21 Thượng Sử Cung nằm ở hướng đông nam hoàng cung, các loại vật phẩm lớn nhỏ dùng đến trong cung đều để ở trong này. Từ lư hương cung đình đến ngự liễn kiệu hoa, toàn bộ đều để đây.
22 Mơ mơ màng màng ở trong phòng hai ngày, Nhạc Sở Nhân mới từ trong thất bại chán nản tỉnh táo lại. Có lẽ nàng thật không trở về được, cũng có lẽ là thời cơ chưa tới.
23 Xông qua làn mưa phùn, Nhạc Sở Nhân theo Nghiêm Thanh một đường chạy đến thư phòng. Trước cửa thư phòng đứng đầy người, lại đều duy trì cách cửa phòng một khoảng cách.
24 Màn đêm tĩnh mịch, bên ngoài mưa phùn kéo dài, trong phòng đèn đuốc sâu kín, Nhạc Sở Nhân đem băng gạc quấn cẩn thận quanh miệng vết thương đã xử lí của Phong Duyên Thương, sau vài giừo rốt cuộc cũng xong rồi.
25 Một đêm này mưa phùn kéo dài, một ngày mới vừa lên, mưa thế nhưng giảm nhỏ, đợi đến khi trời sáng hoàn toàn, mưa cũng hoàn toàn ngừng. Mây đen chậm rãi tan, thái dương cũng hiện ra chiếu rọi đại địa, không khí tươi mát, hết thảy đều bị mưa cọ rửa vạn phần sạch sẽ.
26 "Thất đệ, đệ muội, dọc đường đi hãy cẩn thận chút. " Phong Duyên Thiệu đứng trên bậc thang, khiêm tốn nói. Nhạc Sở Nhân hướng về phía Phong Duyên Thiệu hào phóng gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn con ngưa cao to trước mắt.
27 Thái dương qua đỉnh đầu, Nhạc Sở Nhân cùng một đoàn người ngựa rốt cục cũng tiến vào sơn đạo ( đường núi a, nhưng để thế nghe hay hơn nhỉ???). Trời đã vào giữa hè, dù đi đường núi, tán cây đã che khuất ánh mặt trời nhưng vẫn không ngăn được không khí oi bức.
28 Thân pháp cực nhanh trèo lên cành lá rậm, đạp lên hai căn nhánh cây tiếp tục hướng về phía trước, thân mình giấu vào trong tán cây, người đứng ở dưới mặt rất khó nhìn được bóng dáng nàng.
29 Màn đêm buông xuống, trên một ngọn đồi sâu trong rừng núi rập rạp có mấy cây lớn bị chặt. Chỉ cần ngửa đầu lên là có thể thấy đầy trời tinh tú lấp lánh cùng với mảnh trăng lưỡi liềm cong cong.
30 Một đêm qua đi, khi mặt trời hiện ra, cánh rừng an bình chợt vang lên một đạo tiếng thét chói tai, chim chóc cả kinh bay toán loạn, đám hộ vệ cũng bừng tỉnh dậy.
31 Từ thâm sơn trở ra, mặt trời đã sắp xuống núi. Thủ vệ ở lại chạy tới hỗ trợ sửa sang lại hơn mười giỏ trúc tràn đầy thảo dược. Mọi người đều là bộ dáng bẩn hề hề ngoại trừ Phong Duyên Thương một thân nhẹ nhàng khoan khoái tựa như chỉ vào trong núi tản bộ.
32 HOA TRÌ ( Hồ hoa, kiểu như hồ sen ý, nhưng để vậy nghe có vẻ hay hơn nhỉ ^___~ )Hôm đó tới gần nửa đêm mới hồi phủ, Nhạc Sở Nhân vẫy vẫy tay với Phong Duyên Thương liền trở về Lạc Sương Các, cũng vô tâm chú ý ánh mắt khó hiểu cùng kinh ngạc của đám hộ vệ.
33 Mải nghiên cứu hoa trì Thượng thư phủ, Nhạc Sở Nhân vẫn đứng im không nhúc nhích cho đến mặt trời sắp xuống núi. Đinh Đương đứng bên cạnh nhìn chăm chú sắc mặt nàng nôn nóng muốn biết nàng rốt cuộc đang nghĩ cái gì.
34 Sắp tới buổi trưa, “Độc tường” cũng đã hoàn thành một phần ba. Nhạc Sở Nhân có thể nói mồ hôi ướt đẫm, tay cầm dụng cụ đào đất, tư thế này làm ột đám hán tử đều xấu hổ.
35 Diêm Tô thoạt nhìn thực nghiêm túc. Động tác của Nhạc Sở Nhân dừng lại một chút rồi xoay người nhìn về phía Diêm Tô, trong ánh mắt mang theo thật sâu tìm tòi nghiên cứu:"Thật sự?"Nữ tử này không tệ, Nhạc Sở Nhân chưa từng coi nhẹ nàng.
36 Mặt trời vừa lên, đại môn Thất vương phủ chậm rãi mở ra, một chiếc xe ngựa khắc hoa xa hoa theo của hông đi ra rồi dừng lại trước đại môn. Ngày hôm nay đối Nhạc Sở Nhân mà nói là một ngày phi thường có ý nghĩa, bởi vì hôm nay nàng muốn đi Nhạc thượng thư phủ, cũng chính là “Nhà mẹ đẻ” của nàng.
37 Đại sảnh Thượng thư phủ tràn đầy người. Phong Duyên Thương cùng Nhạc Chí Châu ngồi ở chủ tọa, Nhạc Sở Nhân ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, hộ vệ của Thất vương phủ đứng phía sau.
38 "Xem ra, ta trở về không được. " Thở dài một tiếng, Nhạc Sở Nhân lần này hoàn toàn tuyệt vọng. Tình tiết trong phim ảnh có lẽ căn không đúng, thông qua địa phương nàng đến căn bản không thể quay về, hoặc có lẽ, nàng đến nơi này hoàn toàn không có đường trở về, vẫn đều là nàng ép buộc vớ vẫn thôi.
39 Ngày ấy từ Thượng Thư phủ trở về, Nhạc Sở Nhân liền bắt đầu cải biến Vương phủ. Mọi người không biết vì sao, Phong Duyên Thương lại chỉ cười không nói gì cho nên liên tục hơn mười ngày toàn bộ hộ vệ Vương phủ không có lúc nào yên tĩnh cả.
40 Có lẽ vì thân thể Phong Duyên Thương có chuyển biến tốt, hoàng thượng cũng đem một số việc cho hắn đi làm. Nghe nói là nhậm chức ở lễ bộ, cụ thể là chức gì Nhạc Sở Nhân cũng không rõ nhưng không phải chức vị trọng yếu gì.
Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50