61 Bạch Chỉ bị một trận rét lạnh làm tỉnh. Nàng mở to đôi mắt mỏi mệt, cảm thấy đầu vô cùng đau đớn. Nàng xoa bóp thái dương, muốn từ trên giường đứng lên.
62 Hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, Mộ Đồ Tô làm đau Bạch Chỉ. Trong quá trình này, hắn luôn luôn nhìn chăm chú vào Bạch Chỉ, muốn từ trong ánh mắt nàng nhìn ra một tia gợn sóng thậm chí là tức giận, nhưng Bạch Chỉ cho hắn là sự thuận theo, bên trong mắt không buồn không vui, có điều thân thể cảm giác đau, làm cho nàng không khỏi rên rỉ, kêu đau.
63 Mặc dù cửa phòng củi mở to, Bạch Chỉ vẫn đem cửa phòng đóng lại, ngủ một đêm ở nơi này. Sáng sớm bị khí thế Hồng Kiều phá cửa mà vào làm tỉnh lại. Hồng Kiều như lửa cháy đến nơi nói với Bạch Chỉ: “Phu nhân, không tốt , tướng quân viết một hưu thư, mệnh em giao cho người.
64 Dường như Bạch Uyên rất đồng ý Bạch Chỉ cùng Bùi Cửu ở bên nhau. Bạch Chỉ bị giam cầm một tháng, Bùi Cửu tới chơi, muốn dẫn Bạch Chỉ ra ngoài giải sầu, trên mặt Bạch Uyên mặc dù chưa lộ ra nét mặt vui sướng, nhưng cũng không ngượng nghịu.
65 Động tác của Bùi Cửu cực nhanh, chỉ ba ngày, liền nâng sính lễ đến đây cầu hôn. Bạch Uyên ở đại đường mặt mày hớn hở ứng phó, Bạch Chỉ thì tại khuê phòng cười như con ngốc.
66 Bạch Chỉ đang chờ đợi hôn kì, triều đình xảy ra rất nhiều chuyện. Chẳng hạn như, hoàng thượng bệnh tình nguy kịch, thái tử tạm thời chấp chính, thế lực của tam hoàng tử bị ép không gượng dậy nổi.
67 Bạch Chỉ mặc một thân áo cưới theo quân, luôn có một phen ý nhị. Bạch Chỉ đề nghị với A Cửu để nàng đổi trang phục, nhưng bởi vì hoàng mệnh làm khó, ngay cả thời gian thay quần áo cũng không có.
68 Bạch Chỉ gắt gao mân đôi môi hướng Bùi Cửu lắc đầu. Nàng cần bình tĩnh một chút, bỗng chốc không có cách nào thấu hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Vì sao trí nhớ của nàng cùng sự thật không giống nhau? Là nàng nhớ lầm hay là…Bùi Cửu nhìn Bạch Chỉ kích động nắm chặt tời giấy trong tay, tâm trầm xuống, dự cảm không tốt nảy lên trong lòng.
69 Một cỗ mùi rượu thuần hương thấm vào trong mũi Bạch Chỉ, Bạch Chỉ cau mày, mở mắt. Đầu tiên đập vào mắt là lều trại màu trắng, cái mũi linh mẫn của nàng lúc này mới ngửi ra mùi rượu là rượu sữa dê.
70 Bạch Chỉ sao có thể trơ mắt nhìn Mộ Đồ Tô mạo hiểm vì nàng mà đến phải chết đi? Nàng liều mạng nhấc chân, định tới gần hắn một chút, xiềng xích trên chân lặc mắt cá chân nàng, vết máu loang lổ thấm ướt giày nàng, nàng thống khổ rống lên một tiếng, phát ra tiếng xiềng xích, đánh bại một binh lính, nhưng nàng đã mất lực, vung một lần nữa, ngã ngồi dưới đất.
71 Về việc Bùi Thất rời đi, dường như đã được biết trước, tâm tình Bùi Cửu rất bình tĩnh. Tang sự diễn ra thuận lợi vui vẻ, ngay cả thái tử cũng đến phủ viếng thăm.
72 Mùa đông giá rét năm 7 tuổi Mộ Đồ Tô phát hiện mình không phải do mẫu phi sinh ra. Huệ phi nương nương là em gái của Cung thân vương gia, ngày đó Huệ phi nương nương mang theo tam hoàng tử đồng lứa tuổi với MĐT tới phủ.