Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Thư Trùng Sinh Chương 667(p2): Muốn Lên Mây Phải Nhờ Gió.

Chương trước: Chương 667(p1): Muốn Lên Mây Phải Nhờ Gió.



Vương Tử Quân nhìn gương mặt nghiêm túc của Trương Đông Viễn, hắn có chút trầm ngâm, sau đó trầm giọng nói:

- Trọng tâm của hội nghị là phát triển kinh tế.

- Cậu nói rất đúng, hoàn cảnh hiện tại thật sự coi phát triển kinh tế là trọng tâm. Là lãnh đạo một phương, nếu như không có thành tích và phương án phù hợp phát triển kinh tế, dù là bên trên có người đề cử, cậu muốn tiến bước lên cao cũng không thể dễ dàng.

Trương Đông Viễn nói đến đây thì nhìn thoáng qua Vương Tử Quân:

- Với tình huống của thành phố La Nam thì cậu định bắt tay vào phương diện nào để phát triển kinh tế?

- Nếu muốn thành phố La Nam phát triển thì cháu nghĩ trước tiên phải có một con đường, nếu không thì dù thành phố La Nam có ưu thế hơn nữa cũng không thể phát huy tác dụng.

Vương Tử Quân nói đến đây thì đưa mắt nhìn Trương Đông Viễn. Tuy bây giờ Trương Đông Viễn không còn là phó giám đốc sở giao thông, thế nhưng là một phó chủ tịch thường vụ thì vẫn có lực ảnh hưởng rất lớn với sở giao thông tỉnh Sơn Nam.

Trương Đông Viễn khoát tay áo:

- Đường cao tốc từ thành phố La Nam đến Sơn Viên đầu tư quá lớn, lúc này muốn xây dựng đường cao tốc phải tập trung tài chỉnh của toàn tỉnh, tôi cảm thấy bí thư Nhất Phong và chủ tịch Thạch sẽ căn bản không giúp đỡ phương án này.

Vương Tử Quân hiểu Trương Đông Viễn nói đến đúng tình hình thực tế, phí đầu tư xây dựng đường cao tốc là rất cao, hơn nữa từ thành phố Sơn Viên đến La Nam đều là đường núi, nếu muốn làm đường thì thật sự rất khó khăn.

Lúc này toàn tỉnh Sơn Nam đang ở vào giai đoạn đẩy mạnh phát triển kinh tế, nếu để cho Hào Nhất Phong và Thạch Kiên Quân bỏ ra một số tiền lớn để xây dựng đường cao tốc từ thành phố Sơn Viên đến la nam, căn bản là khó thể nào thực hiện được.

Nhưng thành phố La Nam muốn phát triển mà chỉ dựa vào đường sắt thì không được, không có đường cao tốc sẽ áp chế xu hướng phát triển kinh tế của thành phố La Nam.

Vương Tử Quân không phải chưa từng nghĩ về phương hướng phát triển kinh tế của thành phố La Nam, nhưng tất cả mọi thứ đều phải được thực hiện dưới tình huống giao thông thuận lợi. Nếu như không có đường giao thông thuận tiện, có xí nghiệp nào tình nguyện đầu tư vào một thành phố mà chi phí vận chuyển cao hơn nhiều so với địa phương khác như La Nam?

- Chú Trương, thành phố La Nam chúng cháu không thể không làm đường cao tốc, chú cảm thấy nếu chúng cháu muốn làm đường, như vậy tỉnh sẽ cho được bao nhiêu tiền?

Vương Tử Quân dùng giọng trịnh trọng hỏi Trương Đông Viễn.

Trương Đông Viễn cũng không suy nghĩ quá nhiều về câu hỏi của Vương Tử Quân, thế nhưng lão là phó chủ tịch thường vụ nắm khối tài chính, chỉ sau một phút thì đã cho Vương Tử Quân một con số đại khái:

- Nhiều lắm là hai phần.

Tỉnh Sơn Nam chỉ giúp đỡ được hai phần, như vậy còn lại tám phần rơi lên vai thành phố La Nam. Vương Tử Quân là bí thư thị ủy La Nam, hắn biết rõ với tình huống hiện tại của La Nam, nếu như dùng tài chính của thành phố để làm đường cao tốc, đừng nó là hai năm sẽ xong, dù là mười năm cũng không đủ.

Vương Tử Quân trầm ngâm một lúc lâu, lúc này mới trầm giọng nói:

- Nếu trong tỉnh đã không cho ra nhiều tiền, ít nhất cũng phải có chính sách giúp đỡ chứ?

Trương Đông Viễn cho rằng Vương Tử Quân sẽ bỏ đi ý nghĩ này. Lão là một cán bộ lão thành của sở giao thông tỉnh Sơn Nam, lão hiểu rõ tình huống giao thông trong tỉnh như lòng bàn tay. Khi lão định mở miệng chỉ điểm cho Vương Tử Quân thay đổi ý nghĩ, đổi phương hướng, chuyển sang tu sửa chắp vá. Tuy như vậy không giải quyết được vấn đề giao thông ở La Nam, thế nhưng ít nhất cũng mạnh hơn so với hiện tại.

Quan trọng là như vậy sẽ tiết kiêm được rất nhiều tiền, có thể giảm bớt tính nguy hiểm đối với Vương Tử Quân trên phương diện xây dựng mới con đường, thế nhưng Trương Đông Viễn lại không ngờ Vương Tử Quân hỏi đến phần chính sách nghiêng cho La Nam.

- Cậu muốn chính sách gì?

Trương Đông Viễn trầm ngâm một chút rồi trầm giọng hỏi Vương Tử Quân.

- Cháu muốn nắm quyền lợi chủ đạo trên phương diện xây dựng đường cao tốc.

Vương Tử Quân khẽ cắn môi rồi trầm giọng nói.

Phương diện xây dựng đường cao tốc trong tỉnh Sơn Nam đều do sở giao thông phụ trách, tất nhiên sở giao thông sẽ quyết định công ty xí nghiệp đến xây dựng đường cao tốc. Lúc này Vương Tử Quân há miệng muốn thu quyền lợi này vào trong tay thành phố La Nam.

Trương Đông Viễn nhìn gương mặt của Vương Tử Quân, lão không nói gì hơn. Lão vốn cảm thấy Vương Tử Quân có chút cuồng vọng, thế nhưng khoảnh khắc này lão nhìn ánh mắt kiên định của Vương Tử Quân, chợt sinh ra cảm giác tin tưởng.

Nếu như tỉnh chỉ đầu tư vào hai phần mà có thể xây dựng được đường cao tốc từ Sơn Viên đến La Nam, như vậy thì dù là Hào Nhất Phong hay Thạch Kiên Quân cũng đều cảm thấy vui sướng. Dù sao thì đó cũng là thành tích của hai người bọn họ, càng tạo nê cơ sở cho sự phối hợp phát triển của các thành phố trong tỉnh Sơn Nam.

- Nếu cậu muốn đi được bước này thì cần tìm người ủng hộ.

Trương Đông Viễn nói đến đây thì dùng giọng nhẹ nhàng nói:

- Dù sao thì con đường kia được xây dựng thì người được lợi không chỉ là thành phố La Nam.

Sau khi dùng cơm tối trong nhà Trương lão gia tử, Vương Tử Quân cũng không dày mặt tiếp tục ở lại. Sau khi xin miễn lời mời chân thành của Trương Đông Viễn, Vương Tử Quân lái xe như bay về phía phòng làm việc của mình trong khu thường trú thành phố La Nam ở Sơn Viên.

Nhân viên công tác của khu thường trú đã biết tin tức Vương Tử Quân sẽ đến, thế cho nên ngoài những nhân viên có công tác đặc biệt, tất cả đều phải có mặt trực ban. Vương Tử Quân chỉ khẽ cười nói vài câu với lãnh đạo khu thường trú, sau đó hắn và Đổng Trí Tân đi vào gian phòng của mình.

Sau khi Vương Tử Quân rửa mặt thì Đổng Trí Tân trầm giọng nói:

- Bí thư Vương, tối nay chủ tịch Lý mời lãnh đạo ủy ban cải cách tỉnh Sơn Nam dùng cơm, trước khi đi anh ấy cũng liên lạc với ngài, thế nhưng lại không gọi được.

Vương Tử Quân gật đầu không nói gì, lúc này trong đầu hắn vẫn nghĩ đến chuyện cầu đường. Con đường cao tốc này rất quan trọng với thành phố La Nam, dù La Nam có đường sắt, thế nhưng giao thông đường bộ thuận tiện chính là một trong những bộ phận quan trọng nhất để một thành phố phát triển.

- Trí Tân, anh thông báo cho phòng giao thông thành phố, để cho bọn họ chuẩn bị sẵn tư liệu về việc xây dựng con đường nối giữa thành phố La Nam và Sơn Viên, tôi có việc cần dùng.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói với Đổng Trí Tân.

Đổng Trí Tân đồng ý một tiếng, hắn nhanh chóng ghi chép chỉ thị của Vương Tử Quân vào trong sổ, đồng thời trong đầu cũng bắt đầu suy đoán về ý nghĩa lời phân chó của bí thư Vương Tử Quân cho phòng giao thông thành phố.

Vương Tử Quân ở lại Sơn Viên một ngày, sáng hôm sau hắn và Lý Quý Niên cùng nhau quay về thành phố La Nam. Lúc này hai người bọn họ đều cảm thấy nên nhanh chóng quay về La Nam, thế nhưng không ngờ chạy được nửa đường thì có một chiếc xe than đá gặp nạn ngay giữa đường.

Loading...

Xem tiếp: Chương 667(p3): Muốn Lên Mây Phải Nhờ Gió.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Phế Tích

Thể loại: Võng Du

Số chương: 33


Chỉ Cần Là Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33



Truy Phu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Một Tòa Thành Đang Chờ Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50