41 Hứa Tiên nhìn nam tử trẻ tuổi ôn nhuận như ngọc trước mắt, trong lòng phức tạp. Trong nguyên tác vị này chính là người đầu thai thành nhi tử của Hứa Tiên a.
42 Hứa Tiên nhìn bộ dạng Dương Thiền chấp nhất, vô cùng câm nín. Trong nhận thức trước kia nàng biết, Tam thánh mẫu hẳn là ôn nhu chu đáo, tế thế cứu nhân hiền hòa độ lượng.
43 “Sư phụ, cha con nhìn thấy người nhất định cũng sẽ rất vui mừng. Chi bằng chúng ta cùng đi đi. ” Tiểu rết cao hứng nói, “Nhà con ở Phượng Hoàng Sơn, rất đẹp đó.
44 Từ khi Hứa Tiên mang thai tới nay, Bạch Tố Trinh như lâm đại địch, cả ngày không biết làm thế nào mới tốt. Mà Hứa Tiên rất nhanh bắt đầu nôn nghén, ói đến long trời lở đất.
45 Nhìn thi thể Ngao Thanh khổng lồ hiện nguyên hình, Tiểu Thanh gấp gáp di chuyển xung quanh như lửa cháy đến mông, Bạch Tố Trinh giống như không có việc gì, thu hồi bảo kiếm, vẻ mặt ôn nhu nhẹ nhàng sờ lên bụng Hứa Tiên: “Nàng không sao chứ? Hài tử cũng không sao chứ?”“Không có chuyện gì.
46 Hứa Tiên sắp lâm bồn, Bạch Tố Trinh như lâm đại địch. “Đại ca, huynh có thể đừng đi qua đi lại được không? Tất cả đều chuẩn bị xong cả rồi. ” Tiểu Thanh có chút bất đắc dĩ đối với việc Bạch Tố Trinh ở phòng ngoài xoay như chong chóng nói, “Quả Linh Âm cũng chuẩn bị xong, bà đỡ toàn bộ đều là tốt nhất thành Cô Tô.
47 Hứa Tiên nhìn Pháp Hải từ xa đến gần, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt. “Pháp Hải, ngươi đến làm gì?” Hứa Tiên đè nén bất an trong lòng, lên tiếng hỏi.
48 Pháp Hải đi rồi, Hứa Tiên tựa vào trong ngực Bạch Tố Trinh, hai người nhìn nhau, cuối cùng nở nụ cười. “Đi, về nhà thôi, Sĩ Lâm cùng Tiểu Thanh còn đang chờ chúng ta.
49 “Văn Xương Tinh, biết rõ phía trước không có đường, huynh còn muốn đi tiếp?” Văn Khúc Tinh đứng chắp tay, ở chỗ cao nhất trên Thiên Huyền Cung nhìn về đám mây phía trước nhẹ nhàng than thở.
50 “Mẫu thân, bế bế. ” Mặt Bạch Tố Trinh đen lại, nhìn cục thịt nho nhỏ đang ôm chân Hứa Tiên kia. Hắn và Hứa Tiên trở về Trấn Giang vừa ngồi xuống, Hứa Sĩ Lâm hai tuổi đã liền bổ nhào tới, không thèm nhìn cái kẻ làm cha là hắn đây, trong mắt chỉ có Hứa Tiên.
51 Dương Thiền hạ phàm. Hứa Tiên hăng hái bừng bừng đi xem nhà mà Dương Thiền đầu thai. “Ai nha, mũm mĩm nho nhỏ, thật là đáng yêu quá đi!” Hứa Tiên nhìn tiểu Dương Thiền vừa tròn một tuổi, cười hì hì nói.
52 Đông Hải long cung. “Ngao Thanh! ! !” Tiếng gầm giận dữ truyền khắp các góc Đông Hải long cung. Đó là Đông Hải long vương tru lên. “Tiểu muội, muội hôm nay lại làm gì rồi?” Lục thái tử Ngao Minh nhìn Ngao Thanh đang trốn trong phòng của mình, có chút đau đầu hỏi.
53 Hôm nay Pháp Hải đi khất thực xong, đang trên đường trở về Kim Sơn Tự. Lúc đi đến đường lên núi, Pháp Hải không nhịn được lấy thành quả khất thực ra xem xét.
54 Tiếng trống rung trời, mây bay rợp bóng. Trên Hoa Quả sơn, một ngọn cờ cao chọc trời, trên viết: Tề Thiên Đại Thánh“Con khỉ ngang ngược, quá càn rỡ. Chỉ bằng hắn cũng đòi tề thiên (ngang với trời)?” Thác Tháp Lý Thiên Vương đứng trên một đám mây, cầm Linh Lung Bảo Tháp trên tay, liên tục cười lạnh.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 95