21 "Tối nay, bảy giờ tối, tại nhà cậu, phòng cậu!" Nhã Ân xem xong tin nhắn, mặt nó đột nhiên trắng bệch, mồ hôi hột bắt đầu chảy. Trong đầu chỉ biết hình dung ra gương mặt biến thái của Trịnh Cảnh Tuấn lúc đó! "Nhã Ân! Nhã Ân! Cậu mau ra đây xem đề của Nhược Minh này!"- Na Na vừa nói vừa kéo tay nó lại chỗ đám con gái đang tụm năm tụm bảy đang xem đề.
22 Lúc Trịnh Cảnh Tuấn vừa ra khỏi phòng thi, cậu ta đã lấy ngay điện thoại gọi cho Nhã Ân. Vừa gọi, bộ dạng vừa như tìm kiếm. An Nhiên cũng vừa thi xong, thấy có người đến báo chuyện thì hốt hoảng đi tìm Trịnh Cảnh Tuấn: "Cảnh Tuấn, Nhã Ân bị đình chỉ thi, giờ đang ở phòng giám thị.
23 Theo những gì chú Trân- luật sư cũ của bố Trịnh Cảnh Tuấn nói thì Nhã Ân là người truyền tờ tài liệu xuống theo lời của Hoàng Thái Tiên. Sự việc đã được các bên nói sáng nay và tìm ra hướng giải quyết đó chính là cả hai người sẽ phải dừng việc thi nhưng vì yêu cầu của phụ huynh điều tra lại một lần nữa sự việc nên nhà trường phải tiếp tục truy cứu.
24 Chiếc Bentley trắng tiến về chỗ nó, nó liền theo phản ứng quay lại thì đã bị một cánh tay kéo mạnh vào. Nó giật mình theo bản năng mà giãy dụa nhưng bàn tay đang bám lấy cánh tay nó vô cùng khỏe, nó có giãy đến chết cũng không thể thoát ra khỏi được! Lúc hoàn hồn trở lại thì chiếc xe đã chạy biến vào làn dòng đông tấp nập.
25 Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Nhã Ân cùng Chương Hàm Kiệt đi dạo phố một lúc. Vì đã vào hè nên không khí có chút khô hanh, đi một tí là nó đã kéo Hàm Kiệt vào trong quán cà phê ngồi điều hòa.
26 Công viên giải trí vào ban đêm thực sự rất đẹp, không chỉ có trò chơi để tham gia mà còn có cả một con sông để chèo thuyền cạnh bên. Khung cảnh lãng mạn đến vô cùng! "Nhã Ân, cậu lại đằng kia chơi đi!"- An Nhiên chỉ tay vào trò tàu lượn siêu tốc.
27 Đã là một tháng kể từ lúc Chương Hàm Kiệt về nước, anh ta không khỏi cảm thán khí hậu ở Bắc Kinh không chỉ rất tuyệt mà đến chế độ dinh dưỡng của anh ta cũng phải dùng đến hai từ hoàn hảo.
28 Nhã Ân tay xách nách mang cả tá đồ lỉnh kỉnh. Vốn dĩ như thế vì hôm nay Chương Hàm Kiệt có nói rằng anh ta sẽ nấu một bữa thật ngon cho nó, chỉ cần nó lên thực đơn là được.
29 Chương Hàm Kiệt ngày hôm nay được Nhã Ân cùng Cảnh Tuấn ưu ái tiễn ra sân bay. Còn được nó khuyến mãi thêm mấy giọt nước mắt trước khi rời đi. Chương Hàm Kiệt tuy bên ngoài có chút miễn cường tiếp nhận nhưng tròng lòng lại vô cùng cảm động.
30 Nhã Ân mấy ngày nay đều không có bất kì tin tức hay thông báo gì từ Trịnh Cảnh Tuấn. Hai ba ngày đầu nó đã bắt đầu sốt ruột mà bây giờ đã hơn một tuần rồi vẫn bặt vô âm tín, điện thoại đều không thể kết nối được, hỏi làm sao nó không lo cơ chứ?Nhưng dù cho điện thoại của cậu ta không thể kết nối được đi chăng nữa, nó vẫn liên tục nhắn tin gọi điện, liên tục liên tục cả ngày đến mức cố chấp:"Cảnh Tuấn, mấy ngày nay cậu đề không gọi cho tớ, có chuyện gì sao?""Cảnh Tuấn, cậu còn giận tớ sao?""Cảnh Tuấn, có phải cậu bị ốm hay không?""Cảnh Tuấn, tớ cho cậu mười phút để đứng trước cổng nhà tớ!""Trịnh Cảnh Tuấn, mau nhận điện thoại của tớ!"Một ngày, hai ngày như thế vẫn không có hồi đáp.
31 Trịnh Cảnh Tuấn bước vào phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, trên người hoàn toàn phải mặc một chiếc áo đã được sát trùng từ đầu đến chân, tay cũng phải có găng đầy mùi thuốc.
32 Từ lúc khai giảng cho đến giờ, Nhã Ân vẫn chưa khi nào cơ thể thanh thản đầu óc. Bởi lẽ không phải đến cuối năm, mà là từ đầu học kỳ một lớp mười hai đã phải sẵn sàng cho việc thi cử đại học- dấu mốc quan trọng trong thời kỳ cắp sách tới trường.
33 Hưởng phúc lợi thật sớm a. Đây coi như quà xin lỗi của ta đi! -------------------------------------------------Chuyện Trịnh Cảnh Tuấn và Tống Nhã Ân đang hẹn hò, cả trường ai ai cũng biết.
34 Nhã Ân mấy ngày hôm nay bắt buộc phải đeo khẩu trang khi đến trường, bởi mỗi khi nghĩ đến việc hôm đó, mặt nó cứ đỏ bừng lên như quả cà chua chín. Khổ nỗi, đã như vậy mà nó không thể dừng nhớ lại hình ảnh đó của Trịnh Cảnh Tuấn, lúc đó cậu ta vô cùng, vô cùng đẹp trai, đã thế lại còn tỏ ra đặc biệt ngầu nữa chứ.
35 "Anh. . . . ưm. . . . anh bỏ ra!"Nhã Ân cố hết sức lấy tay của tên Lã Thâm đang bóp mồm nó, vẻ hiển nhiên. Đã thế, anh ta còn mắng yêu nó:"Em đi đâu, làm gì, là trách nhiệm của anh!"Nhã Ân trong lòng máu bắt đầu sục sôi.
36 Giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, khuôn mặt đều là những mảng đen tối, nghiêm khắc đến rùng rợn. Đập tay xuống bàn, giáo viên chủ nhiệm sắc giọng:"Tôi muốn thông báo với các em, kỳ thi cao trung về cơ bản đã không còn xa nữa.
37 Nhã Ân lại một hôm nữa đến trường mà không có Trịnh Cảnh Tuấn. Thực ra, cũng không đến nỗi là cả ngày hôm nay sẽ không gặp cậu ta. Chiều hôm nay, giải đấu sẽ bắt đầu vào lúc ba giờ.
38 Chap này không giật tem nhé. Ta muốn tặng chap ột số người quan trọng với ta :) --------------------------------------------------------------Cấp 3 Đại Vũ đang vào những ngày nước rút, đếm ngược 40 ngày trước kỳ thi cao trung.
39 Chú ý trước khi đọc chương này thì mở To April của Cao San lên nghe nhee, cổ động tinh thần lắm đấy!--------------------------------------Nhã Ân đứng sân bay, bên cạnh là Trịnh Cảnh Tuấn đang khoác tay qua vai nó, dáng đứng trầm tĩnh đến lạ thường.