Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bộ Khoái Tướng Công Thăng Chức Ký Chương 74: Chương 53

Chương trước: Chương 73: Chương 52



Lạc Lạc vốn hết giận rồi, nhưng lúc nghe hắn kể, bỗng liên tưởng tới hắn đang trái ôm phải ấp trong Mãn Thúy Lâu, lỗ mũi đau xót chợt cảm thấy uất ức, khẽ nức nở.

Mai Vô Quá lập tức hoảng sợ, thấy bộ dạng khổ sở của Lạc Lạc trong lòng hối hận, cho là hành động của mình đã làm tổn thương kinh nghiệm sống chưa nhiều của nàng, vội vàng rút tay về, vừa lau nước mắt cho nàng vừa nói: “Đừng khóc, đều là Mai ca ca không tốt, đúng, sẽ không bao giờ lặp lại lần nữa.”

Lạc Lạc càng tủi thân hơn, thầm nghĩ cái gì mình cũng chuẩn bị giao ra rồi, người này vẫn còn lưu luyến nơi khói hoa. Mình vẫn nên cách xa hắn ra, nên cự tuyệt hắn đi, nhưng mình lại không bỏ được, vì vậy vừa tủi thân vừa tức giận đan xen lẫn lộn nhau càng lúc càng bức bối, chỉ muốn ôm hắn thật sâu thật chặt, nên lắc đầu ôm chặt lấy Mai Vô Quá.

Mai Vô Quá suy nghĩ một chút, thấy Lạc Lạc không phải bởi vì động tác thân mật của mình mà tức giận, vì vậy hiểu rõ nói: “Là ca ca không tốt, về sau tuyệt sẽ không lớn tiếng quát muội như vậy, nhưng mà, nhưng mà muội có biết lúc ta về nhà không thấy muội, đã rất lo lắng không?”

“Sao huynh trở về muộn như vậy, huynh có biết muội lo lắng lắm không? Coi như huynh, coi như huynh đi cái loại địa phương đó, ta cũng rất lo lắng…” Lạc Lạc khóc thành tiếng, giận đến hai chân đạp loạn.

Mai Vô Quá ngẩn người, không nghĩ tới tiểu nha đầu biết mình đi nơi nào.

“Muội không muốn huynh đi thanh lâu! Muội không muốn huynh đi thanh lâu! Không cho phép huynh cười với nữ nhân khác! Không cho ôm nữ nhân khác! Không cho hôn nữ nhân khác! Không cho!” Nước mắt nước mũi Lạc Lạc dính đầy lên cổ Mai Vô Quá, bắp chân nhỏ không ngừng quẫy đạp, tỏ rõ tính khí nhỏ nhen.

Mai Vô Quá hoàn toàn 囧 rồi, không nghĩ tới Lạc Lạc biết mình đi nơi nào, có chút chột dạ nói: "Làm sao muội biết, là họ Từ kia nói cho muội?"

“Muội tận mắt nhìn thấy, muội nhìn thấy.” Lạc Lạc càng nói càng tức, đẩy Mai Vô Quá ra, xoay người lại nghẹn ngào nức nở. Tiểu nhân nhi càng nói càng kích động, đầu vai nhẵn bóng không ngừng run rẩy, cũng không rõ là lạnh lê0qu1ýđ:@#ôn hay đang tức giận.

Mai Vô Quá hoàn toàn câm nín, như một con gà trống bị dội nước lạnh ủ rũ cúi đầu hối hận khôn nguôi, nhìn bộ dạng tiểu nha đầu đau lòng muốn chết, đau lòng ôm lấy thân hình nhỏ bé từ đằng sau, dán chặt vào tấm lưng trần của nàng, bàn tay lớn xoa lên cánh tay như ngó sen, nhẹ nhàng cọ sát vành tai sau của nàng: “Lạc Lạc, ca ca không phải đi vui đùa, Lạc Lạc…”

“Muội mặc kệ! Muội không nghe theo! Vì cái gì đi cũng không được!” Lạc Lạc úp mặt trên gối đầu, không để ý tới Mai Vô Quá.

“Được được, không đi, không đi, sau này bất luận cái gì cũng không đi, huynh đều nghe Lạc Lạc. Đều là ca ca không tốt, đều là lỗi của ca ca, Lạc Lạc đừng tức giận, tức giận sẽ làm ca ca đau lòng. Muội đánh ta, đánh ca ca…” Mai Vô Quá xúc động ôm chặt Lạc Lạc, bàn tay cầm lấy tay của nàng đánh lên trên mặt mình, không đánh được vì vậy nắm chặt lấy bàn tay mềm mại ấm áp, môi cọ xát sau tai của nàng, làm cho bình tĩnh lại.

Lạc Lạc nghe lời nói của Mai Vô Quá, lòng có chút mềm nhũn, chỉ là vẫn còn hơi tức, vì vậy mặc kệ ý nhỏ muốn lấy lòng, chỉ đưa lưng về phía hắn bĩu môi trong bóng tối. Nghĩ lại thì, nàng vẫn tin tưởng lời nói của Mai ca ca, bằng trực giác của nàng.

Mai Vô Quá là một nam nhân cổ đại, nam nhân cổ đại dạo chơi thanh lâu một chút vốn là chuyện bình thường, đương nhiên vẫn là sẽ tránh né nữ nhân của mình, hơn nữa hắn còn không giỏi khoản này. Hắn căn bản không muốn quá nhiều, lại nói có việc cần làm, cho nên tự bản thân cũng có lý của nó, vậy mà thấy tiểu nha đầu khổ sở như vậy, hắn ở tại trong lòng đã hối hấn vô số lần. Nếu sớm biết, hắn tuyệt đối sẽ không đi, vụ án có thể không điều tra, chức cũng có thể không cần lên, chỉ cần nàng vui vẻ là được.

Mai Vô Quá ôm chặt Lạc Lạc, nhẹ nhàng nói: “Huynh chỉ đi tra án, tuyệt nhiên không đụng vào bất kỳ nữ nhân nào. Gần đây có hai vụ giết người đều có liên quan tới Mãn Thúy Lâu, vụ án rất

Loading...

Xem tiếp: Chương 75: Chương 54

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Công Nương và Hoa Cẩm Chướng

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 22


Hoàng Hậu Kiều Diễm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 23