Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bạn Gái Của Iceboy Chương 28: Tình Cảm Là Hương Vị Ngọt Ngào Nhất.

Chương trước: Chương 27.2: Tú Anh Là Bà Mẹ Khó Tính.



Chương 28: Tình cảm là hương vị ngọt ngào nhất.

Tú Anh đến gần Khải Phong thì dừng lại. Nhìn nhìn hồi lâu rồi mở miệng, bàn tay không khách khí vỗ lên vai Khải Phong như những người bạn.

- Anh rất có khí chất. Rất phù hợp.

Khải Phong nhìn chỗ vừa vỗ trên vai mình nhưng vẫn giữ thái độ im lặng.

Tú Anh nói xong đưa quả táo trên tay lên gặm tiếp, rồi xoay người đi về phía cửa.

Đến khi bàn tay đã chạm vào thanh nắm cửa, nó mới dơ cánh tay vẫn còn cầm quả táo cắn nham nhở lên, vẫy vẫy vài cái ý tạm biệt. Cũng không nói thêm lời nào mà rời đi.

Cả căn phòng lại rơi vào trạng thái im ắng.

.....

--- Cái này là phần ngoài lề nha ---

Winky: Tú Anh này. Cái lúc ở trong phòng bệnh ấy, có cái tôi rất thắc mắc nha.

Tú Anh: *Vắt chân* Cứ hỏi tự nhiên.

Winky: Cái khí chất là cậu nói ở người Phong Ca là gì vậy?

Tú Anh: Tiện miệng nói thôi, từ này rất thông dụng mà. Không có ý nghĩa gì hết.

Winky: Vậy còn câu "Rất phù hợp"?

Tú Anh: Là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Trời sinh một cặp.

Winky: Tại sao lúc đó lại đứng lên, cậu có thể ngồi mà?

Tú Anh: Tôi cảm thấy khoảng cách quá lớn. Đứng lên bớt tự ti hơn.

Winky: Vậy còn vỗ vai, là thể hiện ngang bằng sao?

Tú Anh: Một phần là thế *Cười gian* Tiện thể lau qua cái tay!!!

Winky: *Gập bụng cười*

Tú Anh: *Nhún vai + lắc đầu*.

----- Quay trở lại truyện nha -----

Rất lâu sau tôi cảm thấy bụng lại truyền tới cơn co thắt. Tôi đói bụng rồi.

Khải Phong tinh ý phát hiện ra biểu tình của tôi, không nói không rằng bước về phía cửa.

Không hiểu sao, lúc này tôi rất khẩn trương, không kịp suy nghĩ gì nhiều gọi cậu.

- Ê, cậu đi đầu vậy?

- Mua cháo.

Khải Phong bỏ lại câu nói rồi cũng rời đi.

Cả căn phòng chỉ còn lại mình tôi, cơ đau từ dạ dày lại truyền tới. Tôi vội co tay đặt xuống phần bụng. Hơi ấm từ bàn tay làm giảm đi phần nào cơn đau thắt.

Cửa phòng ngay lúc này lại mở ra, Khải Phong đi nhanh vậy sao?

Tôi ngước mặt lên, là một thiếu nữ xinh đẹp bước vào.

- Chị.

- Thích tắm mưa lắm hả?

Chị Thảo không vội bước vào, đứng ở cửa phòng hếch cầm hỏi tôi. Tôi chỉ cười chừ. Tôi không biết phải trả lời câu hỏi đó thế nào.

- Nếu thích tắm mưa thì phải báo người nhà một tiếng. Mà có tắm cũng phải biết đường về chứ. Tắm đến mức vào tận viện truyền nước như này vẫn cười được sao?

Chị Thảo bước đến chỗ tôi, cốc lên đầu tôi một cái. Cái cốc đầu ấy chứa biết bao yêu thương.

- Đau em.

Cái cốc đầu ấy tật ra không đau chút nào.

- Còn biết đau sao? Đã đỡ hơn chưa?

- Em đỡ nhiều rồi.

Chị Thảo cười giơ cặp lồng cơm lên ngang tầm nhìn tôi, lắc lắc.

- Cháo thịt bò mẹ đặc biệt làm, còn có hành, dăm, thì là giải cảm vô cùng tốt. Chị nhắc nguyên lại lời mẹ đấy.

Tôi nhìn cặp lồng mà lòng xúc động. Mùi thơm từ cặp lồng tỏa ra len vào tim tôi, tình cảm là hương vị ngọt ngào nhất mà tôi từng nếm.

- Mẹ có việc bận nên dậy từ sớm làm cho em đấy. Ở nhà còn một nồi chân giò hầm giải xui kia kìa. Ăn rồi nghỉ một chút đi, chị đi làm thủ tục xuất viện.

Chị Thảo cẩn thận múc từng muỗng cháo ra cái bát nhỏ, động tác này y như những lần mẹ chăm chút cho tôi vậy.

- Bố mẹ có công việc, lại vừa mới nghỉ phép về quê xong. Công việc bận rộn, em đừng trách họ không đến thăm nhá.

- Chị nói thừa. Em còn không hiểu chuyện hay sao. Cũng đâu phải con nít không biết cái gì.

Tôi nhận bát cháo từ tay chị, mùi thơm này khiến dạ dày tôi không chống cự được thêm nữa.

Từng muỗng cháo, mỗi muỗng chứa đựng bao yêu thương.

Sau khi ăn xong, tôi không kìm lòng được mà nghĩ về "Người ấy".

Những hình ảnh bên cậu cứ lướt qua, hình ảnh cậu cười, tấm lưng vững trãi của cậu, biểu tình chăm chú nghe giảng, cau mày suy nghĩ... Tất cả cứ như một tấm phim quay chậm hiện hữu trong đầu tôi.

Tại sao ông trời bất công đến vậy.

Gieo cho tôi bao hiểu lầm về cậu.

Khiến tôi hi vọng rồi lại dập tắt trong phút chốc.

Giọt nước trên mi tràn xuống, chạm vào môi tôi. Đắng, đắng hơn những gì tôi tưởng tượng.

Tôi và cậu mãi mãi là bạn. Chỉ là bạn thôi.

.

---

Những lúc con người ta chỉ có một mình thường sẽ rất đa sầu đa cảm. Nữ chính của chúng ta cũng vậy cảm xúc thay đổi không có gìa báo trước cả.

---

~ Nhấn nút Like đi kìa, để lại bình luận động viên tác giả nhé *Icon đáng yêu :* * ~

Loading...

Xem tiếp: Chương 29: Con Tim Rung Động.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?




Trời sáng rồi nói tạm biệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Lạc Bước Giữa Đồng Hoa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14