41 …. Lưng gắt gao tựa vào thân cây, thân thể lại bị cánh tay cường hãn của Dương Khúc giam vào trong không gian nhỏ hẹp, môi bị hôn đến nóng cháy, đầu lưỡi run lên, trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài…
“Ngô… Ân…”
Tay Sở Văn Hạnh đặt tại trong ngực Dương Khúc dùng sức đẩy, nhưng mà người trước mắt lại cứ như ngọn núi, đẩy sao cùng không ra.
42 “Tối hôm qua đã làm cái gì?” Hà Nghiên Luật hỏi.
Diệp Dịch Hành dùng đầu củng củng vào lòng bàn tay Hà Nghiên Luật, không nói chuyện.
Mới không nói cho anh biết mình viết tiểu thuyết đâu…
Tối hôm qua, Diệp Dịch Hành khởi động máy vi tính đã một tháng không được sử dụng lên, mở ra bản tiểu thuyết mới chỉ viết được một nửa…
Người nào đó lên diễn đàn thông báo mấy câu, xong xuôi liền đáng khinh chạy trối chết, cậu căn bản là không có dám nhìn tin nhắn của độc giả nhắn lại, nhanh chóng tắt trang web.
43 Nhân viên chuyển nhà mở cửa nhà số 16 Tinh Nguyệt Uyển, nhìn mấy cái đồ dùng trong nhà cùng phong cách trang hoàng một lúc rồi ngẩn người hỏi: “Chủ hộ này là nam hay là nữ vậy?”
Ất nhìn bảng thông tin nói: “Là nam.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai khối kẹo mạch nha cùng dính một chỗ xoay vòng xoay vòng, lại đến cuối tuần.
45 Lúc nhận được điện thoại, Dương Khúc vừa mới tắm rửa xong, tờ báo đặt trên đùi dù đọc cũng không thể nhét vào đầu được nửa chữ. Hôm nay đã là ngày cuối cùng, thời hạn mình cấp cho Sở Văn Hạnh cuối cùng đã đến.
46 Không giống như Hà Nghiên Luật từ lâu đã hình thành bức tường ngăn trong suốt, không ai có thể chạm vào, vừa đến giờ tan học, Diệp Dịch Hành đã bị bạn cùng lớp vây chặt như nêm cối.
47 Diệp Dịch Hành ngồi ở trong phòng học cầm di động đến ngẩn người——
Lâu như vậy mà vẫn không có trả lời, Hà Nghiên Luật không phải là thẹn thùng đi? Giống lần trước tại chuyên mục chỉ cần nói “Em cũng yêu anh” không phải là tốt rồi sao? Sự tình rõ ràng đơn giản mà…
Cậu cất vào lại lấy ra, lặp đi lặp lại, hoàn toàn không có đem lực chú ý tập tục tại bài giảng.
48 “Ha hả…. Muốn động thủ rồi sao?” Tiếng cười trộm của Diệp phụ từ đầu kia điện thoại truyền tới.
Diệp Dịch Hành ngẩn ra, kinh giác nói: “Uy cha! Cha có phải hay không cái gì cũng biết!”
Diệp phụ giả ngu: “Đâu có đâu có, cha cái gì cũng không biết a…”
Diệp Dịch Hành bỗng nhiên cảm thấy rất bất lực.
49 Lúc về đến nhà, Dương Khúc và Sở Văn Hạnh đã đi rồi.
Phòng khách đã được dọn sạch sẽ, một chút cùng nhìn không ra dấu vết “chiến tranh” ngày hôm qua.
50 Thân ái tiểu hài tử (Đứa con thân yêu) ( ca từ )
Nhóc con nho nhỏ hôm nay khóc sao
Bạn bè đều đã bỏ đi rồi
Chỉ còn lại cảm giác thật cô độc
Nhóc con xinh đẹp hôm nay khóc sao
Quần áo đẹp đẽ kia có phải đã bị bẩn mất rồi
Lại không thể tìm thấy được người để làm nũng
Nhóc con thông minh hôm nay khóc sao
Món quà yêu thích đã bị mất rồi
Từ bình minh đến khi chiều tà vẫn đứng trong gió lạnh không ngừng tìm kiếm
Đứa con yêu dấu
Vì cái gì lại không cho ta biết
Lại cho gió thổi tắt ngọn nến
Một mình chầm chậm bước vào trong bóng đêm
Đứa con yêu dấu
Mau mau lau khô nước mắt của ngươi
Ta nguyện ý làm bạn đường cùng ngươi trở về nhàCâu chuyện thứ 49: Người của Diệp gia
Xuống xe, Hà Nghiên Luật nhìn tòa đại trạch to lớn cổ xưa ở trước mắt mà sững sờ, tuy rằng trời đã tối, không thể thấy rõ lắm toàn bộ phong cách kiến trúc tòa nhà, anh vẫn có thể cảm giác được biệt thự trước mắt này, bàng bạc đại khí.
51 “A?”
Văn Mẫn đẩy cánh tay cậu ra: “Như thế nào lại ra biểu tình này?”
Diệp Dịch Hành giương miệng, giống như đứa ngốc hỏi: “Hà Nghiên Luật nhập hộ tịch Diệp gia? Sửa thành họ Diệp?”
Văn Mẫn nói: “Có thể không cần đổi họ, nhưng về mặt pháp luận, nó chính là anh của con.
52 “A, tớ nghe nói trong đám sinh viên năm nhất có một tên siêu cấp đẹp trai đó nha!”
“Thật sao? Tên gì a? Là loại mỹ nam tử như thế nào?”
Tôi ngồi bên cạnh đám nữ sinh đang bàn tán sôi nổi mà trong lòng cười đến ấm áp, nhưng tôi biết, vẻ mặt của mình khẳng định chẳng có gì thay đổi hết.
53 Kỳ thật Diệp Dịch Hành rất ít khi sinh bệnh, hiện tại “trúng thưởng” chính là do cái miệng quạ đen của Sở Văn Hạnh gây ra!
Buổi tối hôm trước có đợt gió lạnh thổi tới khiến thời tiết đột ngột trở lạnh.
54 Cho dù tình cảm có tốt đến mấy, hai người ở cùng một chỗ nhất định sẽ có cãi nhau, Hà Nghiên Luật và Diệp Dịch Hành cũng không phải là ngoại lệ, đương nhiên đại đa số đều là đấu võ mồm nháo qua nháo lại, anh cắn em em cắn lại đại loại như thế.
55 “Dục tri tiền thế nhân, kim sanh thụ giả thị; dục tri lai thế quả, kim sanh tố giả thị. ” (Muốn biết kiếp trước như thế nào, hãy nhìn kiếp này đã nhận những gì; muốn biết đời sau sẽ ra sao, cứ nhìn những chuyện mình đã làm)
“Em đang đọc cái gì đó?” Bên tai nghe thấy tiếng nỉ non, Diệp Dịch Hành liền lại gần xem xét, “《 long thư Niết bàn văn 》, kinh Phật… ?”
Tay chống cằm, tôi nhẹ giọng hỏi: “Anh tin có kiếp trước không?”
Diệp Dịch Hành cười nói: “Tin, anh khẳng định kiếp trước đã làm rất nhiều việc thiện a, cho nên đời này mới được hạnh phúc như vậy.
56 Thời gian nhanh như thoi đưa, vậy mà đã qua hơn một năm đi theo thái tử. Trong khoảng thời gian này, chúng ta bồi điện hạ học tập, rèn luyện, săn bắn, chơi đùa, cùng hắn sẻ chia buồn phiền lo lắng, quốc vương bệ hạ cũng bắt đầu giao cho thái tử một ít quốc sự đơn giản.
57 Cuối tuần này là ngày 1 tháng 4, lại sắp đến sinh nhật Dương Khúc rồi.
Tôi nghe nói anh không muốn tổ chức sinh nhật nữa, vì mỗi lần như vậy đều phải vội vàng chạy qua chạy lại xã giao với mọi người, cảm thấy không được vui vẻ gì mấy, cho nên năm nay muốn tổ chức một buổi tiệc ở nhà thật đơn giản cùng với người mình thích.
58 Người chủ trì: Mèo cha
Khách quý: Hà Nghiên Luật, Diệp Dịch Hành
Mèo cha: Các vị khán giả, hoan nghênh các vị đến với tiết mục điều tra BL cổ tích kỳ này ~ hôm nay chúng ta may mắn mời được hai vị nhân vật chính nổi tiếng trong 《 Biến Miêu Ký 》đó là:Hà Nghiên Luật~~ Cùng Diệp Dịch Hành
(Ngạch, có con mèo đen đang trừng tôi kìa~)
1.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 16