41 Trông qua danh sách ấy, lại nghĩ nhiều khả năng Mẫn Mẫn cách cách cũng có mặt, Nhược Hi cảm thấy mình nên ở lại kinh thành, đừng tham gia vào chuyến đi náo nhiệt này thì hơn.
42 Khang Hy bận rộn phê duyệt công văn, không lưu ý lắm đến nàng. Nhược Hi chỉ biết cố gắng hầu hạ thật cẩn thận. Suốt một ngày, Khang Hy chẳng hề hé răng, y như thể việc hôm qua chưa từng xảy ra vậy.
43 Từ tháng Tám, sau khi đi tái ngoại trở về, nhiều việc liên tiếp xảy ra khiến Khang Hy nhọc lòng lo nghĩ. Hai phủ Chương, Tuyền ở Phúc Kiến gặp hạn hán, mùa màng thất bát, quan lại địa phương thì tư túi thực phẩm cứu tế đến nỗi nạn dân chết đói đầy đường.
44 Chuyến ra biên tái năm nay tổng cộng có chín a ca tuỳ hành, trong đó có Thái tử gia, Ngũ, Thất, Bát, Thập tứ và Thập ngũ a ca. Nhược Hi chỉ thi thoảng cười nói với Thập tứ a ca dăm ba câu, còn lại gắng tránh được ai thì tránh, nếu không tránh nổi thì thỉnh an xong là khẩn trương cáo lui.
45 Tết Nguyên Tiêu vừa qua đi, trong cung hoa đăng vẫn còn chưa hạ xuống, mỗi người trên chân mày khóe mắt vẫn còn xót lại loáng thoáng cái không khí ngày tết vui vẻ thanh nhàn.
46 Cửu a ka liền tránh ra vài bước, nhìn Thập Tam cười lạnh nói: "Thập Tứ đệ, buông hắn ra! Hôm nay ta trái lại muốn xem hắn có bao nhiêu lá gan. "Thập Tam tức giận lên đến đỉnh điểm, cả người muốn nhào lên, lại bị Thập Tứ gắt gao ôm lấy can ngăn.
47 Thập Tứ lúng túng liếc nhìn ta, nói: "Ngươi đối với một cô nương chưa chồng, hỏi thăm nhiều như vậy làm gì?". Thập Tam nói : "Chuyện là buổi tối tết nguyên tiêu, tên hỗn đản nào trông thấy Lục Vu, "sắc đảm bạo thiên" (háo sắc nên có gan trời ^^), nhất định dùng sức bức ép Lục Vu.
48 Ta đứng yên một lúc, vội đuổi theo. Hắn nghe được tiếng bước chân, xoay người lại chờ ta, hỏi: "Còn có chuyện gì vậy?". Ta nói: "Với tính tình của Cửu a ca chỉ sợ sẽ không dễ dàng buông tay…".
49 Lần này đi biên ngoại, có Thái tử gia, Ngũ A ca, Thất A ca, Bát A ca, Thập Tứ A ca, Thập ngũ A ca, cùng chín a ca khác. Ngoại trừ thỉnh thoảng nói giỡn vào câu cùng Thập Tứ, còn lại ta có thể tránh được thì đều tránh, thật sự tránh không được thì hành lễ xong là đi ngay.
50 Sau khi đã đem ngựa dắt về chuồng,ta chầm chậm đi về phía lều trướng của mình, trong lòng dấy lên một vị chua xót khó tả, tự cúi đầu trầm mặc, chợt nghe có tiếng gọi : "Nhược Hi! Đang suy nghĩ cái gì vậy?".
51 Còn đối với tâm tư của Khang Hi thì một chút manh mối ta cũng không biết. Nếu như Khang Hi ân chuẩn, thì ta nên làm sao đây, lẽ nào phải gả cho thái tử thật sao? Nếu ta kháng chỉ? Chẳng lẽ thật như tứ a ca nói phải chuẩn bị trước ba thước vải trắng sao? Ta biết kết cục của người khác, duy chỉ có kết cục của bản thân là không biết.
52 Ngọc Đàn bê thuốc đi, ta cong người đờ đẫn nằm tựa trên giường, bỗng nghe có tiếng gõ cửa, thuận miệng nói : "Vào đi!" Đẩy cửa vào chính là Tiểu Thuận Tử, hắn bước nhanh đến bên giường vừa đánh tay thỉnh an, vừa thấp giọng nói với ta: "Gia sai ta chuyển lời lại cho cô nương một chữ, "tha" (kéo) 1!".
53 Đây là lần đầu tiên sau khi ngã bệnh ta nhìn thấy Khang Hi, trong lòng có chút thấp thỏm, vài ba lần kích động đã định để Thu Thần đi dâng trà còn mình rời khỏi đó, nhưng cuối cùng lý trí vẫn khống chế được bản thân, vẫn cùng Ngọc Đàn mang trà đi vào.
54 "Đa tạ bối lặc gia!" Ta cúi người nói. Một bên khóe miệng hắn mỉm cười, nói : "Thái tử háo sắc mọi người đều biết, dù sao cũng không thể nhắm mắt để nàng đi theo một người như vậy, hơn nữa ta tuyệt đối không muốn nàng theo hắn chịu khổ.
55 "Vì sao lại đứng trong tuyết ngây người ra thế kia?". Không biết Tứ a ka tự lúc nào đã đứng phía sau ta lên tiếng hỏi. Đầu ta vẫn chưa ngoái lại, tùy ý nói: "Nào phải ngây người ra? Là đang thưởng mai thôi.
56 Vương Hỉ tiện đường đi ngang qua, lại đây thỉnh an ta, sau đó tiến đến bên chiếu trúc trải hoa cúc khô, cười nịnh nói với ta: "Nghe người ta nói dùng hoa cúc ép dưới gối có thể giúp mắt sáng, hạ hỏa.
57 Thập a ka tức giận đập bàn một cái, hỏi tên thái giám : "Trà đâu? Không thấy gia đang ở đây sao ?" Thái giám hấp tấp khom người trả lời: "Nhược Hi cô nương mới vừa đi ngâm trà, dự tính chỉ một lúc nữa sẽ có ngay ạ.
58 Vì khoa thi hương tổ chức ở Giang Tô, phó chủ khảo Triệu Tấn thông đồng cấu kết trong ngoài, gian lận trắng trợn, đến mức khi công bố danh sách thi đậu thì sĩ tử Tô Châu nổi lên om sòm.
59 Ngồi trước bàn đờ đẫn một hồi, trải một trang giấy, mài mực, bắt đầu luyện chữ, vẫn như cũ chiếu theo nét chữ của hắn, từng nét từng nét mà viết "hành đáo thủy cùng xử, tọa khán vân khởi thì…" (Đi theo nguồn nước chảy, ngồi ngắm mây trời bay), vẫn luôn dùng hiệu quả phương pháp trấn tĩnh, nhưng hôm nay dường như không tác dụng mấy, viết đến hai trang giấy lớn, tâm trạng vẫn không chịu an định.
60 Dược Tứ a ca tặng còn chưa uống hết, chỗ bị thương đã khỏi hẳn rồi. Từ xa nhìn thấy Thập Tứ a ca bèn vội vàng đuổi theo, trong khoảng thời gian này hắn và Thập a ca luôn cố ý né tránh ta.