Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Biểu Tiểu Thư Tướng Phủ Chương 36: Chương 34

Chương trước: Chương 35: Chương 33



"Vương thượng, Kinh Thành cấp báo." Thị vệ cầm phong thư trình lên.

Bạch Dự ngồi ở trước giường, nhận lấy phong thư.

Vương Nham không nghe khuyên can của Mạc Tương, đại bại trở về, mười vạn binh mã chỉ còn hai vạn, trong thư Lăng vương thúc giục Bạch Dự sớm trở về.

Bạch Dự đọc xong phong thư, rồi để xuống một bên: Đi xuống trước đi.

Hôm nay là ngày thứ tư rồi, nếu không tìm được thần y. . . . . .

Bạch Dự không dám nghĩ tiếp, cũng không có dũng khí. Bốn ngày nay, có rất nhiều thầy thuốc đến chẩn bệnh cho Phó Nghiên, nhưng bọn họ đều lắc đầu cảm thán bản thân tài sơ học thiển rồi cáo lui. Bạch Dự đã không chợp mắt mấy ngày, sắc mặt càng tiều tụy hơn, chính hắn cũng không biết mình còn có thể chống đỡ bao lâu nữa.

Người trên giường, vẫn đóng chặt hai mắt, sắc mặt càng ngày càng trắng, Bạch Dự chưa bao giờ sợ đêm tối như vậy, bởi vì đêm tối đi qua lại nghênh đón một ngày mới. Thời gian có thể dừng lại thì thật tốt biết bao.

Kéo dài đến ngày thứ sáu, đã treo giải thưởng ngàn lượng hoàng kim cầu y.

"Vương thượng, ngoài cửa có Diên tổng lĩnh cầu kiến." Gã sai vặt ngoài cửa chạy vào thông báo.

Bạch Dự rất buồn bực, không phải Diên Triển đã chạy trốn với Vân Cơ rồi sao, sao còn quay lại?

"Cho hắn vào."

Mấy tháng không gặp, người đứng ở trước mắt không có gì thay đổi, khi nhìn thấy Bạch Dự vẫn như cũ, rất cung kính thi lễ một cái: "Vương Gia."

Bạch Dự nhìn hắn: "Sao ngươi trở lại?"

"Hôm nay Di Xuân Viện đã bị lật đổ, Vân Cơ không cần lo lắng nữa, lại nghe thấy Phó cô nương trúng kịch độc, Diên Triển có thể thử một lần." Diên Triển điềm tĩnh nói.

Nghe Diên Triển nói vậy Bạch Dự rất vui mừng, nhưng lại mang theo hoài nghi: "Ngươi biết y thuật sao? Ta chưa từng nghe ngươi nói."

Diên Triển cười như tắm gió xuân: "Đó là chuyện cũ trước kia nên ta không nhắc tới."

Mặc kệ rốt cuộc Diên Triển có thể hay không, hắn vẫn muốn Diên Triển thử một lần, dù sao, ngựa chết cũng có thể chữa thành ngựa sống.

Diên Triển tiến lên bắt mạch cho Phó Nghiên, sau đó xoay người nói với Bạch Dự: "Xin Vương thượng đi ra ngoài trước, sợ là độc này không thể giải trong chốc lát, ta cũng không hy vọng có người quấy rầy."

Bạch Dự có chút do dự, nhưng nghe Diên Triển nói, trong lòng có chút vui mừng, có phải được cứu rồi không!

Một lần đợi chờ này tròn một ngày, Diên Triển không ngừng kêu người mang thuốc vào, có thể ra vào gian phòng của Phó Nghiên trừ Diên Triển cũng chỉ có Vân Cơ, còn Bạch Dự thì đợi bể đầu sứt trán, trải qua mọi cảm xúc: nóng lòng, hoảng hốt, vui mừng, đau lòng.

Hội tụ, gian nan, gian nan!

"Cho ta vào đi, cho ta vào đi!"

Chắc chắn đáp án là không thể.

Hắn phải chờ, nhưng hắn rất nóng lòng. Bạch Dự đứng ngồi không yên nhưng vẫn khó chịu, Vân Cơ thật sự không chịu nổi mới mở miệng nói: "Vương thượng, người đừng vội, Nghiên Nghiên sẽ tốt thôi, Diên Triển đang chế thuốc."

Bạch Dự nhìn Vân Cơ, không biểu tình nói: "Ngươi biết hắn là đệ tử của ai không?"

Vân Cơ lắc đầu một cái: "Ta cũng không biết, hắn chỉ nói trước kia lúc phiêu bạc bên ngoài, thì bái được một cao nhân."

"Cao nhân kia là ai?" Bạch Dự hỏi tới.

"Không biết."

Hàn huyên với Vân Cơ một hồi, thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, đêm của ngày thứ bảy, Bạch Dự mới được vào phòng.

"Nàng được cứu rồi sao?" Ánh mắt của Bạch Dự như một hồ nước, sóng gợn lăn tăn.

"Chưa chắc, Phó Nghiên tỉnh lại thì mới tính là được cứu." Diên Triển nhẹ nhàng trả lời.

"Cực khổ cho ngươi rồi, người tới, thưởng." Bạch Dự mừng rỡ, ngàn cầu vạn cầu, cuối cùng Phó Nghiên đã bình an.

Diên Triển cự tuyệt: "Đây là việc ta nên làm, mười năm trước Vương thượng có ân với Diên Triển, hôm nay ta đã có thể trả ơn."

"Được rồi, mọi chuyện đã kết thúc, ngươi và Vân Cơ cùng ta trở về kinh thành đi." Bạch Dự vỗ vai hắn một cái, "Có lẽ vân du tứ hải thích hợp với ngươi hơn."

Diên Triển cười thầm: "Quả nhiên Vương Gia hiểu rõ Diên Triển, Diên Triển chỉ muốn mang theo Vân Cơ vân du tứ hải, đi khắp đại hà sông núi, đi dạo

Loading...

Xem tiếp: Chương 37: Chương 35

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Nịnh Thần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 100



Nửa Vòng Tròn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46


Lọt Cung Cấm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 11