41 Bạch Chỉ từng bước từng bước một tìm dấu chân đội ngũ, nàng đi cực kì dồn dập, sợ bởi vì bản thân đi chậm mà lỡ mất. Nhưng mắt thấy sắp sửa rời đi biên giới Quang Huy vương triều, tiến vào lãnh thổ Nam Chiếu, Bạch Chỉ lo lắng càng thêm mãnh liệt.
42 Hôm sau, trời chưa sáng rõ, mưa to đã rơi xuống. . Lúc ấy Bạch Chỉ còn chưa tỉnh hẳn, chỉ cảm thấy bản thân di động trên không, bên trái ấm áp hơn so với phía bên phải, ngẫu nhiên sẽ có nước rơi vào khuôn mặt.
43 Lúc Bạch Chỉ gặp lại Mộ Đồ Tô, hắn mặc một bộ quần áo vải màu xanh giản dị, dù vậy, trông hắn vẫn không giống người thường, dường như trích tiên hạ thế.
44 Bạch Chỉ không buồn ngủ nữa, nằm ở trên giường chỉ chốc lát sau liền rời giường đi phòng bếp. Bình thường canh giờ này, Thanh Hà đang bắt đầu làm điểm tâm cho bọn họ trở về ăn, lại không nghĩ rằng hôm nay đứng ở phòng bếp là Mộ Đồ Tô.
45 Thanh Hà vui mừng có con, cao hứng nhất là A Phúc , bế một buổi tối, không rời không bỏ, làm cho Thanh Hà rất tích tụ. Đây chính là có con đã quên nương tử? Bạch Chỉ chịu không được, ngại cả thôn đều đến đứng ở nhà A Phúc, tự mình lại ngượng ngùng đi ngủ, đành phải lấy tay chống má, ngồi ở trong phòng gật gù.
46 Khi đoàn người Bạch Chỉ ra Vô Hồi Lâm, đã gần hoàng hôn. A Phúc không thể đi ra, ba người ở cửa Vô Hồi Lâm cáo biệt. Kỳ thực Bạch Chỉ không muốn cùng Mộ Đồ Tô trở về quân doanh, nàng muốn trở về Tô thành, cùng Liễu thị trải qua những ngày trên núi, cướp một nam tử lên núi thành thân sinh con, vô cùng đơn giản, tựa như Thanh Hà.
47 Đêm tiệc rượu đầy tháng đó, Bạch Chỉ mặc vào bộ xiêm ý Bạch Uyên cố ý yêu cầu, váy bách hợp màu thủy lam, tóc mây nhẹ cắm một cây kim bộ diêu. Hồng Kiều tỉ mỉ vì nàng thoa son bột nước, không lâu sau, một mỹ nhân xinh đẹp hiện ra trước gương đồng.
48 Bạch Chỉ đã suy nghĩ tốt, nếu như Bạch Uyên không cho xuân dược, nàng sẽ cởi quần áo trực tiếp ngủ bên cạnh hắn, sáng sớm tỉnh lại, hắn cũng hết đường chối cãi.
49 Bạch Chỉ suy nghĩ , nên làm như thế nào rời đi Bạch phủ. Nàng đã bị giam cầm, sắp nửa tháng, ra không được. Bạch Chỉ suy xét việc này, đã nhiều ngày cũng không ăn cơm.
50 Bạch Chỉ ước chừng ba năm không thấy qua Cung Thân Vương phi. . Khi nàng vào xe ngựa, gặp Cung Thân Vương phi như trước mặc hồng trang thêu mẫu đơn viền vàng, không hiểu sao có loại cảm giác thân thiết.
51 Doãn Hương là một nữ tử tuyệt mỹ. Khi nàng ôm tỳ bà che mặt xuất hiện trước mặt Bạch Chỉ, Bạch Chỉ thừa nhận, bản thân phải kinh diễm một phen. Nàng nghĩ, Bùi Cửu có một mỹ nhân tuyệt thế như vậy làm hồng nhan tri kỷ, không có khả năng không động tâm.
52 Khi hai người gặp lại, đã là đại hôn. Hôn lễ Mộ Đồ Tô dành cho Bạch Chỉ, là đãi ngộ dành cho thê tử. Lục lễ một cái cũng không thiếu, hôn lễ thuận lợi vui vẻ.
53 Bạch Chỉ suy nghĩ, nàng không thích cái gia đình kia cỡ nào, đại hôn đã hơn một tháng , nhưng không hề có ý niệm suy tư về gia đình, chỉ là ngẫu nhiên nhớ về Bạch Thuật.
54 Kì thực Bạch Chỉ không muốn gặp Bùi Cửu. Nàng không biết lấy mặt mũi nào đối mặt Bùi Cửu, luôn cảm thấy thực xin lỗi hắn. Mộ Đồ Tô thấy ánh mắt Bạch Chỉ phai nhạt rất nhiều, ăn đầu sư tử nàng thích nhất cũng không ngon nghẻ như lúc trước, hắn tự biết nàng suy nghĩ cái gì, trong lòng có chút khó chịu, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
55 Bạch Chỉ ngồi ở gian ngoài, Doãn Hương ngồi ở buồng trong chờ đợi Bùi Cửu thức tỉnh, hai người không tiếp tục nói chuyện. Cô bé kia là thị nữ của Doãn Hương, hồn nhiên ngồi đối diện Bạch Chỉ, chống đầu ngơ ngác nhìn nàng.
56 Ngày hôm sau Mộ Đồ Tô hỏi Bạch Chỉ có muốn tới thanh lâu gặp Bùi Cửu hay không, nếu như hai người mắt đi mày lại, hắn cường điệu hắn sẽ đi phiêu kỹ. Mặc dù đôi mắt hắn mang cười nói ra lời nói này, người sáng suốt vừa thấy sẽ biết hắn đang nói giỡn, nhưng Bạch Chỉ cũng không ngoan, chỉ nói, “Đi thôi, tốt nhất có thể một lần liền trúng, sinh một đứa trẻ.
57 Đêm trừ tịch, kinh thành cực kì náo nhiệt. Từng nhà giăng đèn kết hoa, người đi qua đi lại nối liền không dứt. Bạch Chỉ vừa vuốt con thỏ nhỏ trên bàn, vừa dốc lòng chờ đợi Mộ Đồ Tô đi góc phố mua cao đường trắng.
58 Bạch Chỉ rõ ràng cảm giác được gần đây Mộ Đồ Tô cực kì bận rộn. Sáng sớm rời đi, buổi tối nàng ngủ trước. Luôn không nhìn thấy hắn. Như thế vài ngày, Bạch Chỉ tâm sinh nghi hoặc.
59 Bạch Chỉ tự nhận bản thân tương đối đa nghi, cho dù chiếm được đáp án của Mộ Đồ Tô, Bạch Chỉ cũng lo lắng, cho nên lại thức đêm chờ Mộ Đồ Tô trở về, nói chuyện cùng hắn, muốn cùng hắn tiếp đón Nam Chiếu đại công chúa.
60 Kinh thành rất nhiều quý tộc, những nơi tiêu khiển khác nhau cũng đột ngột từ mặt đất mọc lên, linh quán chính là một trong số đó. Nhưng bởi vì đa số nữ tử Quang Huy vương triều được giáo dục ” tam tòng tứ đức”, phần lớn linh quán không thể mở cửa quang minh chính đại.