1 Edit: Mộc Tử Đằng
Gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa trên đường, trong không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, thanh mát. Chuông gió treo ở cửa cũng phát ra những âm thanh vang lên lanh lảnh dễ nghe.
2 Edit: Mộc Tử Đằng
Đại khái đợi khoảng mười phút, lão Triệu bưng xiên nướng tiến vào, hắn đem xiên nướng đặt lên trên bàn, cười tủm tỉm nhìn các cô.
"Xiên nướng đến đây.
3 Edit: Mộc Tử Đằng
Bên ngoài trời đã sáng, những tia nắng mặt trời xuyên qua tấm kính cửa sổ chiếu vào bên trong căn phòng ngủ. Thẩm Lạc Dương liền mở mắt.
4 Edit: Mộc Tử Đằng
Sau khi trang điểm xong, Hứa Kiều tùy ý chọn một cái áo màu cà phê kết hợp cùng với quần jean màu đen bó sát người.
Cô nhìn thoáng qua thời gian, vừa đúng 8 giờ.
5 Edit: Mộc Tử Đằng
Ánh mắt của Thẩm Lạc Dương dừng trên hình ảnh con mèo đang ngồi xổm ở ban công nhà anh.
Anh không biết đây là loài mèo gì, chỉ cảm thấy con mèo này vô cùng xinh đẹp.
6 Edit: Mộc Tử Đằng
Ôi mẹ ơi, đứng ở trước cửa không phải Thẩm Lạc Dương thì là ai, cô nhìn thấy trong tay anh đang cầm một vật màu hồng phấn.
Hứa Kiều ngay cả giày cũng không kịp thay, chạy nhanh về phòng ngủ, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái khẩu trang đeo lên.
7 Edit: Mộc Tử Đằng
Tại sao lại có nhiều cô gái chen lấn nhau đăng ký lớp huấn luyện này ư?
Đơn giản bới vì huấn luyện viên trưởng của võ quán này là một người đàn ông đã xuất ngũ, dạy võ lại vô cùng chuyên nghiệp, và điều đặc biệt là vô cùng đẹp trai, các huấn luyện viên khác cũng đều là lính xuất ngũ.
8 Edit: Mộc Tử Đằng
Thẩm Lạc Dương mới vừa về đến nhà, khi anh vừa mới bật đèn lên liền nhìn thấy một bóng dáng từ ban công lầu trên nhảy xuống.
"Meo ~"
"Meo ~"
Trà Sữa đã từ trên ban công đi vào trong phòng khách, ngồi xổm xuống gần bên Thẩm Lạc Dương.
9 Edit: Mộc Tử Đằng
Bản thân Đàm đinh đang còn có chút lúng túng, nhưng khi nhắc đến chuyện của Hứa Kiều, cô liền thả lỏng đôi chút.
Cô cười cười nói: "Thì ra anh vì chuyện này mà bái phục cô ấy, hơn nữa lão đại của các anh ngày thường thực rất đáng sợ sao?"
Trần Nhiên biểu cảm vô cùng kinh hãi.
10 Edit: Mộc Tử Đằng
Thẩm Lạc Dương vừa dứt lời, lập tức liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Hứa Kiều đi lên, cô nhìn thân hình cao lớn cường tráng của trợ giảng, không biết là vì sao, cô ẩn ẩn cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã từng gặp nhau rồi.
11 Edit: Mộc Tử Đằng
Nghe vậy, Thẩm Lạc Dương không khỏi giương mắt nhìn mẹ mình một cái.
"Mẹ đọc tiểu thuyết trinh thám có hiểu người ta nói gì không?" Ngữ khí của anh có hơi cao tỏ vẻ hoài nghi.
12 Edit: Mộc Tử Đằng
"À, không, không làm gì cả. " Hứa Kiều ngượng ngùng cười, đôi mắt né tránh không dám nhìn thẳng vào Thẩm Lạc Dương.
"Vậy cô đứng trước cửa nhà tôi làm gì?"
"Ai nói tôi đứng trước cửa nhà anh, tôi chỉ đi vứt rác rồi đi ngang qua thôi, anh hiểu không?"
"Nếu tôi nhớ không lầm, hình như cô đã ném rồi mà?" Trên khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Lạc Dương hiện lên tia cười lạnh.
13 Edit: Mộc Tử Đằng
Giữa trưa, vào lúc Hứa Kiều chuẩn bị trở về, trong tiệm đột nhiên xuất hiện một vị khách không mời mà đến.
"Cô ta tới làm cái gì vậy?" Tiểu Mộng cùng Chu Nguyễn dựa vào trước quầy, ánh mắt các cô thường dừng lại hình ảnh hai người ngồi gần cửa sổ.
14 Edit: Mộc Tử Đằng
Không biết từ nơi nào truyền đến tiếng mèo kêu.
Thẩm Lạc Dương xoay người sang chỗ khác thì nhìn thấy Trà Sữa đang ngồi xổm cách đó không xa.
15 Edit: Mộc Tử Đằng
Đàm đinh đang nhìn Tống Lâm đang đứng ở cửa, hô hấp hơi hít thở không thông một chút, cô không nghĩ tới Tống Lâm vẫn còn ở cửa chờ mình.
16 Edit: Mộc Tử Đằng
Mẹ cô là người thành phố C. Vào lúc vài ngày trước khi mẹ cô rời đi, bà ấy luôn nói bên tai cô lá rụng về cội, nên mỗi năm cô đều sẽ đến thành phố C ở với mẹ vài ngày.
17 Edit: Mộc Tử Đằng
Vào buổi sáng hôm nay, Thẩm Lạc Dương thay quần áo xong chuẩn bị ra ngoài chạy bộ, kết quả vừa mới mở cửa ra thì thấy Hứa Kiều đang đứng dựa vào bên cạnh cửa cầu thang.
18 Edit: Mộc Tử Đằng
Nghe được có người gọi tên mình, Thẩm Lạc Dương không khỏi xoay người lại.
Khi anh quay người lại liền nhìn thấy Hứa Kiều đứng cách đó hơn 10 mét.
19 Edit: Mộc Tử Đằng
Đứng ở bên ngoài bãi đỗ xe Hứa Kiều có chút nhàm chán, nhưng mà tốc độ của Thẩm Lạc Dương cũng rất nhanh, qua một lát cô liền nhìn thấy anh lái xe đến.
20 Edit: Mộc Tử Đằng
Ngày đó Lục Chi Ưu từ Hoành Điếm trở về, Hứa Kiều ra sân bay đón cô ấy.
Đáng lẽ Thẩm Trường An cũng đi theo cùng nhưng bệnh viện có cuộc giải phẫu khẩn cấp cho nên chỉ có một mình cô đi.