21 CHƯƠNG 21.
Lúc La Tĩnh Hòa tỉnh lại, Kỳ Vân đang lẳng lặng nhìn anh.
Anh vươn tay sờ lên mặt cậu: “Tệ thật. Hơn ba mươi tuổi rồi còn bị bố đánh.
22 CHƯƠNG 22.
Thương tích của La Tĩnh Hòa đột ngột trở nặng, bắt đầu từ đêm qua liền đau đến không cách nào ngủ được, bấu chặt lấy ra giường không hé môi.
23 CHƯƠNG 23.
Kỳ Vân nhẹ giọng: “Lời anh nói, em đều sẽ nhớ thật kỹ. ”
La Tĩnh Hòa cười đáp: “Ừ. ”
Kỳ Vân tựa vào người anh khẽ nói: “Trước kia, hồi học đại học, em cũng có bạn trai.
24 CHƯƠNG 24.
Kỳ Vân đã nghỉ học mấy ngày nay rồi, nếu giờ không đi Lưu mập sẽ sửa trị cậu. Trước mắt La Tĩnh Hòa lái xe không gặp vấn đề gì, nhưng Kỳ Vân đau lòng anh, không cho anh nhúc nhích.
25 CHƯƠNG 25.
Trời đêm đổ mưa phùn. Rả rích một tầng dày, như chiếc lưới theo gió phiêu lãng quẩn quanh ngoài cửa sổ. Đèn đường khu nhà nhỏ dùng là loại đèn chụp cổ điển đời Đường, nhìn kỹ còn có thể thấy được cả mưa bụi rủ xuống từ mái cong của chụp.
26 CHƯƠNG 26.
Kỳ Vân rất ít khi đến tiệm cà phê. Không có nguyên nhân nào đặc biệt, chỉ là không mấy thích thôi. Vì La Tĩnh Hòa có hơi suy nhược thần kinh, mấy thứ kích thích thần kinh trong nhà hết thảy đều không có.
27 CHƯƠNG 27.
Qua bữa tối, La Tĩnh Hòa cân nhắc giây lát, cười nói: “Ông Kỳ, ừm, hôm nay đã đến công ty anh. ”
Kỳ Vân đang ngồi xếp bằng trên thảm, tựa vào sô pha ôm laptop gõ luận văn, cậu dừng lại ngước đầu nhìn La Tĩnh Hòa đang rửa chén trong bếp, không có biểu tình gì quá lớn.
28 CHƯƠNG 28.
Hình như đã thật lâu rồi không nói chuyện đàng hoàng với Kiện Lực Bảo. Gần đây Kỳ Vân hơi bận, Kiện Lực Bảo cũng vậy. Cậu chàng rốt cuộc quyết định theo đuổi cô gái kia, đã ngày càng có đủ khí chất của một chàng thanh niên mắc chứng u sầu.
29 CHƯƠNG 29.
Kỳ Vân giở lịch ra, đột nhiên giậm chân ảo não nói: “Mình quên chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh mất rồi!”
La Tĩnh Hòa đang mặc áo khoác, nghe cậu nói thế liền quay sang: “Lễ Giáng Sinh?”
Kỳ Vân buồn rầu đáp: “Ừ.
30 CHƯƠNG 30.
Nói đến lễ Giáng Sinh, kỳ thật trên đường đã sớm bắt tay vào trang trí rồi. Bao nhiêu là vật trang trí bằng lông trắng bao quanh ngoài cửa hàng, tượng trưng cho tuyết đọng mùa Giáng Sinh.
31 CHƯƠNG 31.
Cuộc sống cứ từng ngày trôi qua như thế. Yên bình không gợn sóng. Tất cả mọi người đều tốt lắm, tốt lắm. Cha mẹ của La Tĩnh Hòa vẫn chưa hoàn toàn tha thứ cho anh, nhưng lúc này La Tĩnh Hòa lái xe về nhà tặng đồ, Kỳ Vân cũng đi theo.
32 CHƯƠNG 32 PN1
Phiên ngoại – Như lúc đầu gặp gỡ.
Lần đầu tiên Lý Húc Phi gặp La Tĩnh Hòa, là sáng hôm La Tĩnh Hòa chuyển trường. Khi đó anh vẫn chưa lấy họ Lý, anh họ Cao.