21 Không thể nào quay lại tham dự tiệc sinh nhật của cấp trên được nữa, Giản Minh gọi chuyển phát nhanh mang trái cây vào khách sạn, sau đó đến lớp học vẽ đón Đông Đông về nhà, trong lòng rầu rĩ.
22 Chúng ta nói nếu như đường tình trắc trở, sự nghiệp chắc chắn sẽ gặp thuận lợi, đối với Giản Minh, tình hình có vẻ đúng là như thế. Mùa hè này, qua quá trình rèn luyện ở bộ phận bất động sản, Giản Minh cũng đã phù hợp với tiêu chuẩn Lăng Khang mong muốn, cho nên được điều qua bộ phận kinh doanh, đang lên kế hoạch giới thiệu chào bán các căn hộ mới, Giản Minh phải giúp cấp trên của cô đưa ra chiến lược kinh doanh.
23 Cười một lúc, anh ôm lấy Giản Minh. Giản Minh kháng nghị, "Em đang ăn mà. ""Chỉ ôm một lúc thôi. "Giản Minh chẳng muốn chút nào, "Ôm bao lâu?". Lăng Lệ đáp, "Mười giây.
24 Khi Phương Nam phát hiện ra ung thư dạ dày, tình hình chưa đến nỗi tệ lắm, anh Kiều đích thân phẫu thuật, vô cùng thành công. Thời gian đó, ông xã Tiền Á Quân của Phương Nam vẫn còn rất chu đáo, thường đến chăm sóc cô ấy.
25 Lăng Lệ đưa khăn giấy cho cô, mặc dù cảm thấy những người của gia đình họ Tiền quá đáng, nhưng những lời nói đó không đến lượt anh nói ra, miễn cưỡng an ủi, “Suy nghĩ của người già nhiều lúc hơi thiên kiến, em còn trẻ, đừng để ý làm gì.
26 Phương Nam thôi không khóc nữa, mặt mũi nước mắt tèm lem, chăm chú nhìn Lăng Lệ, dáng vẻ đó làm Lăng Lệ có chút gì đó không chịu đựng nổi nữa, với tình hình trước mắt, anh rất khổ sở, có khi nào quyết định chăm sóc cô ban đầu là không đúng đắn không nhỉ? Hít một hơi thật sâu, “Phương Nam, nếu như anh ở đây làm em nghi hoặc, phiền muộn, anh nghĩ anh không xuất hiện, có thể sẽ tốt hơn cho việc điều trị của em.
27 “Anh Lệ, là em, Phương Nam. Khi anh nhận được bức thư này, có lẽ em đã rời khỏi thế giới này rồi. Viết bức thư này, là bởi vì, anh là người duy nhất trên thế giới này đáng để được em nghiêng mình nói lời tạm biệt.
28 Đường Nhã Nghiên yếu ớt, khẽ nói, “Giản Minh, xin lỗi, chị cũng đang suy nghĩ, quyết định của chị quá là vội vàng, nhưng chị không còn lựa chọn nào khác.
29 Lăng Khang và ông Giản rất có tiếng nói chung, chắc do bản năng theo đuổi sự nghiệp và danh lợi của đàn ông, hai người họ nói chuyện rất ăn ý. Lăng Khang rất hiểu những thành tựu mà ông Giản có được trong sự nghiệp trước đây của mình, cũng cho rằng những kỹ sư công trình lớn tuổi, có kinh nghiệm có trình độ chuyên môn như thế này rất hiếm gặp, anh vừa mới tiếp quản một dự án mới, đang rất cần những người như ông Giản đây, mời ông đến đây giúp đỡ anh, tuyệt đối không phải giả vờ hay khách sáo, mà rất thật lòng, “Chú à, đến đây giúp cháu, chú còn trẻ, bây giờ nghỉ hưu thì sớm quá, cháu thấy sức khỏe của chú còn tốt lắm, làm thêm mấy năm nữa hoàn toàn không thành vấn đề.