381 Chương 236: Năm đóa hoa hồng
Cứng ngắc đi theo 10 phút, điện thoại Mục Thiên Dương vang lên. Uyển Tình hoàn hồn, vừa nghe liền biết là Thiên Tuyết gọi tới.
382
383 Chương 237: Thà rằng hiện tại vất vả một chút(H)
Edit: minhhy299
Mục Thiên Dương hôn cô, một tay nhào nặn ngực cô, một tay vuốt ve ở dưới, cảm giác chất lỏng mềm mỏng trơn bóng chảy ra, liền đưa ngón tay chậm rãi đâm vào.
384
385 Chương 238: Nhân sinh hà xứ bất tương phùng. *
*Đây là một vế của hai câu thơ nổi tiếng của TQ: Hữu duyên thiên lý lai tương hội; Nhân sinh hà xứ bất tương phùng (有缘千里来相会,人生何处不相逢), hai câu này người ta có thể đổi vế trước vế sau cho nhau, ý của nó là: trong đời người con người ta thế nào cũng sẽ gặp được nhau, chỉ cần có duyên thì dù xa nghìn dặm cũng sẽ gặp mặt.
386
387 Chương 239: Đưa hắn caravat
Edit: minhhy299
"A? !" Lí Ức kinh ngạc, nhìn Liễu Y Y yên lặng thu dọn đồ, trực giác có ẩn tình, liền hạ giọng hỏi, "Tại sao có thể như vậy?"
"À.
388
389 Chương 240: Thắt lên cho anh.
Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Ra đến phòng khách, Thiên Tuyết còn đang xem tivi, hắn kéo ngăn tủ dưới kệ tivi, thuận tiện đóng cửa: “Trở về phòng ngủ ngay!”
Thiên Tuyết bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái, đi về phòng.
390
391 Chương 241: Tác phẩm nghệ thuật xuất sắc.
Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Hắn bỗng nhiên ôm cô dậy, bước đi về phòng ngủ.
Uyển Tình cả kinh, món quà này đưa hỏa đến đây sao? Cô vội vàng nắm lấy cánh tay của hắn: “Buổi tối lại làm có được không?”
Mục Thiên Dương dừng lại cước bộ một lát, nhìn cô sửng sốt, đột nhiên cười ra tiếng: “Đây chính là em nói!”
Uyển Tình sửng sốt, có phải cô đã nói sai cái gì hay không?
Đi vào phòng ngủ, hắn thả cô xuống, soi soi gương, bỗng nhiên ôm lấy cô, hung hăn cắn lên cổ cô một cái.
392
393 Chương 242: Đã trở lại.
Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Tập huấn xong trở về trường học, cái gì cũng không kịp thu dọn, Thiên Tuyết liền lôi kéo Uyển Tình ra ngoài.
394
395 Chương 243: Tiểu biệt thắng tân hôn. (H)
Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Thiên Tuyết lập tức bỏ lại bọn họ chạy về phía bàn ăn.
Khi ăn cơm, Mục Thiên Dương thấy cô cơ hồ ăn như sói đói, nhịn không được nhíu mày: “Các em là tập huấn hay là lao động khổ sai?” May mà chỉ là ăn nhanh, cũng không có thô lỗ, bằng không nhất định quăng cô đi học lễ nghi gia giáo vài năm!
Thiên Tuyết hừ một tiếng, tiếp tục cắn ăn một miếng lớn, không để ý tới hắn.
396
397 Uyển Tình nghe xong câu cam đoan của hắn, rốt cuộc nói: “Là như vầy: Hiện tại mới năm thứ nhất, lại vừa khai giảng, nếu mỗi ngày em đều qua đêm ở bên ngoài, khẳng định sẽ làm người ta nghi ngờ……….
398
399 Một giờ sau…
Cả người Uyển Tình là mồ hôi nằm dưới thân hắn thở: “Cái kia…. . Em nghĩ toàn bộ hành trình……. Cái kia, là anh……. ” Cô làm một nửa, hắn đột nhiên xoay người đè cô xuống, đánh gãy “Toàn bộ hành trình chủ động” của cô, hắn sẽ không trở mặt mà không nhận chứ?
“À……” Mục Thiên Dương rời khỏi cơ thể cô, xoay người nằm xuống, “Vậy em tiếp tục………”
“Còn muốn?” Uyển Tình cả kinh, tiếp theo nghĩ hắn mới muốn một lần, bình thường còn đến hơn….
400