41 “Phốc. ” Đường Tĩnh không nhịn được mà cười, hơi trừng mắt nhìn hắn: “Làm gì có ai khen mình tuấn tú. ” Dừng lại một chút: “Chàng nói không cần Thái tử đồng ý, vậy chỗ Thái tử?” Biểu tình ngưng trọng hiện lên sự lo lắng.
42 Nghe vậy, a Tựu 'bùm' một tiếng quỳ xuống đất, "Vương phi tha mạng, nô tỳ không phải cố ý. " a Tựu dập đầu cầu xin tha thứ, am thanh đụng đầu xuống đất giống như kim đâm vào tim Đường Tĩnh, đau đớn.
43 "A. . . A. . . cám ơn trời đất, cảm ơn trời đất. " a Tựu vui vẻ than thở, nói xong lại quỳ xuống: "Thỉnh Vương phi trách phạt, nô tì không một câu oán hận.
44 Mộ Dung Thiên Thần nhìn, gương mặt Mộ Dung Thiên Tứ nổi đẩy mụn bọc đỏ bừng, có cái vỡ ra chảy ra mủ. Gương mặt bóng loáng không có chỗ nào tốt, trong nháy mắt Mộ Dung Thiên Thần nghĩ đến con cóc.
45 Mộ Dung Thiên Thần ngồi xuống ghế bên cạnh, "Ta để cho Thu Tư đi mời Thái y, để cho bọn họ khám đi. "Âm thanh không có độ ấm còn lộ ra mấy phần ra lệnh, nhìn người trên giường động, hắn còn nói thêm một câu: "Không xem cũng phải xem.
46 Vốn đã hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ nhưng nàng dự định cải tạo lại. Lúc a Tựu gọi nàng đang trầm tư suy nghĩ, cho nên trả lời hết sức tùy ý,
"Vương phi.
47 "Đều đứng lên đi. " Sau đó lại nói với Đường Tĩnh: "Trở về không thấy nàng ở trong phòng, hỏi mấy người hạ nhân mới biết được nàng tới đây. "
"Đúng vậy, là vị cô nương này nấu ăn quá tốt làm khơi dậy con sâu tham ăn trong bụng ta.
48 “Lại là một đôi uyên ương số khổ, hiện tại hắn ở đâu? Nói không chừng ta có thể giúp được ngươi. ” Từ áy náy đối với nàng ấy, Đường Tĩnh cố gắng hết sức để bù lại.
49 Không có lời nào để nói trở thành không muốn nói. Đường Tĩnh nghĩ mà không hiểu, Thanh Phong và a Tựu tình đầu ý hợp, Trà Hương cũng nguyện ý rời khoi, phu thê bọn sao lại không muốn?
Mộ Dung Thiên Thần hừ lạnh một tiếng, Vương phi của hắn tự mình làm mối cho con trai bọn họ là xem trong bọn họ rồi, hắn còn không muốn đâu, đúng là phách lối.
50 Nhìn con ngựa cao lớn Đường Tĩnh có chút chột dạ, nhỏ giọng nén giận: "Lại còn cưỡi ngựa. "
Mộ Dung Thiên Thần trấn an cười: "Yên tâm, không phải nàng cưỡi.
51 Mặt trời chiếu sáng cây cối hai bên đường là lúc Mộ Dung Thiên Thần và Đường Tĩnh cùng nhau về phủ Thái thú, biết ngày hôm qua đám người Mộ Dung Thiên Tứ rời đi, Mộ Dung Thiên Thần chỉ khẽ gật đầu không nói gì.
52 "Sao. . . một khi đã như vậy ngươi liền giữ thì tốt hơn. " Đường Tĩnh nhịn đau nói, nàng sẽ tiếp tục phái người đi tìm, nhất định có người còn có.
"Không, không, không, Vương phi là bà mối của chúng ta, nếu chúng ta không ở cùng một chỗ, sẽ không có tín vật định tình này.
53 Lúc tin tức truyền đến chỗ Đường Tĩnh, nàng và Ngọc Tử Khâm đang ở phía sau hậu cung nói chuyện phiếm với Thái hậu. Bọn họ bình an trở lại Vận thành nên Thái hậu vô cùng vui mừng, tinh tế đánh giá Đường Tĩnh.
54 Mộ Dung Thiên Thần bận dến chân không chạm đất cho tới 4, 5 ngày sau, rốt cuộc Đường Tĩnh cũng lên tiếng: “Có phải cả Thiên Dục vương triều to lớn như vậy không có người khác hay không, sao chuyện gì cũng đến tay chàng như vậy?”
“À, không có Vương phi nhắc nhở ta không thấy thì ra ta lại quan trọng như vậy.
55 Chạng vạng Mộ Dung Thiên Thần trở về, vừa bước vào cửa liền hỏi: “Nghe nói hôm nay Lý tướng quân đến đây?” Hắn và Đường Tĩnh trải qua cuộc sống hoàn mỹ, sợ những người này tới quấy rối.
56 Ở cửa cung gặp xe ngựa Hiên vương phủ tới, hạ nhân vén rèm, lộ ra gương mặt tinh xảo của Ngọc Tử Khâm, nhìn thấy Mộ Dung Thiên Thần đỡ Đường Tĩnh xuống xe ngựa liền cười trêu ghẹo: “Thần vương gia đối với muội muội săn sóc làm cho chúng ta hâm mộ.
57 Chỉ có Đinh Bích Hạm của Đinh quốc phủ vẫn ngồi thẳng tắp một chỗ, gương mặt không một chút thay đổi, không vì lời nói của nàng mà bối rối. Ngọc Tử Khâm cũng yên lặng quan sát phản ứng của mấy người, nhỏ giọng nói với Đường Tĩnh: “Đinh quốc phủ Đinh Thái phó là đệ đệ đồng bào của Thái hậu, từ nhỏ Đinh Bích Hạm đã được nuôi dường bên người Thái hậu, từ nhỏ được Thái hậu tự mình dạy dỗ.
58 “Thái hậu bớt giận, Thần vương gia từ nhỏ mẫu thân đã mất vì bệnh, đều là nô tì không dạy bảo hắn, để cho hắn lớn lên có tính tình như vậy. ” Nói xong còn lấy khăn tay che mặt, cực kì bi thống.
59 Ngọc Tử Khâm vừa đi không bao lâu thì Mộ Dung Thiên Thần cũng hồi phủ, Đường Tĩnh nhanh chóng ra đón, “Như thế nào, Phụ hoàng có làm khó cho chàng không?” Lúc Ngọc Tử Khâm còn ở đây nàng còn có thể giả bộ trấn tĩnh, nhưng trong lòng nàng vẫn không yên.
60 “ Trong lòng ta chỉ có một mình nàng, nếu nàng không muốn thì ta sẽ đổi cho bọn họ vị trí khác. “ Mộ Dung Thiên Thần nóng nảy, nghiêm túc nói.
“ Không cần, ta chỉ nói vậy thôi, như vậy là tốt rồi.