21 "Gia gia, Tử Mặc viết xong rồi, người xem thử. " Tô Tử Mặc buông bút, đưa sổ sách cho lão phu nhân. Lão phu nhân vừa nhìn vừa gật đầu:"Rõ ràng mạch lạc, chữ viết đẹp, không tệ không tệ.
22 Đúng là mùa thu hoạch, đồng lúa chín tạo nên một mảng sắc vàng óng ả, Tô Tử Mặc cùng Chung Minh đứng trên bờ ruộng, gió nhẹ thổi tới bay bay tà váy hai người, thật như một bức tranh xinh đẹp.
23 "Tiểu thư, người cười ngây ngô đã muốn một canh giờ, nên thay quần áo nghỉ ngơi. " Tri Họa nhìn Chung Minh vẫn ngồi ở bàn trang điểm ngây ngô cười không ngừng, rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói.
24 Tống Tuấn Kiệt tuy rằng chỉ là chức cửu phẩm hậu bổ*, nhưng rốt cuộc cũng là người ăn cơm quan phủ, cho nên đám hồ bằng cẩu hữu ngày thường đều bên cạnh nịnh bợ hắn, làm cho Tống Tuấn Kiệt càng phát ra đắc ý.
25 "Đây là cái gì?"Tống Tuấn Kiệt tự nhiên nhìn ra được cái đặt trên bàn là ngân phiếu, chỉ không biết là Tô Tử Mặc có ý tứ gì, buổi tối lại đột nhiên đến đưa ngân phiếu cho hắn, nhìn qua sợ là phải mấy ngàn lượng.
26 Đến cuối cùng Tô Tử Mặc cũng không tỏ thái độ rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng, sau khi trở về phòng Chung Minh lăn qua lộn lại suốt cả một đêm.
27 Tống Văn Thục đợi cho đến buổi tối tiến vào khách điếm, mới tìm được cơ hội hỏi Chung Minh,"Minh nhi, con thành thật nói cho nương, đây rốt cuộc là chuyện gì?" Chung Minh giả ngu nói:"Nương muốn nói cái gì.
28 Tống Văn Thục mặc dù còn chưa hoàn toàn cởi bỏ khúc mắc, bất quá không ai lại đi đánh người mang khuôn mặt tươi cười, Tô Tử Mặc này thật khéo léo, tìm không ra điểm nào không tốt, nên Tống Văn Thục cũng không tiếp tục cùng nàng khách khí, hơn nữa Chung Minh cùng Tô Tử Mặc ở chung hòa hợp với nhau thì nàng cần gì phải làm người xấu, suốt ngày đối mặt cùng người ta, về phần Tô Tử Mặc có mục đích gì qua thời gian dài cũng sẽ lộ ra manh mối thôi.
29 "Ở đây có quen không?" Chung Minh vừa ly khai phòng phụ mẫu, liền khẩn cấp đi tìm Tô Tử Mặc. Tô Tử Mặc chỉ vào đồ đạc trong phòng, nói:"Phòng ngủ ta ở Hầu gia cũng chưa tốt được như vậy, quả nhiên là người có tiền, khách phòng giống như là khuê phòng, thật tinh xảo.
30 "Thiệu cô nương còn chưa dùng điểm tâm phải không, không bằng cùng ngồi chung đi". Tô Tử Mặc thấy Thiệu Thi Dung bị Chung Minh nói cho đứng yên ở đó, đi không được mà ngồi cũng không xong rất là xấu hổ, liền mở lời mời.
31 Trời đã tối hẳn, Chung Minh vẫn rề rà, Tô Tử Mặc đành phải nhắc nhở nàng,"Thiệu cô nương đang đợi chúng ta, đi trễ không tốt. " Chung Minh mới buông lỏng chịu theo nàng xuất môn, trên đường đụng phải Tống Văn Thục, hỏi các nàng muộn rồi còn đi đâu, Chung Minh nói ẫu thân biết là đi nghe xướng tuồng, Tống Văn Thục nghe nói các nàng đi đến nhà Thiệu tri huyện, dặn dò Chung Minh không thể tay không mà đi, sai Tri Kì đi khố phòng* chọn lấy ra mấy thứ, trên tay vừa vặn đang cầm mấy con vịt quay, là một bằng hữu của Chung Xa Đạt mang về từ Tín Dương, nguyên bản là muốn cho Chung Minh cùng Tô Tử Mặc nếm món ngon, rốt cuộc là đưa cho Chung Minh mang đến Thiệu gia.
32 Đợi đến khi Chung Minh xuống khán đài, Tô Tử Mặc cũng không còn hứng thú nghe diễn, ngồi nghiêng qua một bên, cả người miễn cưỡng. Chung Minh trở về thấy nàng như vậy, khẩn trương hỏi:"Có phải không thoải mái hay không?"Tô Tử Mặc mệt mỏi nói:"có chút mệt mỏi.
33 Chung Minh là người đã chết qua một lần, theo lý thì sớm đã nhìn thấu mấy chuyện tình yêu, không nghĩ tới đã hết hy vọng với biểu ca, lại đối với Tô Tử Mặc có cảm giác không đồng dạng như vậy.
34 Lời Tri Họa nói đã ứng nghiệm, Chung Minh thật đúng là trốn tránh Tô Tử Mặc, liên tục ba ngày, trời chưa sáng Chung Minh liền xuất môn, tối đen mới trở về, trừ bỏ đến thăm thương thế của phụ thân, phần lớn thời điểm đều ngốc ở trong phòng, ngay cả ăn cơm, đồ ăn đều đưa đến tận nơi, đừng nói Tô Tử Mặc không quen, mọi người trên dưới Chung phủ cũng đều cảm thấy ngạc nhiên, hiển nhiên Tống Văn Thục cũng không ngoại lệ, đợi cả ngày đến lúc Chung Minh từ bên ngoài trở về, liền gọi nàng vào trong phòng mình,"Mấy ngày nay con sớm ra tối về để làm gì đây?" Tống Văn Thục hỏi Chung Minh, xem sắc mặt nàng còn không tốt, rõ là bộ dáng mang nhiều tâm sự.
35 Quả nhiên sáng sớm Thiệu Thi Dung liền xuất hiện ở cửa Chung phủ, sắc mặt Chung Minh không được tốt lắm, thứ nhất là giận Thiệu Thi Dung âm hồn không tiêu tan, thứ hai là giận nàng tự chủ trương.
36 "Mặc tỷ tỷ, ngươi cứ bận rộn đi, không cần theo giúp ta, ta một người cũng chơi đùa được, bên kia có cái cần câu, ta đi câu cá đây". Khi Chung Minh nói lời này, vẫn cúi đầu, không dám nhìn Tô Tử Mặc, sau khi nói xong liền đứng dậy bước đi.
37 Tô Tử Mặc rơi xuống nước, Chung Minh sửng sốt trong chốc lát mới kịp phản ứng, lập tức nhảy theo vào trong nước, Tô Tử Mặc không biết bơi, uống mấy ngụm nước, đạp nước vài cái liền chìm xuống dưới đáy, Chung Minh thật ra lại biết bơi, khổ nỗi nước sông lạnh như băng, làm tay chân đông lạnh không duỗi ra được, mất thật nhiều công sức mới mang Tô Tử Mặc lên bờ được.
38 Mới mấy ngày trước, Chung Minh thổ lộ với Tô Tử Mặc, kết quả bị từ chối khéo léo, Tô Tử Mặc nói giữa nữ nhân thì không tồn tại "cái loại thích này". Hiện tại, Tô Tử Mặc lại nói cho nàng biết, Thiệu Thi Dung thích nàng, đây là ý tứ gì, Chung Minh không hiểu, nàng nhìn nét mặt Tô Tử Mặc cũng không đọc ra cái gì, nhìn không ra là để ý hay không thèm để ý, Tô Tử Mặc bất chợt buột miệng nói hay cố tình muốn nói cho nàng biết chuyện này.
39 "Mới sáng sớm đã ăn hỏa dược*, làm gì dữ như vậy, đanh đá vậy cẩn thận không gả đi được". Thanh âm theo ngoài cửa sổ truyền đến, tiếp theo chỉ thấy Thiệu Thi Dung chắp tay sau lưng đi vào.
40 Chung Minh không đi tiền thính*, mà là đi tìm Tô Tử Mặc, Tô Tử Mặc quả nhiên còn ở trong phòng. "Mặc tỷ, biểu ca ta đến đây". Chung Minh hô to gọi nhỏ đi đến, bộ dáng thất kinh, giống như người đến không phải Tống Tuấn Kiệt, mà là quân cướp bóc gian ác.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 27