Biểu Tiểu Thư Tướng Phủ Chương 35: Chương 33
Chương trước: Chương 34: Chương 32
Rồi đến lúc Bạch Dự vào phòng thì Phó Nghiên đã bày ra khuôn mặt bình thường ngồi đó, hoàn toàn không có gì khác thường, điều này làm cho Bạch Dự hoài nghi.
"Thay y phục rồi sao?" Bạch Dự vểnh lông mày lên hỏi.
"Chàng không thấy sao! Như vậy là chưa thay sao! A, còn có. . . . . . Đây là sổ sách. Ta đã lấy được." Phó Nghiên nói sang chuyện khác.
"Ah? Sao lấy được vậy?"
"Không biết, từ trên trời rơi xuống, ha ha ha ha, có phải ta rất lợi hại không!"
". . . . . ." Được rồi, Bạch Dự không muốn nói cho nàng biết, để cho nàng ngây ngốc hạnh phúc thôi.
Phó Nghiên xoay người lấy sổ sách ra đưa cho Bạch Dự, trên mặt rất đắc ý.
Bạch Dự nhận lấy sổ sách, nhìn Phó Nghiên như vậy, trong lòng tràn đầy cưng chiều.
Phó Nghiên tiến tới trước mặt Bạch Dự, nũng nịu hỏi, "Bạch Dự, là. . . . . . Đúng là, ta muốn đến địa đạo, có được hay không?"
"Không được, không thể!" Bạch Dự không cần suy nghĩ liền bác bỏ đề nghị của nàng.
Phó Nghiên bày ra ủy khuất hỏi "Tại sao?"
"Quá nguy hiểm." Bạch Dự bình thản nói.
". . . . ." Phó Nghiên không dám nói nữa, nàng sợ Bạch Dự sẽ tức giận không cho nàng làm mật thám nữa.
Qua một hồi lâu Phó Nghiên mới cong khóe môi: "Được, ta không đi, chàng đi làm việc trước đi. Ta đi ra ngoài dạo một chút...!"
Nói xong, Phó Nghiên xoay người đi ra ngoài, Bạch Dự cũng không nghĩ nhiều.
Phó Nghiên quanh đi quẩn lại vẫn là đi tới Di Xuân Viện.
Di Xuân Viện vẫn náo nhiệt như cũ, nhưng khách lui tới đã không còn cao sang như lúc còn Vân Cơ.
"Địa đạo ở đâu? Sẽ ở kia sao?" Phó Nghiên vừa lắc đầu, vừa bĩu môi.
Phó Nghiên đi tới đại sảnh, gian phòng, phòng bếp. . . . . . Sẽ ở kia à?
Phó Nghiên nghĩ thầm, khẳng định sẽ ở một chỗ bí ẩn, người lui tới không nhiều lắm, bình thường, chỗ tầm thường.
"Cô nương, ta muốn đi mua một ít son phấn, ngươi muốn đi theo ta không?" Thành Thành cười, bước vào.
Phó Nghiên nghĩ thầm ngồi ở trong phòng cũng không có gì chuyện làm nên đồng ý, lại nói, tiền lương mỗi tháng của Thành Thành cũng không nhiều, nên không mua son phấn tốt, Phó Nghiên nghĩ thầm Thành Thành rất tỉ mỉ chăm sóc nàng, nên liền đồng ý với Thành Thành: "Cũng tốt, đi ra ngoài dạo một chút."
Phó Nghiên giúp Thành Thành chọn mấy hộp son phấn có màu sắc thích hợp với nàng, những thứ này đều là hàng tốt nhất đẳng, Thành Thành nhìn thấy liền không dám nhận: "Cô nương, vật này không thích hợp với Thành Thành."
"Có cái gì thích hợp hay không, ta đưa cho ngươi thì ngươi lấy đi, là nữ tử thì phải đối xử tốt với mình." Nhìn Thành Thành, Phó Nghiên đột nhiên nhớ tới Lâm Nhi, lần này xuất môn đã hơn năm, sáu tháng rồi, chắc đứa bé của Lâm Nhi sắp ra đời, cữu cữu sắp thu quân hồi triều rồi.
Phó Nghiên tính toán, chờ Bạch Dự trở lại thì sẽ hỏi hắn tình huống ở tiền tuyến.
Đêm này, Phó Nghiên suy nghĩ một đêm cũng không nghĩ ra địa đạo ở đâu, trằn trọc trở mình, suy đi nghĩ lại, lại nghe bên ngoài có ai đang nói chuyện. Phó Nghiên rón rén dán tai vào cửa cẩn thận nghe: "Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút."
Phó Nghiên càng nghĩ càng không đúng, nàng đã có Bạch Dự làm hậu thuẫn nên có dũng khí hơn, Phó Nghiên mở cửa phòng, thận trọng đi theo phía sau một đám bốc vác, thì ra bọn họ chuyển đồ vào địa đạo, trọng điểm là địa đạo lại sát vách gian phòng của Nhị gia, hơn nữa giữa hai gian phòng còn có một cửa nhỏ thông nhau, Phó Nghiên lại không phát hiện chỗ này.
Phó Nghiên cẩn thận nhìn, đột nhiên sau lưng vang lên âm thanh: "Ngươi tới đây làm gì?"
Phó Nghiên ngẩn ra, quay đầu lại nhìn thấy Nhị gia, nàng nhất thời sững sờ, cũng may lúc trước đã quen gạt Bạch Dự, cho nên nàng liền nói: "Ta nghe thấy có động tĩnh, nên tới đây xem."
Nhị gia cười khẽ: "Xem sao? Ta thấy ngươi là muốn

Xem tiếp: Chương 36: Chương 34