21 - Tôi muốn tắm!- hắn đột nhiên lên tiếngNghe vậy, Hà tỷ cung kíng nói - Để tôi chuẩn bị nước tắm cho ngài - Không cần, để cô ấy làm!- hắn chỉ đích danh côMọi người đều giật nảy mình.
22 Mắt hắn phủ một tầng sương mỏng, hắn đang tức giận. Thình lình hắn xoay người ấn chắt cô vào người. - Tiểu Thố Nhi, em không ngoan!- giọng hắn âm lãnh - Này, gọi kiểu gì đấy? Ghê quá!- ra gà nổi lênHắn cười nhạt - Nghe nhiều sẽ quen thôi.
23 Vừa bước ra , đập vào mắt hắn là thân ảnh người con gái đang nằm bất động. Gương mặt tựa thiên sứ giờ trắng bệch không chút huyết sằc. Hắn vội bế cô ra ngoài.
24 Trên chiếc giường trắng tinh khôi, người con gái nằm mê man trên giường, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi. Cô đang sốt. Lôi Kình ngồi xuống cạnh mép giường, hắn vươn cánh tay to lờn ra vuốt ve gương mặt tái nhợt của cô.
25 Sáng sớm, những tia nắng ấm áp chiếu rọi vào trong phòng. Cô thức dậy, vươn vai và rời giường. Đã hơn một tháng rồi, kể từ lúc cô bị bệnh tới giờ cái tên vô lương tâm kia chạy ra nướn ngoài công tác.
26 Ba ngưới đàn ông hoàn mĩ là tâm điểm bữa tiệc đang hờ hững trước mọi ánh nhìn. Đối với họ đây dường như là chuyện quá quen thuộc rồi. - Lăng tổng đã lâu không gặp!- một phụ nữ trung niên thân hình béo mập tươi cười chào hỏi - Phu nhân Tư Mãn, bà càng ngày càng đẹp ra nha! Nghe nói bà mới kết hôn?- Thiếu Phong niềm nởNghe vậy bà ta cười tới không khép miệng được - Đúng vậy! Chúng tôi gặp nhau ở Rome hồi tháng trước.
27 Cô nhìn Nhiếp Thanh với ánh mắt ngờ vực. Không phải anh đã bỏ đi cùng với Lâm Lệ Na sao? Thế nhưng bên cạnh anh giờ là. . . Như hiểu được ý của cô, anh ta luôn chốn tránh cái nhìn ấy.
28 Kéttttttt. . . chiếc BMW (Bảo Mã Vương) dừng lại trước "Bảo Đế thành". Không đợi Phúc bá mở cửa xe, hắn đã kéo cô xuống, lôi cô vào trong. Mặc cô phản kháng, la hét hắn vẫn mạnh mẽ cưỡng ép cô.
29 Hắn cưới âm hiểm như đang thưởng thức con mồi sắp bị làm thịt. Không biết từ lúc nào, áo của hắn cởi ra để lộ nửa thân trên rắn chắc màu đồng hoàn mĩ.
30 Sáng sớm, những tia nắng chiếu vào phòng làm ngưới con gái nhăn nhăn mi tình giấc. Toàn thân cô đau nhức, vừa muốn lật người cảm giác nhói buốt đến tận tim khiến cô không giám động.
31 Thế là một tuần nữa lại trôi qua. Tính ra cô ở đây cũng gần hai tháng rồi mà sao cô thấy giống 2 năm quá. Không biết cô còn sống mà ra khỏi đây không nữa.
32 Ngơ ngác! Mơ màng! Không thể tin. . . khụ. . . khụ. . . Hôm qua, cô và hắn. . . èhèm, có chút không thể tin nha! À thì tự nhiên ác ma hình như ăn chay nên không có làm gì cô.
33 Mấy ngày này quả là bình yên tới đáng sợ. Hắn như lột xác biến thành kẻ khác vậy. Bất an! Vô cùng bất an! ( sắp có bão) Quá bí bách, cô quyết định ra ngoài.
34 Ngồi trên chiếc ghế da cao cấp, đầy uy quyền, hắn nhìn chăm chú vào chiếc hộp màu nâu trên bàn - Điện hạ, vừa rồi Phúc bá báo Hạ tiểu thư mất tícj mà ở đây chúng ta lại nhận được chiếc hộp kì lạ này.
35 Ba. . . gương mặt xinh xắn của cô lại bị hung hăng đánh một cái rõ đau. - Mẹ kiếp! Cứ nghĩ cô được hắn quan tâm nhưng ai ngờ cô cũng chỉ là một con điếm không hơn không kém.
36 " Bảo Đế thành" Như Băng đứng trước cửa của toà lâu đài tráng lệ với vẻ mặt phức tạp. Hít một hơi thật sâu, cô bước vào trong. Trong nhà, Hà tỷ đang lo lắng đi đi lại lại.
37 Bar "Mị Hoặc", phòng VIP - Kình, bé thỏ nhà cậu bị bắt cóc phải không?- Cung Hải Đường bình thản hỏi Lăng Thiếu Phong tròn mắt - Lúc nào vậy? Sao tôi không biết??? - Ừ thì cách đây không lâu lắm!- Cung Hải Đường trả lời cho có Gương mặt tuấn tú của ai đó đen lại.
38 Ba chiếc bugatty đen bóng dừng lại trong "Bảo Đế thành" Hà tỷ cùng đám người hầu xếp thành hai hàng để đón tiếp - Ông chủ, Cung tổng, Lăng tổng!- cung kính, nghiêng người 90° Không để ý, Lôi Kình lên tiếng - Họ đâu? - Hai người đang nằm ngủ trên phòng.
39 Lấy chiếc khắn tắm quấn ngang hông, hắn ôm cô ra ngoài, đặt cô nằm trên giường. Ga giường màu đen tôn lên nàn d trắng tinh tế do hơi nước mà hơi ửng hồng.
40 Sáng hôm sau Mi mắt cô run run, mắt cô mở ra. Cảm giác mang tên " đau” lập tức đánh úp cô. Những hìnhảnh tối qua như mớ hỗn độn trong đầu cô. Nói thật, cô chẳng nhớ gì.