Biểu Tiểu Thư Tướng Phủ Chương 17: Chương 17
Chương trước: Chương 16: Chương 16
Editor: TSTX
Trở lại trong điện, Mạc Lộ một thân hiệp khách áo đuôi ngắn, tay cầm một thanh trường kiếm.
Phó Nghiên thối lui đến một bên, cung nữ vừa vặn đặt thanh cầm bên cạnh Bạch Dự.
Phó Nghiên ra dấu một cái với Mạc Lộ ý bảo có thể bắt đầu.
Sau đó, Phó Nghiên gảy dây đàn, Mạc Lộ giơ kiếm.
Không tệ, Lộ Lộ múa chính là kiếm pháp của Nam Sơn, bình thường Vương Nham hay cười giỡn nói Lộ Lộ múa kiếm không gây tổn thương ai, trước giờ Phó Nghiên chưa từng thấy nàng ấy múa kiếm, vẫn nửa tin nửa ngờ, hôm nay mới phát hiện những câu của Vương Nham là thật.
Kiếm pháp Nam Sơn ở trong tay Thiểu Nhi cho dù chậm cũng tốt xấu là kiếm pháp, ở trong tay Lộ Lộ thì chính là một điệu múa.
Sau đó lúc Phó Nghiên cười nàng thì Lộ Lộ nói nàng đang múa kiếm vũ, không phải múa kiếm, nhưng ở trong mắt Nghiên Nghiên, kiếm vũ của nàng cùng múa kiếm không khác nhau nhiều, khác biệt duy nhất chính là nhịp điệu nhanh chậm.
Nửa khúc sắp sửa đàn xong, trong lòng Phó Nghiên bắt d[d[ldq đầu bối rối, tại sao Lộ Lộ còn chưa nhảy xong?
Nhìn Lộ Lộ múa, động tác trên tay của Phó Nghiên luống cuống thêm mấy phần, nàng nhìn chòng chọc Lộ Lộ, hi vọng Mạc Lộ có thể nhìn nàng một cái.
Mạc Lộ chính là không nhìn thấy.
Càng đến hồi cuối, Phó Nghiên đàn càng chậm, nếu chậm nữa, sợ là mọi người đang ngồi nghe có thể nghe ra sơ hở.
Phó Nghiên âm thầm van xin trong lòng: Lộ Lộ, mau dừng lại đi.
Van xin sao? Hữu dụng thì tốt rồi.
Phó Nghiên hoảng hốt nên tay đang đánh đàn bắn ra sai nhịp.
Đúng lúc Bạch Dự bên cạnh không biết từ nơi nào lấy ra một cây tiêu, hòa vào nhịp điệu của nàng, ngược lại che đi âm sai của nàng.
Tất cả giai lệ thấy Bạch Dự cũng gia nhập nhạc đệm, thỉnh thoảng đều chuyển dời lực chú ý đến trên người của hắn. Phó Nghiên cảm giác mình nhẹ nhõm không ít, có lẽ bởi vì có Bạch Dự chăng, nhờ đó nàng mới có thể đánh nốt nửa khúc còn lại.
Tiêu cùng tiếng đàn tương dung kết hợp với nhau, khiến cho khúc nhạc càng có mỹ ý vị sâu xa hơn.
Vũ xong.
Cầm Tiêu tuyệt.
Phó Nghiên, đứng dậy hành lễ với Thái hậu và Vương Gia: "Thật chê cười."
Mọi người thấy Thái hậu vỗ tay, cũng vỗ tay, than thở cầm kỹ của Phó Nghiên và vũ kỹ của Lộ Lộ.
"Không hổ là thiên kim của Tướng phủ, tài nghệ quả nhiên không sai." Thái hậu khen ngợi như vậy, thật khiến hai người Phó Nghiên Mạc Lộ thụ sủng nhược kinh.
Hai người cũng quy củ phúc lễ: "Tạ thái hậu nương nương tán thưởng."
Trên mặt Thái hậu lộ vẻ vui mừng: "Người tới, thưởng."
Hai người Phó Nghiên quỳ xuống tạ ơn.
Thái hậu nương nương thưởng hai Ngọc Như Ý.
Phó Nghiên trở lại vị trí, nhìn Bạch Dự, cho đến lúc Bạch Dự phát hiện nàng nhìn hắn thì nàng mới khẽ vuốt cằm cười một tiếng, bày tỏ lòng biết ơn.
Mà La Dương Quận chúa thì chán ghét nhìn họ, giờ phút này Phó Nghiên cũng không thèm so đo với nàng ta, cũng cười nhạt với nàng, lại thấy La Dương đổi sắc mặt.
Giằng co nửa ngày, Phó Nghiên thật vất vả mới ăn no nửa bụng lại đói nữa. Kết quả là, Phó Nghiên lại bắt đầu nhiệm vụ lấp đầy bao tử của mình.
Vừa ăn Phó Nghiên vừa tiến tới

Xem tiếp: Chương 18: Chương 18