Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 922 Ngũ Long Tỳ

Chương trước: Chương 921 Con Tạo Xoay Vần



Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên đã vung tay phải lên khẽ bắn từ trong ngón tay ra một đạo thanh sắc kiếm quang dài tới bảy tám trượng, kiếm quang chợt lóe đã bay tới đỉnh đầu đối phương.

Cùng lão quái kinh hãi, vẻ mặt tức giận vô cùng, hắn há to miệng phun ra một tầng hắc sắc quang mặc, quang mặc cùng kiếm quang va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ chói tai.

Linh lực bắn ra bốn phía!

Cùng lão quái liên tục thối lui mấy bước, sắc mặt ầm trầm vô cùng ẩn chứa chút sợ hãi. Một kích tiện tay của đối phương đã có uy lực đáng sợ như vậy.

“Đạo hữu, đây là sao? Lão phu đã nguyện ý nhường lại khối linh địa này, ngươi sao còn muốn bức bách?”

“Sao vậy, đạo hữu cảm thấy kinh ngạc lắm ư? Trước khi Lâm mỗ hiện thân thì ngươi kiêu ngạo lắm cơ mà, so với ta hiện nay thì chỉ hơn chứ không kém.” Lâm Hiên mỉm cười điềm nhiên nói.

“Ngươi rốt cục muốn thế nào?” Ngữ khí Cùng lão quái cũng trở lên lạnh lẽo.

“Đâu có gì, chỉ là muốn mời đạo hữu đi đầu thai một lần mà thôi. Nếu hôm nay ta bỏ qua thì chắc chắn ngày khác đạo hữu sẽ đến tìm gia đình Từ tiểu muội báo thù. Mà Lâm mỗ thì luôn làm việc đến nơi đến chốn nên cũng không hy vọng người được Lâm mỗ cứu ngày sau sẽ gặp họa.”

Lâm Hiên nói ra lời này, không chỉ Từ Nhân mà toàn bộ chúng tu sĩ Thiên Tuyền Môn đều cảm động rơi nước mắt.

Cùng lão quái kinh - nộ đan xen; hiển nhiên đối phương không hề để lão trong mắt. Vốn lão cũng là một nhân vật hành sự táo bạo nhưng lúc này lại bị đối phương làm cho tức giận muốn hộc máu: “Được! Được lắm! Lão phu từ khi bước vào tu tiên giới còn chưa từng bị người ta kinh rẻ như vậy. Vốn là ta không muốn cùng ngươi trở mặt, nhưng ngươi lại khinh người quá đáng. Vậy để lão phu lĩnh giáo thần thông của ngươi, xem có đủ tư cách mạnh miệng như vậy hay không.”

Sắc mặt trở lên dữ tợn, Cùng lão quái vươn tay lấy ra một kiện pháp bảo.

Kim sắc quang mang óng ánh tỏa ra bốn phía, kiện pháp bảo này trông có phần giống ngọc tỷ mà Hoàng đế chốn nhân gian thường sử dụng. Ánh mắt Lâm Hiên thoáng chút có phần kinh ngạc.

Loại bảo vật này có hình dáng thật kỳ lạ.

“Để ngươi thưởng thức uy lực Ngũ Long Tỳ của lão phu.”

“Hừ!”

Lâm Hiên nhíu màu, hắn cũng không định nghe một gã tu sĩ sơ kỳ nhiều lời, Ngũ Long Tỳ kia cùng lắm là một kiện cổ bảo mà thôi.

Tay áo Lâm Hiên vung lên, Thanh Hỏa Kiếm đã như du ngư trong nước mà bay ra, theo thần niệm của hắn thúc dục mà hóa thành một đoàn lệ mang lăng không chém xuống.

Cùng lão quái cũng không chịu yếu thế, lập tức đánh ra một đạo pháp quyết.

Ngũ Long Tỳ kia lập tức xoay tròn, từ đó phóng xuất ra một đoàn vân vụ đem Thanh Hỏa Kiếm bao phủ.

“Chút tài mọn…” Lâm Hiên còn chưa dứt lời thì nét mặt bỗng có chút kinh ngạc, tâm thần liên hệ của hắn cùng Thanh Hỏa Kiếm cứ vậy mà bị suy yếu cực nhanh, cho dù chưa hoàn toàn cắt đứt nhưng cũng không còn liên hệ bao nhiêu.

Có chút cổ quái!

Chính mình đã đánh giá nhầm, Ngũ Long Tỳ của đối phương không phải loại bảo vật tầm thường.

Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống, hai tay nhanh chóng bấm quyết. Thanh Hỏa Kiếm đang ảm đạm linh quang bỗng lại bùng lên chói mắt, lệ mang lóe lên, thân kiếm đã phóng ra khỏi đoàn vân vụ.

“Không thể nào…!”

Cùng lão quái kêu lên kinh hãi, vẻ mặt không thể tin vào mắt mình. Ngũ Long Tỳ này của lão đâu phải bảo vật bình thường, mà do hắn trong một lần ngộ nhập lăng mộ đế vương vô tình có được.

Tại Nhân giới này, dưới thời kỳ thượng cổ chỉ vẻn vẹn có một Triệu Quốc rộng lớn khôn cùng. Nhưng Trên khối đại lục mới bị khóa giới qua đây trong lúc thiên địa biến động thì nơi đó có vô số quốc gia, sát phạt xảy ra không ngừng.

Hoằng Uyển Vương thời thượng cổ chính là một bậc thống trị nổi tiếng. Có thể nói là hô phong hoán vũ trong thế giới của ông ta. Kẻ dưới tay tài hoa vô cùng, thiết giáp chiến sĩ thì lấy vạn làm số lượng.

Nghe nói, người này lúc về già vì cầu trường sinh mà biết được thế gian có người tu tiên, bởi vậy mà dùng thế lực lật nghiêng đất nước của mình thu được không ít linh dược dị bảo.

Nhưng người này địa vị trong nhân gian có cao tới đâu cũng không đáng để chúng tu tiên giả để ý, trừ bỏ một số tu sĩ cấp thấp biết khả năng tiến giai là vô vọng muốn hưởng thụ phú quý. Còn tu tiên giả đã ngoài Ngưng Đan kỳ thì căn bản là không để ý tới một Đế vương phàm nhân. Tại trăm năm trước, Cùng lão quái vừa mới ngưng kết Nguyên Anh thành công trong một lần đi vào lăng mộ Hoằng Uyên Vương, ban đầu hắn chỉ tìm thấy một ít Linh khí cùng Tẩy Tủy đan rác rưởi không buồn lấy…

Đang rất thất vọng, hắn mở quan tài Hoằng Uyên Vương thì phát hiện ra ngọc tỷ truyền quốc được chôn cùng.

Bảo vật này cũng không phải là thu thập về sau này.

Mà là trước kia khi Vương này biết có người tu tiên nên sớm đã có chuẩn bị.

Về phần lai lịch thì không thể nào khảo cứu.

Hơn phân nửa là từ rất xa xưa lúc trước truyền xuống.

Lấy nhãn lực tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Cùng lão quái, đương nhiên nhìn ra được đây không phải là ngọc tỷ truyền quốc bình thường, mà là thứ do cổ tu sĩ luyện chế.

Bởi vậy không chút do dự mà thu lấy.

Thí nghiệm một chút thì lão vừa kinh vừa sợ, bảo vật này có uy lực mạnh trên mức tưởng tượng của lão.

Phía mặt ngoài bảo vật có điêu khắc năm đầu rồng sống động như thật, tên của bảo vật cũng từ đây mà ra.

Những thần thông khác tạm chưa nói đến, chỉ là thứ vân vụ mà Ngũ Long Tỳ này phun ra đã có thể ngăn cản thần thức của tu sĩ khác, khiến đối phương không thể khống chế pháp bảo hiệu ủa như ý. Tại Thanh Châu, hắn có thể đào thoát khỏi sự vây bắt của chúng tu sĩ cùng giai cũng là nhờ có bảo vật này, nếu không đã có đến tám chín phần là ngã xuống.

Các loại thần thông của tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như Lâm Hiên chưa phải là lão chưa từng thấy qua, Ngũ Long Tỳ này lại có thể đem thần thức của đối thủ ngăn cách, vậy sao lúc này lại không có hiệu quả?

Điều này là không có khả năng, trừ phi là hậu kỳ đại tu sĩ mới có đủ thần thức khiến pháp bảo thoát khỏi giam cầm, còn đối phương rõ ràng là một tên Nguyên Anh trung kỳ.

Mặc dù ở tu tiên giới không phải là không có người thiên phú dị bẩm, hoặc tu luyện công pháp đặc thù khiến thần thức cường đại dị thường.

Nhưng sự chênh lệch giữa Nguyên Anh trung kỳ và Hậu kỳ vẫn rất lớn, từ thời thượng cổ đến nay lão cũng chưa từng nghe nói một kẻ nào ở mức trung kỳ lại có thần thức có thể so sánh với hậu kỳ đại tu sĩ.

Trong lòng Cùng lão quái, có đánh chết hắn cũng không tin có tồn tại như vậy, điều này khiến hắn nghi hoặc không thôi.

Lâm Hiên cũng rất bất ngờ, không ngờ rằng một tên tu tiên giả Nguyên Anh sơ kỳ lại có loại bảo vật này trên người. Đồng tử Lâm Hiên đã hơi co lại, trên mặt có chút động tâm.

Bình tâm mà nói, thứ có thể khiến hắn coi trọng cũng không nhiều lắm, chỉ có thể oán trách số mệnh Cùng lão quái không tốt.

Lâm Hiên cũng không tiếp tục tế ra pháp bảo mà trực tiếp sử dụng Cửu Thiên Vi Bộ.

Chỉ thấy hắn chầm chậm bước đi, vậy nhưng bóng người đã biến mất.

“Đây…”

Cũng lão quái kinh hãi vô cùng, người này ác danh không nhỏ nên có cừu gia khắp thiên hạ, kinh nghiệm đấu pháp cũng rất phong phú nên không chút nghĩ ngợi lập tức nâng tay trái, tế ra một mộc thuẫn hoàng sắc.

Mộc thuẫn này hóa thành một quang mạc màu vàng chắn trước người lão.

Linh quang bỗng lóe lên, Lâm Hiên cơ hồ là xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Cùng lão quái á khẩu, đây là bí thuật gì? Cơ hồ có thể so với thuấn di, chẳng lẽ là thốn thiên súc địa thần thông? Không, không đúng, thần thông này chỉ có đại tu sĩ mới có khả năng tu luyện, hơn nữa so với người trước mắt thì chắc chắn là chậm hơn.

Lâm Hiên cũng không để đối thủ có thời gian suy nghĩ, hắn khẽ vươn tay phải nhẹ nhàng đặt lên lồng ngực đối phương.

Loading...

Xem tiếp: Chương 923 Tin Tức Của Âu Dương

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Anh Trai Bất Đắc Dĩ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15



Trang Trại Tình Yêu

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 16


Memento

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 23


Rừng Son

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 14