Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 895 - 896: Phạm Thiên Vu Hỏa

Chương trước: Chương 893 - 894: Yêu Khí Chiến Giáp



Trong mắt Thi ma lóe ra tia sáng đỏ yêu dị không chút sợ hãi. Bàn tay phải nắm lại thành quyền, trong ma khí cuồn cuộn hung hăng đánh ra một quyền. Sau khi được dung hợp cánh tay Già La Cổ Ma uy lực của nhất quyền này vô cùng bá đạo như khai sơn phá thạch lao thẳng về Hắc Hổ yêu vương.

Oành!

Tiếng nổ như sấm rền truyền vào tai, không khí bị ép tạo rồi giãn nở ra tạo thành một cơn sóng chấn ra bốn phía, trong vòng trăm trượng đất đá bay rào rào, bụi bay mù mịt thanh thế vô cùng kinh người.

Uỵch uỵch…

Hắc Hổ yêu vương liên tiếp lui bảy tám bước thân hình mới miễn cưỡng trụ lại, vẻ mặt ngạc nhiên mở to mắt: "Sao lại vậy, chỉ là một thi ma nguyên anh sơ kỳ mà có thể cùng ta trực tiếp ngạnh kháng?"

Lại nói Hắc Hổ tuy không phải là thiên địa linh tộc nhưng có huyết thống man hoang dị thú, một quyền đánh ra uy lực tuyệt không dưới pháp bảo tu sĩ cùng cấp, ví như là một tòa tiểu sơn cũng bị quyền kình san phẳng mà lúc này cũng không hơn được Thi ma.

Điều này khiến Hắc Hổ phẫn nộ ngẩng đầu lên rống to một tiếng. Song quyền như vũ bão đánh tới đối thủ mà Thi ma cũng không kém thế. Ma tí phình to lên gấp mấy lần, thân thể có vẻ không cân xứng nhưng hung hãn lấy cứng chọi cứng nghênh đón đối thủ. Mỗi quyền của hai quái vật này đánh ra khiến đất rung núi chuyển, vụn đá bay tán loạn cây cối chung quanh đổ rạp, trông như hai người khổng lồ thời man hoang đang giao đấu vậy…

Bên kia cuộc chiến giữa Lâm Hiên cùng Hỗn Nguyên lão tổ cũng đã tới mức hung hiểm.

Vu thuật Mặc Nguyệt tộc cũng có chỗ độc đáo riêng. Phần thiên vu hỏa này có thể thôn phệ vạn vật còn Lâm Hiên thi triển hóa hình thuật biến Tam tiêu Phiến thành Âm dương Ma Giao có vẻ rơi vào thế hạ phong.

Đối mặt với hàng nghìn hỏa cầu bắn tới, Ma giao liều mạng phun ra hắc bạch âm phong đối chọi song cũng chỉ là miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.

Chân mày Lâm Hiên cau lại tay trái vừa lật, một đoàn hỏa diễm xanh biếc to cỡ quả trứng gà hiện lên ở trong lòng bàn tay sau đó bạo tăng, hắn vẫy tay một cái đem khối hỏa diễm tế lên đỉnh đầu không ngừng lưu chuyển rồi phun ra vô số như những hỏa tơ ngang dọc đan qua đan lại, dệt thành một tấm võng lớn.

Hỗn Nguyên lão tổ thấy thế thì biến sắc, trong mắt co rút la hoảng: "Không có khả năng, đây là Bích huyễn u hỏa, ngươi sao lại biết bí thuật của Mặc Nguyệt tộc ta?"

Lúc này lão vô cùng kinh ngạc, năm đó ám toán sư đệ đem giam lại chính là muốn thu được truyền thừa chi bảo này. Lão đã từng thấy uy lực của nói khi Bách Độc Thần quân tri triển ra nên vô cùng thèm khát. Có điều mấy trăm năm qua Hỗn Nguyên lão tổ hao tổn không biết bao tâm cơ song Bách Độc Thần Quân vô cùng ngạnh khí, đối mặt với độc hình của lão vẫn im như thóc. Đến hơn mười năm trước do thọ nguyên Bách Độc Thần quân đã tận, mang theo truyền thừa chi bảo của Mặc Nguyệt Tộc rời nhân thế khiến Hỗn Nguyên lão tổ vô cùng tiếc nuối nhưng đành phải lãng quên.

Lão tuyệt không ngờ khi này lại thấy Bích huyễn u hỏa được thi triển bởi một tu tiên giả ngoài tộc, Hỗn Nguyên lão tổ kinh ngạc nhưng lập tức trở nên tham lam vui mừng.

Có điều lão không vui mừng được bao lâu, lúc này tấm hỏa võng đã lướt qua Âm dương ma giao đem vô số hỏa cầu đỡ lại…Phạm thiên vu hỏa tuy bá đạo nhưng so với Bích huyễn u hỏa thì vẫn kém một bậc. Chỉ thấy các hỏa cầu lập tức bị hỏa võng vô thanh vô tức hấp thu.

"Ơ…"

Sắc mặt Hỗn Nguyên lão tổ đại biến, ma viêm của đối phương uy lực vô cùng đáng sợ. Tình thế có chút không ổn, lão vội lật tay đêm một cái đem một pháp bảo hình thù kỳ lạ, đao chẳng ra đao mà kiếm chẳng ra kiếm tế ra trước mặt song bên kia Lâm Hiên cũng giơ tay trái lên, từ trong ống tay bắn ra một đạo hào quang cực kỳ mãnh liệt.

Thanh hỏa Kiếm!

Song thủ của Lâm Hiên bắt quyết, Thanh Hỏa Kiếm đón gió cuồng tăng dài tới hơn trượng hung hăng bổ về phía đối phương. Hỗn Nguyên lão tổ vội vàng thao túng pháp bảo cổ quái kia đón đỡ.

Chỉ thấy thanh quang chợt lóe cùng tiếng gào thét truyền ra, pháp bảo của Hỗn nguyên đã bị tiên kiếm bổ thành hai nửa…

"Khụ…Không thể nào..!" sắc mặt Hỗn Nguyên trắng bệch há miệng phun ra một búng máu tươi. Kia chính là bổn mạng pháp bảo của lão đã dùng không biết bao nhiêu tài liệu trân quý luyện chế ra. Lại trải qua hơn trăm năm bồi dưỡng trong anh hỏa nên sắc bén dị thường cộng thêm có vài loại chú thuật cổ quái âm độc.

Trước kia dựa vào bảo vật này nghênh tiếp tu sĩ cùng cấp, lão thường chiếm được tiên cơ, không nghĩ tới lần này bảo vật còn chưa phát huy uy lực thì đã bị hủy khiến lão bị thương nặng.

Song chỉ thấy trên mặt Lâm Hiên phát ra sát khí dày đặc, ngón tay điểm nhanh ra một chỉ Thanh hỏa Kiếm tiếp tục hung mãnh bổ xuống đối thủ.

Hỗn Nguyên lão tổ hít một ngụm khí lạnh, không có thời gian mà đau khổ vội vươn tay vỗ vào bên hông. Chỉ thấy quang hoa chợt lóe, một tâm thuẫn bài màu trắng được đúc bằng xương cốt yêu thú có sức phòng ngự rất mạnh được tế ra chắn trước người.

Choang!

Tiếng kim thiết vang lên, thế công của Thanh Hỏa Kiếm nhất thời bị ngăn trở nhưng mặt ngoài thuẫn bài xuất hiện vài vết rạn.

"Không tồi!".

Thấy thế Lâm Hiên có chút tán thưởng nói: "Không hổ là Đại trưởng lão Mặc Nguyệt tộc bảo vật phong phú, bất quá ngươi cho rằng dựa vào chúng là có thể thoát khỏi bàn tay của Lâm mỗ sao?" Lời còn chưa dứt thần niệm đã phát ra, Thanh hỏa kiếm chợt lóe, lui lại vài thước sau đó điên cuồng chém vào đối phương.

Hỗn Nguyên lão tổ kinh hãi thao túng bạch cốt thuẫn bài nọ trái che phải cản tạm thời mới được bình an.

Chỉ thấy bên kia Lâm Hiên cười nhạt cong tay búng ra, một đạo pháp quyết nhập vào Âm dương Ma giao. Ma giao vươn đầu ngẩng cổ há cái mồm đỏ lòm như chậu máu tiếp tục phun ra hắc bạch âm phong cuồn cuộn về phía Hỗn Nguyên lão tổ.

Xong chưa hết, tay trái hắn xoay chuyển, một cái hồ lô to cỡ nắm tay hiện ra trong lòng bàn tay.

"Lên!"

Lâm Hiên tung pháp bảo lên đỉnh đầu sau đó hai tay hợp thành hình chữ thập đánh ra một đạo pháp quyết. Linh quang chợt lóe, hồ lô biến thành mà đỏ sẫm mà cũng to lên rất nhiều. Chợt hồ lô lóe lên, phân ra làm ba rồi phun ra ba đạo linh khí kinh người.

"Cổ bảo!"

Tròng mắt Hỗn Nguyên lão tổ co rút. Năm xưa tới U châu đã ăn đau khổ của Cổ bảo. Hiện tại đối phương có cảnh giới cao hơn lão một bậc mà lại có vô số bảo vật lợi hại như thế, vô luận thế nào lão không có nửa điểm thủ thắng.

Hỗn Nguyên lão tổ cũng là một đời kiêu hùng, tuy trong lòng còn nuối tiếc truyền thừa chi bảo song lúc này cũng đành nghĩ biện pháp bỏ chạy mà thôi.

Chỉ thấy lão vươn tay vỗ vào bên hông, đem liên tiếp đao thương kiếm kích bảy tám món pháp bảo tế lên…

Số lượng bảo vật tuy nhiều, nhưng linh quang ảm đạm hiển nhiên phẩm chất thấp song

sắc mặt Hỗn Nguyên lão tổ vô cùng ngưng trọng miệng lảm nhảm chú ngữ, dưới sự thôi động của pháp quyết, trong tiếng nổ ầm ầm các pháp bảo này đã cùng bạo nổ.

Nhất thời linh quang chói mắt, các mảnh nhỏ pháp bảo bay đầy trời như lưu tinh bắn sang đối phương.

Sắc mặt Lâm Hiên có chút biến đổi, đành đem Ô kim long giáp thuẫn tế ra.

Trong mắt Hỗn Nguyên lão tổ hiện sự đau lòng nhưng không dám chậm trễ, thân hình vừa chuyển hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía chân trời.

Bảy tám món pháp bảo bạo nổ uy lực tuyệt không nhỏ, nếu là một lão quái Nguyên Anh trung kỳ khác thì còn có chút chật vật. Song điều này sao có làm khó được Lâm Hiên. Chỉ thấy bụi khí tan đi lộ ra Lâm Hiên với vẻ ung dung nhếch miệng. Lão quái này tâm cơ không tồi song lần này hắn há có thể để đối phương chạy thoát.

Khẽ khu động thần niệm đem các bảo vật thu hồi, Lâm Hiên đem thần thức phát ra rồi toàn thân nổi lên thanh quang hóa thành một đạo kinh hồng đuổi theo Hỗn Nguyên.

Tại đây chỉ còn lại thi ma cùng Hắc Hổ yêu vương đang ác đấu, ngươi một quyền ta một cước đánh cho đánh đá bụi mù.

Có điều lạ lùng, nơi này cách động phủ của khổng tước không xa, động tĩnh lớn như thế song vị lĩnh chủ Thương Minh sơn không có hiện thân. Nàng không có trong động phủ, hay là gặp biến sự khác?

Trở lại trường ác chiến bên kia, lúc này rừng cây vốn tĩnh lặng đã biến thành một đám hỗn độn, khắp nơi cây cối ngả rạp. Bộ dáng của Vân Phong thê thảm vô cùng, huyết nhục toàn thân co rút như một thây khô từ mộ chui ra.

Vân Phong vì tạo cơ hội để thê tử chạy thoát đã dùng máu huyết đè áp tinh hồn Long Chu. Song phương pháp này chỉ là như uống rượu độc giải khát. Thời gian không tới một bữa cơm, máu huyết của hắn đã bị hút gần hết.

Nếu là tu sĩ Ngưng Đan kỳ thì sớm đã mất mạng, lúc này Vân Phong tuy còn sống nhưng chỉ là thêm chút hơi tàn. Không còn máu huyết bổ sung Long Chu hồn đã không nghe sự khu sử của hắn, một lần nữa chui về phiên kỳ.

Bên kia ba lão quái vật cũng lảo đảo hạ xuống đất, vừa rồi bọn họ ăn không ít đau khổ. Chu hồn này uy lực bá đạo vượt xa tưởng tượng, chỉ kém hậu kỳ tu sĩ một chút. Thật đáng tiếc nếu Vân Phong tri trì thêm một lúc nữa thì bọn họ đã đại bại…

Lúc này ba người đưa ánh mắt thèm khát nhìn về phía phiên kỳ nọ cùng tên Vu sư nằm trên mặt đất kia. Hiện tại đối phương đã là nỏ mạnh hết đà, nữ tử cung trang do dự một chút rồi chậm rãi đi tới.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 897 - 898: Khổng Tước Tiên Tử Hiện Thân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Tế Hồn Câu

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 32


Nếu Như Yêu - Thanh Sam Lạc Thác

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tào Tháo Thiên Bá

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 15