Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 889 - 890: Thanh Vũ Thiên Độn Phù

Chương trước: Chương 887 - 888: Lần Nữa Vào Khuê Nguyệt Thành



"Ừm, như vậy thì thật tốt quá" Vân Phong gật đầu trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, hắn đang muốn nói gì thì đột nhiên chân mày chợt động, vẻ mặt trở nên âm trầm.

"Phu quân, sao vậy?" Diệu U tiên tử ngẩn ngơ, thần sắc có chút ngạc nhiên nhưng sau đó chân mày nàng cũng nhíu lại nhìn về phía tay trái.

Hơn mười đạo kinh hồng như ẩn như hiện rất nhanh bay về phía này.

"Sao sâu trong Khuê Âm Sơn này lại có nhiều tu tiên giả như thế. Không ổn! có hai kẻ đồng cấp với chúng ta và một lão quái trung kỳ".

Sắc mặt Vân Phong đại biến, chuyện này mấy vạn năm qua chưa từng phát sinh qua, những người này tới đây không lẽ là muốn nhằm vào Mặc Nguyệt tộc bọn hắn. Trong đầu ý nghĩ lưu chuyển hắn cùng thê tử liếc nhau, nhất thời thân ảnh hai người trở nên mờ ảo.

Địch mạnh ta yếu, thời khắc này bị phát hiện thì không ổn tốt nhất là ẩn thân đi.

Chừng nửa tuần trà sau các tu sĩ này đã bay tới trên đầu bọn họ, đám này có chừng hơn mười người. Ngoài ba lão quái vật Nguyên Anh kỳ đi đầu thì hơn nửa đều là Ngưng Đan kỳ. Còn lại là đệ tử Trúc Cơ kỳ bộ dáng vô cùng chật vật trên người đầy vết thương.

Khuê Âm Sơn là một trong hai đại cấm địa của U châu có vô số yêu thú, tuy có ba lão quái nguyên anh trong nhóm nhưng dọc theo đường đi gặp không ít nguy hiểm. Tu sĩ thiệt mạng chừng hơn mười người trong đó quá nửa đều là Trúc Cơ kỳ.

Mắt thấy cách mục đích đã không xa khóe miệng Hạo Thiên quỷ đế lộ ra nụ cười âm trầm. Lão đang còn độc ác nghĩ đến mưu mô khi trước thì đột nhiên chân mày chợt động, ánh mắt quét xuống dưới rừng cây.

Là quái vật Âm Ti giới, thần thông của lão có chút đặc thù đã khám phá ra có hai Vu sư đang thi triển Ẩn nặc thuật nấp ở dưới.

"Thế nào Hạo Thiên huynh, ngươi phát hiện cái gì?" Đại hán đầu trọc độn quang chậm lại hỏi.

"Thật không ngờ ở chỗ này còn có thể gặp hai kẻ cùng cấp." Hạo Thiên quỷ đế thản nhiên mở miệng, nụ cười trên mặt lão khiến người có cảm giác vô cùng âm trầm.

"Ồ, có chuyện này sao?"

Hắc y cung trang nữ tử cũng bay tới, tròng mắt của thị lại càng màu đỏ sẫm nhìn xuống phía dưới.

"Không ổn!"

Thanh âm của ba người này tuy nhỏ song không dùng truyền âm thuật, lấy thần thức của Vân Phong cùng Diệu U tiên tử hiển nhiên là nghe rõ ràng, hai người biết tung tích đã bị lộ. Trong ba lão quái vật lại có một cố nhân là Hạo Thiên nham hiểm kia. Hai phu thê đứng sóng vai trên mặt vô cùng cảnh giác.

Lúc này các tu sĩ Lệ Hồn cốc chúng đã kết thành một vòng vây lấy bọn họ. Hai lão quái Nguyên Anh kỳ có liên quan gì đến Khổng Tước tiên tử chăng? Đại hán đầu trọc cùng nữ tử cung trang liếc nhau vẻ mặt đều bất thiện, bọn họ đương nhiên không hy vọng có bất lợi xảy ra.

Trên mặt đại hán đầu trọc lộ ra nụ cười dữ tợn, lần này tông chủ đã căn dặn tuyệt không thể có nửa phần sai lầm, thà giết lầm chớ không bỏ sót đương nhiên phải diệt trừ hai vu sư này.

Chỉ thấy ánh mắt nữ tử cung trang lóe ra tia sáng đỏ yêu dị, tay áo phất một cái tế ra một đôi Ngân câu dài chừng một thước, mặt ngoài tản mát ra một luồng âm khí nồng đậm là một hung khí cực kỳ âm hiểm.

"Ha ha, sư muội thật đúng là hành sự nhanh nhẹn".

Đại hán đầu trọc cười cười đưa tay vỗ vào sau ót, phía sau hắn nhất thời hiện ra một thanh Lang nha bổng dài ba trượng tỏa ra hắc khí cùng những tia sáng đen phát ra một cỗ linh áp đáng sợ.

Nữ tử cung trang đánh một đạo pháp quyết, quỷ khí trên ngân câu càng đậm khiến người muốn ói, hóa thành hai con cự mãng miệng phun huyết vụ phì phì xông tới hai Vu sư.

Đại hán đầu trọc thì huýt dài một tiếng, lang nha bổng đón gió tăng vọt lên như cái cột chống trời, mang theo kình phong hung hăng hướng về đối phương mà giáng xuống.

Thấy đồng bạn đã ra tay Hạo Thiên quỷ đế cũng không nhàn rỗi giơ tay trái lên, một vầng sương mù lớn đen thùi bay ra khỏi ống tay áo hóa thành một quỷ trảo dữ tợn, trong tiếng kêu to hung hăng chụp xuống đỉnh đầu hai người.

Ba lão quái vật liên thủ khiến phu thê Vân Phong trở nên lúng túng. Sắc mặt Vân Phong cực kỳ khó coi hít một hơi thật sâu, vươn tay vỗ bên hông, hồng quang chợt lóe một cây phiên kỳ to chừng bàn tay được tế ra.

Chỉ thấy hai tay Vân Phong không ngừng biến ảo pháp quyết, vù một tiếng Phiên Kỳ tăng vọt to lên chừng một thước, mặt ngoài lóe ra hồng quang nhưng lại có hắc khí ẩn ẩn ở trong, có vẻ cực kỳ quỷ dị. hắn nhanh chóng chụp Phiên Kỳ vào trong tay.

Thấy trượng phu tế ra bảo vật này Diệu U tiên tử ngẩn ra sau đó trên mặt lộ ra sự lo lắng.

Chỉ thấy ở giữa phiên kỳ có thêu một con độc trùng rực rỡ có chút như Tri Chu nhưng lại có nét rất đặc biệt. Tròng mắt nữ tử cung trang hơi co lại, cảm giác có chút nhìn quen mắt nhưng trong nhất thời chưa nghĩ ra.

Lại nói đây là chỗ sâu trong Khuê Âm Sơn, đưa mắt nhìn lại khắp nơi đều là điểu thú độc trùng song mấy lão quái vật sắp đại chiến, chỉ là linh áp phát ra đã khiến các sinh linh lạnh run không dám cử động. Nhưng cũng kỳ quái sau khi Vân Phong lấy ra phiên kỳ thì điểu thú chung quanh như sắp bị họa sát thân. Không biết lấy khí lực ở đâu, nhảy dựng lên điên cuồng hướng về bốn phía mà bỏ chạy.

Lúc này hai con mãng xà đã tới trước mặt. Ánh mắt Vân Phong âm lãnh vô cùng, trong miệng lẩm nhẩm niệm một câu chú ngữ, nhất thời một đóa ma vân đỏ như máu hiện ra đem hai phu thê hắn bao phủ vào bên trong.

Hai con mãng xà nọ thực ra là yêu linh bị giam trong ngân câu không ngờ lại chùn bước, thông qua liên hệ tâm thần nữ tử cung trang cảm giác được cổ xà đang sợ hãi. Song lúc này công kích đại hán đầu trọc cùng Hạo Thiên quỷ đế cũng đã tới/

Chỉ thấy cây Cự Lang Nha Bổng thế như thái sơn áp đỉnh hung hăng đập vào trong huyết vân. Quỷ trảo đen thùi cũng không chịu kém thế, mặc dù thanh thế nhỏ hơn nhưng so về độ âm độc thì lại hơn như tên nhọn hung hăng xuyên tới.

Đáng tiếc huyết vân nọ quỷ dị biến mất, toàn bộ công kích đều rơi vào khoảng không khiến hai lão quái vật ngẩn ra, vẻ mặt cũng có chút lo lắng. Cây phiên kỳ thực ra là bảo vật gì lại có thần thông nghịch thiên như thế.

Lại nói nữ tu cung trang nọ thấy pháp bảo vô dụng, vươn ngọc thủ điểm một chỉ hai con mãng xà xoay chuyển biến trở lại thành đôi ngân câu, cũng phát ra huyết quang quỉ dị song so với huyết vân thì thanh thế nhỏ hơn nhiều. Có điều trong đáy mắt nữ tử cung trang lại nổi lên một quầng sáng cổ quái. Miệng khẽ quát ra âm thanh lạnh như băng.

"Muốn chạy sao!"

Tay trái thị khẽ nhúc nhích, ngân câu hóa thành hai đạo hàn quang bắn thẳng về phía trước.

"Ồ?"

Thanh âm ngạc nhiên truyền vào trong tai, bên trái chừng bảy tám thanh quang chợt lóe rồi thân ảnh hai Vu sư hiện ra.

Chỉ thấy Diệu U tiên tử hai tay kết trước ngực đang khu động một thanh phi kiếm ngăn cản ngân câu. Song phi kiếm vừa tiếp xúc đã bị Ngân Câu chấn lui, rõ là tu vi của nàng còn thấp hơn đối phương nhiều.

"Không có khả năng, Thanh vũ thiên độn phù này của chúng ta chính là bảo vật thượng giới truyền xuống. Đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể khám phá ra, vì sao ngươi…" Bên kia Vân Phong biến sắc mơ hồ lộ ra vài phần kinh hoảng.

"Hừ, bổn cung có tu luyện Huyết Sát thần mục hiển nhiên có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật. Chỉ là hai Vu sư mới kết anh mà trên người lại có bảo vật nghịch thiên này khiến ta có chút ngạc nhiên, Phiên kỳ này của ngươi sao lại giam cầm được hồn phách của Long Chu?" Nữ tử cung trang lạnh lùng mở miệng, ngữ khí có vẻ đao to búa lớn khiến kẻ khác trố mắt nhìn.

Vân Phong cùng Diệu U tiên tử liếc nhau, sắc mặt trở nên trắng bệch dường như bị lời của đối phương đánh trúng chỗ yếu hại.

Lại nói hai người bọn họ tư chất không tệ nhưng cùng kết anh thành công cũng là nhờ có cơ duyên. Mấy năm trước hai người vốn đã có tình ý, vì luyện chế linh đan đã ước hẹn đi tìm một loại linh dược khó tìm bên ngoài. Hai người bất đắc dĩ đành rời lãnh địa Mặc Nguyệt tộc. Mặc dù bọn họ vô cùng cẩn thận nhưng vẫn gặp phải nguy hiểm, đụng độ với một bầy vượn tay dài có ba cái tai. Mà tất cả bọn chúng đều là yêu thú cấp ba.

Loại yêu thú này ý thức lãnh địa rất cao. Vì vậy hai người coi như đâm vào tổ ong vò vẽ, hai người không địch lại số đông chỉ có thể vừa đánh vừa chạy, cuối cùng tiến vào một động phủ của cổ tu sĩ.

Cơ duyên xảo hợp, vị cổ tu sĩ kia lại là từ linh giới phá toái hư không xuống đây, Vân Phong cùng Diệu U nửa mừng nửa lo, ở trong động tìm tòi cẩn thận một phen quả nhiên thu hoạch không nhỏ.

Hai bình linh dược, một cây phiên kỳ và thêm một tấm phù lục.

Linh dược nọ tên là gì thì hai người không rõ song hiệu quả chỉ kém Thiên Trần đan cũng một chút. Mà tư chất hai người thì tốt hơn Lâm Hiên nhiều nên sau khi phục dụng vào nỗ lực đả tọa đã cùng nhau kết anh thành công.

Phiên kỳ nọ là bảo vật tu sĩ linh giới mang xuống đương nhiên uy lực cực đại, theo thủ thư của vị tiền bối nọ bên trong không chỉ có phong ấn hồn phách Long Chu mà còn có tác dụng di hình hoán vị, Thần thông không gian của bảo vật này tại linh giới thì không tính là gì song tại Nhân giới này thì có thể phát huy ra tác dụng kinh người.

Đáng tiếc Long Chu chính là vật tuyệt độc có lệ khí quá nặng. Trong thủ thư cũng dặn dò nếu không phải đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ thì không nên khu sử bảo vật này, nếu không sẽ phải chịu lệ khí cùng độc tính của Long Chu ăn mòn, nhẹ thì nguyên khí đại thương nặng thì cảnh giới bị rớt xuống xuống. Đương nhiên với cảnh giới hiện tại của bọn họ thì thi triển ra không được mấy thành uy lực, nếu không bọn họ đã sớm tìm Hỗn Nguyên lão tổ để thanh toán. Bất quá tình thế nguy cấp nên Vân Phong đành đem bảo vật này tế ra.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 891 - 892: Phu Thê Tình Thâm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cận Thân Bảo Tiêu

Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Năng

Số chương: 762


Giấc Mơ Ngọt Ngào

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27



Bột Mì Vĩnh Cửu

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 12


Thiên Ma Nữ Vương

Thể loại: Huyền Huyễn

Số chương: 50