21
Bịch~
Cũng may là tất cả mọi người đã kịp lấy nêm hơi đến, nên hai người họ không sao. . .
Tình thế thật sự rất khẩn cấp, mọi người chỉ vừa mới mang đến, chưa kịp đặt xuống là anh và cô đã rơi ngay xuống luôn, thật sự là một phen hú vía.
22 Sau khi kết thúc nụ hôn kéo dài trong phòng vệ sinh, anh mặt dày bắt buộc cô phải làm thủ tục xuất viện cho anh, nếu không anh sẽ ra ngoài nói với mọi người rằng cô cưỡng bức anh trong phòng vệ sinh.
23
Anh nhanh chóng cởi bỏ thứ vướng bận cuối cùng trên người, rồi bước vào bồn tắm. . .
Cô thì đã xoay người sang hướng khác kể từ khi anh chuẩn bị cởi bỏ "đồ" rồi.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô không còn cách nào nên đành phải cởi trói giúp anh thôi, mặc dù rất khó xử.
25
Đúng lúc này, Tư Đồ Thần lại nhận được thêm một cuộc điện thoại khác. . . . . . . .
. . . . . . . Là Từ Thiếu Trung. . . .
《 Tư Đồ Thần, nếu như mày còn muốn gặp lại Phó Kỳ Anh thì mày hãy đến căn nhà hoang ven biển ở thành phố Z, nên nhớ, nếu như mày mang theo một tên nào thì tao sẽ bắn vào đầu nó một viên đạn》
Tút.
26
-" Được rồi, hôm nay nể tình cậu, tôi sẽ tha cho hắn ta một mạng, nhưng lần sau nếu tôi còn gặp lại hắn ta thì tôi sẽ không tha cho hắn đâu"_ Nói rồi, anh quay người rời đi
~~~~~~~~
Tư Đồ gia.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một buổi sáng yên bình ở Tư Đồ gia.
28
-" Với em, từng chuyện mà anh đã làm vì em là đã quá đủ rồi"_ Cô nở nụ cười nhìn anh, cả hai lại tiếp tục khóa môi nhau trong một bầu không khí lãng mạn
~~~~~~~~~~~
Thư phòng của anh ở Tư Đồ gia.
29
Sau khi nghe thấy tiếng động thì Từ Thiếu Trung xoay mặt lại thì. . .
Bốp~
Tư Đồ Thần tức giận lao đến nắm lấy Từ Thiếu Trung nện cho hắn một cú đấm thật mạnh khiến khóe môi hắn chảy ra một vệt máu đỏ.
30
Tư Đồ Thần tức giận thật rồi, ả lại dám đánh cô ở trước mặt anh, quả thật là không thể tha thứ. . . . .
Anh bước đến kéo cô vào lòng rồi lạnh giọng lên tiếng:" Người đâu, mau mang Phó Tử Yên vào trong, xử lí thế nào thì tùy các người"
Ngay lập tức cô vội vàng ngăn anh lại:" Khoang đã, a Thần, hôm nay xin anh hãy nể mặt em mà tha cho chị ấy đi"
-" Cô ta đã hãm hại em như vậy mà em lại còn xin tha cho cô ta hay sao?"_ Anh thật sự là không thể nhịn được nữa, cô thật là thương người quá mức rồi
-" Em không quan tâm đến những việc đó, điều em quan tâm ở đây là ba em, ông ấy sẽ không thể nào chịu đựng nổi đâu"_ Cô hướng về anh ánh mắt cầu xin
Anh cũng thật là hết cách với cô:" Được rồi, tạm thời không xử cô ta vậy, nhưng không có nghĩa là anh sẽ tha cho cô ta nếu như cô ta còn gây chuyện thêm nữa"
Cô cảm động nhìn anh:" Cảm ơn anh"
Anh không nói gì nữa mà kéo cô đi về phòng của mình ở bang, lấy thuốc thoa lên bên má bị ả đánh lúc nảy giúp cô.
31
Sau khi anh đã vào phòng tắm, cô ra khỏi phòng và đi xuống phòng bếp. . . . .
Tất cả mọi người ở trong phòng bếp đang làm việc, nhìn thấy cô thì vui vẻ chào hỏi:" Phu nhân"
-" Mọi người đã chuẩn bị bửa sáng chưa?"_ Cô hỏi
-" Chúng tôi vẫn đang chuẩn bị"_ Thím Trần lên tiếng trả lời
-" Tất cả không cần phải chuẩn bị bửa sáng nữa, cứ ra ngoài làm việc khác đi, tôi muốn tự tay làm lấy bửa sáng"_ Cô nở nụ cười thân thiện nói
-" Nhưng mà.
32
Phó gia. . . .
Sau khi Phó Tử Yên được thả trở về, ả chẳng những không biết hối lỗi mà còn tìm cách để trả thù cô. . . .
Phòng ngủ của Phó phu nhân.
33
William vừa đi khuất, Tư Đồ Thần nhanh chóng bế cô lên. . . .
-" Anh làm gì vậy? Mau buông em xuống"_ Cô kháng cự quyết liệt
-" Em muốn bị anh làm thịt tại đây hay là trên giường?!"_ Anh nhìn cô với ánh mắt như muốn nói: nếu như em còn cự quậy, anh sẽ làm thịt em tại đây và ngay lập tức.
34
Buổi tối của 2 ngày sau ở Tư Đồ gia. . . . . .
Anh lại mặt dày đến đập cửa phòng cô. . . . . .
-" Bà xã, em mở cửa cho anh đi mà"
-" Anh cút đi! "_ Cô lên tiếng
-" Bà xã, mở cửa cho anh đi, em bắt anh nhịn đói một tuần anh sẽ không thể chịu nổi đâu"_ Anh lại vô sỉ mà nói tiếp
Cô lúc này rốt cuộc nhịn không nổi nữa mà bước ra.
35
Trong lòng cô chảy qua một dòng nước ấm, rung động nhìn anh. . . .
-" Bà xã~. . . "_ Anh bắt đầu giở giọng nhưng chưa kịp nói thì. . .
-" Em mang hộp cứu thương đi cất, anh mặc áo vào đi"_ Cô vội cắt lời anh, đẩy anh ngã xuống giường rồi nhanh chóng mang hộp cứu thương đi
Đỉnh đầu bay ngang qua một đàn quạ, anh thầm than thở, tại sao lần nào cũng không thành công! Thiên a, rốt cuộc công lý là ở nơi nào!!!!
-" Sao anh vẫn còn chưa mặc áo vào"_ Cô nhìn sang, thấy anh vẫn còn ở đấy không chịu mặc áo thì lên tiếng
-" Trời hôm nay nóng như vậy, anh không muốn mặc vào"_ Dứt lời, anh ném cái áo lên sofa
Cô cũng bó tay với anh luôn, nên cô chỉ đơn giản là lên giường nằm xuống, kéo chăn lại rồi ngủ.
36 Hôm nay chính là ngày cô trở về Phó gia như lời của Phó Tử Yên, đương nhiên cô sẽ không giấu anh chuyện này và người đưa cô đến Phó gia không ai khác đó chính là anh_ Tư Đồ Thần.
37
Phó gia. . . .
Phòng của Phó lão phu nhân. . . .
-" Kỳ Anh, con có biết hôm nay ta bảo con vào đây là có việc gì không?"_ Phó lão phu nhân từ tốn lên tiếng
-" Dạ không, nhưng con nghĩ là có việc gì đó rất quan trọng thì bà nội mới gọi con vào đây có đúng không?"_ Mặc dù ngoài miệng cô nói thế nhưng thật ra trong lòng cô lại có một dự cảm chẳng lành
-" Đúng vậy con nói không sai, ta gọi con vào đây là có việc muốn nói cho con biết"_ Phó lão phu nhân nhẹ nhàng rót trà ra một cái tách, gương mặt thật là điềm tĩnh
-" Có việc muốn nói cho con biết sao?"
-" Đúng vậy"_ Ngưng một chút, bà nói tiếp:" Chính là mẹ con.
38 Cô như người mất hồn bước ra khỏi Phó gia, một mình bước đi trên phố mà không hề hay biết rằng. . . Tư Đồ Thần sau khi đến Phó gia không đón được cô đã như phát điên mà phóng xe chạy đi khắp nơi tìm cô.
39
Sau khi cô tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang ở một nơi vừa lạ lại vừa quen, nhưng nơi này không phải phòng ngủ của cô. . . .
Cảm giác được hơi ấm ở bên cạnh, hơi ấm đó lại còn rất đỗi quen thuộc, cô nhìn sang thì nhìn thấy anh đang ngủ bên cạnh, tay của anh vẫn cứ nắm chặt tay của cô không buông.
40
-" Em nói sao, bà ta dám uy hiếp em như vậy sao!"_ Tư Đồ Thần sau khi nghe thấy những gì cô nói thì gần như phát điên
-" Hứa Lệ Hoa, xem ra bà đã quá rảnh rỗi quá nhàm chán với cuộc sống bình an như thế rồi"_ Hai mắt của anh lộ rõ làn sát khí mãnh liệt khi nhắc đến Phó lão phu nhân
( au: Hứa Lệ Hoa là tên của Phó lão phu nhân ý mọi người ạ)
Cô nhìn thấy anh tức giận như thế thì không khỏi ngỡ ngàng, chẳng phải anh đã biết hết mọi chuyện rồi sao? Bây giờ lại còn tức giận đến như thế!
Không đúng!
Cô nhãn cầu mở to nhìn anh, không lẽ nào.