1 Có lẽ, em đã yêu anh từ rất lâu rồi Nhưng tại sao ngay cả cái nhìn, anh cũng chưa từng nhìn em Cứ bị anh xem là người vô hình, là kì đà cản mũi, em biết anh rất ghét em Nhưng tất cả em không quan tâm, chỉ có thể nhìn anh từ phía sau.
2 Em biết Đối với anh, em là người phụ nữ ti tiện Là người phá huỷ hạnh phúc đời anh Nhưng xin anh, hãy cho em cơ hội Em sẽ làm thay đổi trái tim anh ------ Sau một ngày chứng kiến cảnh bọn họ ân ái, lòng tôi đau lắm.
3 Quá khứ. . . . . 1 năm trước -"Chúng mình chia tay đi"- Chàng trai nhìn cô gái nói -" Minh Vũ, tại sao lại chia tay chứ. Tình cảm chúng ta tốt mà" Diệp Minh Tuyết hỏi Tôi còn nhớ hắn-Hàn Minh Vũ là mối tình đầu của tôi, lúc đó tôi còn chưa biết "anh" nữa -"Minh Tuyết àh, anh thấy chúng ta không hợp thì nên chia tay thôi"- Hàn Minh Vũ nói chuyện như không phải chuyện của hắn vậy -" Rồi.
4 Lần đầu gặp anh. . . Anh khó chịu. . . Anh thường mắng em "ngốc" Anh chẳng bao giờ. . . . cười Nhưng em vẫn yêu anh --- --- -"Cậu không sao chứ?! Minh Tuyết" Cô gái mang khuôn mặt xinh xắn quan tâm hỏi Cứu tin của tôi.
5 Anh thật đáng ghét. . . . . Em thật ghét anh nhưng tình yêu của em cho anh lại nhiều hơn --- --------- -" Anh giết người à" Diệp Minh tuyết hét lên Sức hét của tôi còn hơn khủng long gầm ấy, thật là sao tôi có cái cảm giác nhà rung nhỉ ?? Quay lại nhìn hắn thì.
6 -A. . . . . Thuốc nhuộm tóc của tôi. . . . . . tiền của tôi. . . . mất mấy tháng đi làm của tôi. . . " Diệp Minh Tuyết tức chết, cái này gọi là tự mình hại mình không trách được ai.
7 "Thanh Thanh. . . . cậu nói sao¿¡ Tại sao anh lại phải lấy tớ ??!- Diệp Minh Tuyết ngây ngô hỏi -" Cậu và anh tớ không phải đã xảy ra cái chuyện gì gì đó đó sao?? -Viêm Thanh Thanh mặt vừa ửng đỏ ngại ngùng vừa nói -" Xảy ra chuyện gì cơ ??!- Diệp Minh Tuyết ngơ ngác Nhìn mặt của Viêm Tước.
8 Sáng ngày hôm sau Reeng. . reeng. . . . Cô gái trên giường đang còn ngái ngủ bất đắc dĩ nghe điện thoại -" Alo. . . Ai vậy. . . . " -" Thanh Thanh yêu dấu.
9 Chuyện gì đang xảy ra thế??? -" Minh Tuyết đây là. . . . ??"- Ánh Ngọc chỉ tay vào Viêm Tước đang ôm Minh Tuyết hỏi -"Anh ta là. . . . " chẳng là gì đối với tôi hết chưa kịp nói thì lại bị nuốt ngược vào trở lại bởi đôi môi mỏng của Viêm Tước Chuyện gì.
10 -"Hàn Minh Vũ , anh thật sự không biết xấu hổ sao, ăn tát cảm giác thế nào??" Diệp Minh Tuyết tức lên, hét lớn Chắc có lẽ tiếng hét của tôi có sức rung động lớn nên thu hút mọi người đi đường bu lại xem Ánh Ngọc thấy phần bất lợi cho mình nên lôi kéo Hàn Minh Vũ đi xa Sau khi đánh dã chiến với Ánh Ngọc và người yêu cũ của tôi cũng tức là người yêu hiện tại của cô ta thì tôi đây rất sảng khoái nha.
11 Có lẽ duyên là vậy nhưng tại sao lại cho anh ấy vào cuộc sống tôi Ngày hôm đó, ông bố già gọi tôi về là để xem mắt. . . . Nhưng có vẻ thấy tôi và hắn quen nhau rồi còn liếc nhau.
12 Tôi mang thai đứa con của hắn. Tôi chỉ mong nhờ vào đứa con này để cả thiện tình cảm đôi bên. . . Nhưng tôi rất cố gắng để hoà hợp vào cuộc sống của hắn, tôi muốn con tôi được sinh ra trong hạnh phúc có lẫn cha mẹ yêu thương.
13 Sau khi Ánh Ngọc bị rơi từ trên lầu xuống đã được đưa đi bệnh viên , không lâu sau thì Viêm Tước cũng đến. . . . tôi vui mừng vì hắn đến. . . . Nhưng hắn lại cho tôi một cái tát, còn mắng tôi tôi.
14 Sau khi an ủi Ánh Ngọc, Viêm Tước về nhà. . . . mở cánh cửa chính hầu như chẳng có ai ở nhà. . . . Giờ này thì người hầu cũng nghỉ ngơi rồi. . . . Nếu như bình thường thì sẽ thấy Minh Tuyết ngồi trước ghế sopha chờ anh trở đợi anh ăn cơm nhưng anh chẳng bao giờ ăn.
15 Vào tối ngày đó, anh biết một chuyện vô cùng kinh khủng. . . là món nợ năm xưa đều là do một tay Ánh Ngọc dựng lên. . . thật ra chẳng có món nợ nào. .
16 5 Năm sau Hôm nay là ngày tang của ông Diệp theo tin tức mà họ Diệp cung cấp thì ông Diệp vì nhớ con gái mà bệnh tim tài phát mà chết. Cả nhà họ Diệp đang chìm đang đau thương Anh hôm nay cũng phải qua nhà bố vợ để thăm hỏi 5 năm trước anh đã điều tra, cô thật sự còn sống , anh rất mừng, nhưng khổ nỗi là mỗi lần điều tra tới cô đang sống nơi nào thì đều không thể điều tra tiếp nữa.
17 - Anh không có ý đó - Viêm Tước nói - Xin lỗi, Viêm tiên sinh, ngài có ý gì cũng cần nói tôi, xin phép tôi đi trước - Diệp Minh Thanh lạnh lùng nói lại - Tha thứ cho anh được không ?? Viêm Tước nắm tay không cho cô đi Tha thứ cho anh, cô thì sao, 5 năm cô sống trong sự đau khổ, đêm nào con cô cũng trở về trong giấc mơ, nhưng cô không thể làm gì hết.
18 _ Anh hai. . Không cần tiễn em đâu _ Diệp Minh Tuyết mỉm cười nói _Em có thế vì anh trai siêu cấp soái ca của em mà ở lại không? _ Diệp Minh Thành luyến tiếc nhìn Minh Tuyết đang còn ở trong sân bay Minh Tuyết thật sự rất muốn ở lại.
19 - Anh mau bỏ tôi ra mau. . . . - Minh Tuyết vừa la hét vừa dãy dụa Nhưng dường như Viêm Tước không nghe thấy gì vẫn vác cô như cái bao cát đi vào nhà - Từ giờ em sẽ ở đây với anh.
20 Sau khi nói chuyện với Viêm Tước Xong, trong lòng Diệp Minh Tuyết cảm thấy vô cùng do dự, cô nên tin hắn sau đó hai người sẽ quên hết quá khứ sống hạnh phúc bên nhau.