81 Thiếu niêu khẽ giũ áo choàng, trong chớp mắt bật lên tựa như một cơn gió hướng Nhạc Sở Nhân phi đến. Hắn biết võ công, hơn nữa tốc độ lại rất nhanh. Nhạc Sở Nhân không biết võ công căn bản trốn không thoát được tập kích, tuy rằng thân thủ nàng rất linh hoạt nhưng khoảng cách vẫn còn kém xa.
82 Hôm nay ấm áp, mặt trời lên cao chiếu xuống lớp tuyết bên đường khiến chúng cũng lấp lánh chói mắt. Tựa mình trong xe ngựa ấm ám, lắng nghe thanh âm náo nhiệt bên ngoài, Nhạc Sở Nhân chợt thấy vô cùng thỏa mãn.
83 editor: Lưu NguyệtKhi Nhạc Sở Nhân từ trên lầu đi xuống thì quả nhiên thấy hộ vệ Ngũ Vương phủ đang chờ ở đó, hơn nữa còn là thiếp thân hộ vệ của Phong Duyên Thiệu cho nên có thể thấy có chuyện rất gấp.
84 Editor: Lưu NguyệtMột đêm này Phong Duyên Thiệu cùng Nhạc Sở Nhân đều trải qua trong ngục. Rất nhanh đã đến giờ lên triều, cảm giác như hai người chỉ nói đôi câu mà thôi.
85 Editor: Lưu NguyệtTừ ngày Nhạc Sở Nhân náo loạn trên triều đã qua năm ngày, người của phủ Binh bộ Thị lang, người của Phong Triệu Thiên đều đã đến Thất Vương phủ hy vọng Nhạc Sở Nhân có thể giải độc cho hắn, bất luận như thế nào hắn cũng là một mệnh quan triều đình.
86 editor: Lưu NguyệtNhạc Sở Nhân đóng cửa phòng rồi nhấc chân đi về phía bàn trà, quét mắt nhìn kẻ đang nhàn rỗi ngồi đó. “Cút ra chỗ khác!”Thiếu yên vẫn ngồi bất động như núi, quét mắt nhìn khay đồ ăn trên tay nàng, mũi động đậy một chút:- Hương vị không tệ.
87 Mười năm tháng hai là lễ hội hoa đăng – một trong những lễ hội náo nhiệt nhất của Đại Yến. Trong ngày này phố lớn phố nhỏ đều treo đầy đèn lồng đủ màu, đến đêm ánh đèn chiếu sáng vô cùng rực rỡ.
88 Bởi vì mùa đông chưa qua, trời vẫn tối rất nhanh. Sau khi màn đêm buông xuống, hộ vệ trong Thất vương phủ đều tập trung tại đại sảnh, nhưng chỉ sau hai khắc (30’) đã biến mất từ cửa sau của Vương phủ.
89 Của lớn vừa mở, đám người lập tức tiến vào. Thực ra số cấp quân trong địa lao cũng không nhiều, Phogn Duyên Thiệu lại sớm cso sắp xếp nên đám hắc y nhân chớp mắt đã biến mất ở cửa.
90 Editor: Lưu NguyệtLễ hội đèn lồng cuối cùng cũng đến. Khắp ngõ lớn, ngõ nhỏ đều vô cùng nhộn nhịp. Có điều Nhạc Sở Nhân thật không có diễm phúc đi xem bởi vì nàng đang nằm trên giường, cả người chẳng còn chút hơi sức nào.
91 Editor: Lưu NguyệtNằm trong chăn ấm ngủ thật lâu, nàng bỗng cảm thấy có người đi đến bên gường, một bàn tay ấm áp vuốt má mình. Vuốt ve một hồi lại bắt đầu chui vào trong chăn, trượt qua tay nàng rồi đặt trên eo.
92 Từ sau lễ thải đăng(đốt đèn lồng), hình như Hoàng Thành đã xảy ra chút thay đổi. Nếu như cẩn thận nghe ngóng, liền có thể biết, có lẽ Hoàng Thành sắp đổi chủ.
93 Môi lưỡi dây dưa, cả người nàng đã nằm ở trên người hắn. Phong Duyên Thương thuận thế ôm nàng, bàn tay di chuyển dọc theo sống lưng của nàng, hô hấp của hai người đều trở nên dồn dập.
94 Tiểu viện được thuê cũng không rộng lắm, nhưng rất sạch sẽ. Tổng cộng có năm gian phòng phòng, bao gồm một gian phòng bếp cùng với kho củi.
Thuê luôn cả người nấu cơm quét dọn, là một phụ nhân khoảng bốn năm mươi tuổi, người không cao, làm công việc lại rất nhanh nhẹn.
95 "Lão gia, ta đã trở về. " Đóng cửa lại, Nhạc Sở Nhân đi đến bên cửa sổ rửa tay trước, sau đó mới đi qua.
Để sách trong tay xuống, vẻ mặt Phong Duyên Thương mỉm cười nhìn nàng, "Có thu hoạch?" Nhìn bộ dáng vui vẻ của nàng, chắc hẳn thu hoạch rất khá.
96 Phủ thứ sử Quan Châu được thiết kế vô cùng xa hoa, so với đại viện Vương Phủ ở Hoàng thành cũng không kém nhau là mấy.
Đình đài lầu các hành lang gấp khúc cong đường nhỏ, đều tinh xảo xa hoa.
97 Edit: ღDuღ
Quét mắt nhìn hắn một cái, Nhạc Sở Nhân cười khẽ, "Hôm nay vất vả cho ngươi rồi, cũng may mắn mà ngươi có khí lực lớn, nếu không hôm nay chỉ có hai người ta với Trương thư sinh, chỉ sợ đến nửa đêm cũng không chuyển hết.
98 Hoàng Thành giới nghiêm, vào ban ngày cửa thành đóng chặc, cấm vệ quân canh gác bốn thành, vô cùng nghiêm khắc. Dân chúng trong thành cũng ít đi ra ngoài, phần lớn cửa hàng đều đóng cửa, mấ năm nay, Hoàng Thành chưa bao giờ xuất hiện tình trạng như vậy.
99 Edit:Du
Diêm Tô đứng ở bên giường, hai tay dấu ở trong tay áo cũng nhanh nắm thành quyền. Mặc dù cảm thấy Nhạc Sở Nhân sẽ không ra tay với hắn, nhưng nếu hắn vẫn không biết điều, rất khó đảm bảo Nhạc Sở Nhân sẽ không trở mặt.
100 Đại Yến đổi ngày, Phong Triệu Thiên hạ chiếu, trong lúc nhất thời lấy Hoàng Thành làm trung tâm lan rộng ra khắp nơi.
Phong Triệu Thiên lấy lý do tuổi tác đã cao, trên người lại có thương tích đau đớn không thôi, để phòng ngừa khi quy tiên đất nước không có người đứng đầu, đặc biệt lập Ngũ hoàng tử Phong Duyên Thiệu làm Thái tử, củng cố nền tảng quốc gia.