Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Biểu Tiểu Thư Tướng Phủ Chương 18: Chương 18

Chương trước: Chương 17: Chương 17



Vương bà tử thấy các nàng trở về, thi lễ một cái rồi nói: "Thiếu gia đã về."

Phó Nghiên nghe tin này, liền muốn đến phòng tìm hắn, muốn mang dây đeo quạt của Thiểu Nhi đến cho hắn, nhưng lúc đến phòng Mạc Lãng lại không thấy bóng người, chẳng lẽ hắn lại đi ra ngoài sao?

Thấy hầu gái mang nước nóng vào, chuẩn bị nước tắm cho Mạc Lãng. Nàng liền hỏi: "Mạc Lãng đi đâu vậy?"

"Thiếu gia đã đến thư phòng ạ." Hầu gái vừa múc nước vừa đáp lời.

Lúc nàng đang chuẩn bị gõ cửa đi vào, lại nghe thấy tiếng nói chuyện truyền đến, nàng liền ngừng động tác.

Trong phòng, cữu cữu đang nói chuyện với Mạc Lãng.

"Chuyện đó như thế nào rồi?" Mạc Tương lạnh giọng hỏi thăm.

"Hài nhi đã làm xong chuyện."

"Rất tốt, Dự vương chinh chiến biên cương, hiện nay nắm giữ ba vạn binh mã, hôm nay trên tay Lăng vương có 20 vạn binh mã (theo bản gốc là 20 binh mã, editor cảm thấy lạ nên sửa thành như trên), trên tay Trương tướng quân có năm vạn binh mã đang thủ vệ biên cương. Hôm nay chúng ta tổng cộng có 23 vạn binh mã. Trong tay hoàng thượng còn có mười vạn, trên tay lão phu còn có mười vạn. Bây giờ hoàng thượng nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp thu hồi binh quyền." Mạc Tương vẫn lạnh giọng nói.

"Mặc dù như vậy cũng không cần lo lắng, binh tới tướng đỡ, nước tới lấy đất ngăn. Bây giờ phải xem coi khẩu vị của hoàng thượng lớn bao nhiêu, Dự vương mới vừa thắng trận trở về, hoàng thượng sẽ không tiện rút lui binh quyền của Dự vương." Mạc Lãng phân tích rất có đạo lý.

"Cho nên, bây giờ chúng ta chỉ cần ngồi xem hoàng thượng sẽ khai đao với ai trước." Mạc Tương cười lạnh, "Bây giờ hoàng thượng đang khó cả đôi đường, lão phu là nguyên lão hai triều, nếu đoạt binh quyền sợ là trên triều đình có nhiều người cảm thấy không ổn, mà Lăng vương đoạt binh quyền càng làm triều đình chấn động."

Phó Nghiên ở ngoài cửa kinh ngạc há to miệng, nàng vạn lần không ngờ, cữu cữu và Lăng vương đều có mưu đồ tạo phản, xem ra cữu cữu không thật sự thích vị trí hiện tại của người.

Hôm nay hoàng thượng phải suy nghĩ phải làm như thế nào để nắm lại binh quyền của bè phái Lăng vương, còn phải vội vàng đóng trò huynh đệ đồng tâm hài hòa, thật không dễ dàng.

Phó Nghiên nghe xong trọng điểm cuộc đối thoại, không dám đứng nghe nữa, liền chạy chậm trở về phòng.

Phó Nghiên ngồi trước bàn tháo trang sức, chợt nhớ tới trước ở Dự vương phủ Bạch Dự từng nói, lúc đó hắn kể cho nàng nghe một câu chuyện xưa, chắc hẳn chính là muốn ám hiệu cho nàng biết Mạc Tương cùng phe với hắn.

Ha ha, chỉ tiếc nàng không thông minh lắm, nên không sớm nhìn thấy.

Ngày thứ hai, Mạc Lãng chủ động gõ cửa phòng Phó Nghiên.

"Hôm qua nghe hầu gái nói muội tới tìm huynh?" Mạc Lãng ngồi xuống, tự rót cho bản thân một tách trà.

"Đúng vậy, hôm qua muội tìm huynh." Phó Nghiên không để ý tới hắn, ở một bên tìm kiếm đồ đạc.

"Muội lung tung tìm kiếm gì vậy?" Mạc Lãng không nhìn nổi mới hỏi.

Phó Nghiên vẫn không có ngừng tìm kiếm: "Khi muội đến Nam Sơn, Thiểu Nhi có đưa muội một sợi đai đeo quạt bảo đưa cho huynh, không biết muội đã ném tới nơi nào rồi."

"Không tìm thấy sao?" Mạc Lãng nhìn nàng, khuôn mặt tươi cười hỏi.

"Tìm thấy rồi." Phó Nghiên cười quay đầu lại nhìn hắn, cầm đai đeo quạt từ trên mặt đất đứng dậy.

"Biểu tiểu thư, người xem mấy cái này. . . . . ." Vương bà tử đột nhiên đi vào, thấy nàng đang nói chuyện với Mạc Lãng liền ngừng nói.

Mạc Lãng nhìn vương bà tử, hỏi "Chuyện gì?"

"A, cũng không có gì chuyện, nô tỳ nghĩ tới biểu tiểu thư ở nơi này không có hầu gái hầu hạ, nên tìm mấy người cho tiểu thư, mang đến cho tiểu thư nhìn ạ." Vương bà chim đỗ quyên củ đáp lời.

Phó Nghiên thấy vậy liền nói: "Tùy tiện lưu lại một người đi."

Mạc Lãng lại ngăn nàng lại, nếu muốn tìm người hầu phải chọn một người tốt. Sau đó hắn đứng dậy đi về phía mấy hầu gái xếp thành một hàng trước mặt.

Tới tới lui lui ở trước mặt họ tầm vài vòng, rồi hắn mới đi đến trước mặt một người có dáng dấp khôn khéo nhất hỏi "Ngươi tên là gì?"

"Hồi công tử, hầu gái Vũ Mạch."

"Vậy thì chọn nàng ta đi." Mạc Lãng cười nói.

Phó Nghiên đã sớm đoán được hắn sẽ chọn nàng ta, hắn đều chỉ nhìn có xinh đẹp không rồi chọn, Phó Nghiên cũng không nhịn được liếc mắt nhìn hắn.

"Vũ Mạch đúng không, nếu thiếu gia đã coi trọng ngươi rồi, vậy ngươi theo hầu thiếu gia đi." Phó Nghiên nhàn nhạt nói.

Mà Mạc Lãng đã nóng nảy nói: "Đừng nha, đây là ta chọn cho muội, ta không nói ta muốn nha, nha hoàn hầu gái trong phòng ta đã rất nhiều rồi. Muội đừng gây thêm rắc rối cho huynh nữa."

Phó Nghiên nghe vậy, chỉ nói một câu: "Vậy ngươi lưu lại đây đi."

Tiếp sau đó nàng nhếch miệng nói với Mạc Lãng: "Cái này cho huynh...Huynh có thể đi được rồi."

Mạc Lãng nhận lấy dây đeo quạt trong tay Phó Nghiên, khóe miệng giương lên: "Chừng nào thì muội có thể làm một cái như vậy cho ta đây?"

Phó Nghiên không nói lời nào, nghĩ thầm, hắn đòi thì đòi, trọng điểm là nàng có muốn làm không.

Nếu Mạc Lãng muốn nàng đưa cho hắn một cái như vậy mà tự nàng làm, nàng cũng có thể đi học cách làm, làm cho một đoạn tình cảm với Mạc Lãng, thuận tiện cũng làm cho Bạch Dự một cái. Chỉ là Phó Nghiên suy đi nghĩ lại, mấy ngày nữa sẽ vào mùa đông rồi, đưa dây đeo quạt cũng không thực dụng, cho nên nàng quyết định làm bao tay sưởi ấm.

Phó Nghiên nói ý tưởng này cho Lộ Lộ nghe, Lộ Lộ liên tiếp mắng nàng đần.

Mạc Lộ nói "Muội thật sự cho rằng muội khéo tay giống Lâm Thiểu Nhi sao? Muội cho rằng bao tay sưởi ấm rất dễ làm sao? Dây đeo quạt dễ làm muội lại không làm mà đi gây khó bản thân làm bao tay sưởi ấm, tỷ thấy muội điên rồi."

Phó Nghiên lại không cho là đúng, quấn Vũ Mạch bắt nàng ta dạy nàng thêu hoa. Nữ công của Vũ Mạch rất tốt, nàng dạy cũng rất nghiêm túc tỉ mỉ, ngay cả có một vị sư phụ tốt, Phó Nghiên cũng không thêu được, tay bị kim đâm chảy máu vô số lần.

Mạc Lộ ở một bên cảm thán, gỗ mục không thể đẽo: Phó Nghiên ở bên cạnh cảm thán, ngón tay như ngọc thật vô dụng.

Thêu hết một tháng, Phó Nghiên liền cầm thành phẩm cho Lộ Lộ thưởng thức. Mạc Lộ nhìn hồi lâu hỏi "Không có chuyện làm sao mà đi thêu móng con gà?"

Phó Nghiên tức nghẹn, đây là trúc nha.

Phó Nghiên thật không chịu nổi đả kích, dĩ nhiên nàng đã phát hiện phương diện này nàng không có thiên phú, cho nên nàng quyết định không nên lấy bao tay ra.

Nàng lại

Loading...

Xem tiếp: Chương 19: Chương 19

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thương Tang Tri Cẩm Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45



Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 150


Đời Sinh Viên Khổ Nạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Viên Thuốc Ma Thuật Của Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34