81 XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ SỰ VẮNG MẶT THƯỜNG XUYÊN CỦA MÌNH. ĐANG TRONG GIAI ĐOẠN THI CỬ GẤP RÚT NÊN MÌNH K VIẾT ĐƯỢC TRUYỆN NÊN CHO MÌNH TẠM "DROP" MỘT THỜI GIAN ĐỂ TẬP TRUNG ÔN THI.
82 Sau một hồi trằn trọc mãi, tới gần sáng, Hạ Như Băng mới chớp mắt được. Khi cô vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức cô dậy.
83 Chiếc Bugatty verron đen bóng dừng trước cửa khách sạn "Hoa Anh Đào", Kim Ảnh vội vàng chạy tới mở cửa xe cho Lôi Kình. - Điện hạ, mời!- anh ta cung kính cúi người - Người đâu? - Phòng 2110! -Cho người bao vây toàn bộ chỗ này, không để bất cứ một ai ra khỏi đây!- hắn lạnh lùng ra lệnh Chưa đầy 10 phút hắn đã đến trước cửa phòng 2110.
84 " Bảo Đế thành" Trong phòng khách tràn ngập ánh sáng, vô cùng ấm áp trái ngược với cơn bão tuyết đang gào thét ngoài cửa sổ, mọi người trong "Bảo Đế thành" đang tụ tập đông đủ ở đây.
85 Trong làn mưa tuyết trắng xóa, một thân ảnh nhỏ bé, cô đơn, trơ trọi đang bước đi từng bước một cách không phương hướng. "Bảo Đế thành" là trang viên tư nhân nằm sừng sững chiếm lĩnh cả một sườn núi.
86 *** Nhật Bản *** Khi vừa xuống máy bay, cô đã bị Quân Hạo đưa lên một chiếc ô tô hết sức bình thường đi thẳng về hướng ngoại ô của thủ đô Tokio sầm uất.