Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 692: Bí Thuật Giống Như Đã Từng Gặp

Chương trước: Chương 691: Phiên Kiểm



Lập tức xuất hiện hơn mười Bạch cốt quỷ xoa lấp lánh hàn quang.

“Đi”

Lâm Hiên chỉ về phía trước, Quỷ xoa liền như mũi tên rời cung mang theo tiếng xé gió, lao về phía đám mây màu vàng.

Còn ác quỷ cũng không chịu thua kém, nó mở cái miệng đầy máu nhe răng nanh sắc nhọn cắn vào đám mây.

Giáp công.

Lâm Hiên không tin không phá được pháp thuật quái dị này. Nhưng đúng lúc này một tiếng rít rung trời vang lên, đám mây tách ra, cuồng phong nổi lên, con quái vật bên trong rốt cuộc đã lộ nguyên hình.

Thể tích của nó giống như một ngọn núi, bốn chân như những trụ chống trời, chẳng qua bắt mắt nhất chính là cái mai đen xì, bên trên hiện ra những hao văn cổ. Giống như quái vật thời Hồng Hoang.

Lâm Hiên biến sắc, trợn mắt há mồm nhìn quái vật trước mặt.

Huyền Vũ!

Thánh thú Linh giới trong truyền thuyết.

Nói như vậy trong ba đám mây kia...

Lâm Hiên vội vàng nhìn xung quanh, hắn thấy cảnh tượng giống hệt mình suy đoán. Nhưng hắn chỉ mong mình đoán sai.

Bên trái là Thanh Long dài hơn mười trượng khí thế bức người.

Bên phải là Bạch Hổ uy vũ hùng tráng, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào mình.

Về con quái vật cuối cùng chính là Chu Tước – thuộc tính hỏa.

Bốn thánh thú!

Cho dù ở Linh giới, bốn con này cũng chính là yêu vật cầm đầu một phương, trước mắt đương nhiên không phải là chân thân của chúng.

Lâm Hiên nhếch miệng cười khổ.

Tình cảnh trước mặt quá quen thuộc, mình đã từng gặp qua một lần. Đó là lần đấu với Thái Bạch Kiếm tiên.

Pháp thuật của đối phương quá cao siêu, cuối cùng còn thi triển pháp thuật này. Theo lời nói là không hoàn chỉnh nhưng cũng làm mình chịu khổ không ít.

Đúng là không trùng hợp không thành sách, theo Lâm Hiên biết thì thần thông này là bí mật không truyền ra ngoài của Vân Sơn, không có chút quan hệ gì với Hồng Lăng tiên tử xuất thân Vân Hải. Chỉ có thể nói bí pháp của hai bên cùng công hiệu mà thôi.

Đen đủi là mình lại gặp phải hai lần.

Lâm Hiên thầm mắng một câu trong lòng. Hồng Lăng tiên tử là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ nên thi triển pháp thuật này sẽ có uy lực khác hẳn Thái Bạch Kiếm tiên.

Đối phương vừa ra tay đã không hề lưu tình, hiển nhiên là muốn lấy mạng mình.

Mặt Lâm Hiên trở nên âm trầm, nhếch miệng cười lạnh một tiếng, vươn tay ra ra vỗ vỗ vào bên hông. Trong tay hắn đã xuất hiện một cái túi, mở nó ra.

Một cơn gió lạnh xuất hiện, thi khí ngập trời, một thân hình cao lớn đập vào mắt Hồng Lăng tiên tử.

Quái vật cao gần hai thước, rất xấu xí, miệng lộ ra hàm răng sắc bén. Hắn xuất hiện còn mang theo uy áp không kém gì tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

“Đây là cái gì... Thi Ma? Không có khả năng. Với tu vi của ngươi sao có thể khống chế quái vật đáng sợ như vậy?”

Hồng Lăng tiên tử biến sắc không nhịn được che miệng kêu lên, vẻ đắc ý trên mặt đã sớm biến mất không còn.

Nếu chỉ có mình Lâm Hiên, nàng còn tự tin bắt được. Nhưng nếu thêm một Thi Ma Nguyên Anh Sơ kỳ lại không dễ dàng như vậy.

Chẳng qua chuyện đã đến nước này, đương nhiên không thể nào giảng hòa với đối phương. Rất nhanh Hồng Lăng tiên tử đã lấy lại vẻ bình tĩnh.

Vươn tay ra khoanh lại trước ngực, lẩm bẩm mấy câu, cuối cùng từ từ điểm đến trước mặt.

Rống.

Huyền Vũ ngẩng đầu lên phát ra một tiếng gào rung trời, cuối cùng từ trong miệng nó phun ra một cột sáng màu trắng sữa.

Cột sáng không quá lớn, đường kính chỉ khoảng một trượng nhưng nó lướt đến đâu tất cả ma vụ như gặp khắc tinh, đều bị quét sạch không còn.

Ác quỷ vốn định ngăn cản nhưng lại dễ dàng bị đâm xuyên qua ngực.

Cột sáng có hiệu quả phá ma.

Lâm Hiên nhíu mày thấy cột sáng chỉ còn cách mình vài trượng. Hắn lại đột nhiên thu Tam Âm Bạch Cốt thuẫn, cử động này đúng là nằm ngoài ý liệu của mọi người.

Động tác này làm Hồng Lăng tiên tử mở to đôi mắt đẹp, hoàn toàn không rõ Lâm Hiên muốn làm gì.

Thanh quang lóe lên, ma khí quanh người Lâm Hiên lập tức tan biến không còn, thay vào đó là vẻ trang nghiêm. Vai khẽ run lên, một tấm phù triện màu vàng rơi xuống lòng bàn tay.

Linh lực vận chuyển, tấm phù triện bốc cháy, trong tay Lâm Hiên xuất hiện một ngọn lửa màu vàng.

Ngọn lửa nhảy lên hóa thành một vầng sáng màu vàng, mỏng như cánh chuồn nhưng lại rất chói mắt.

Một giây sau cột sáng màu trắng sữa quét tới. Hai đạo linh lực màu sắc khác nhau đã va chạm.

Không một tiếng động, cột sáng màu trắng sữa biến mất không thấy, hơn nữa không làm Lâm Hiên bị thương một chút nào.

“Ngươi....”

Hồng Lăng tiên tử sợ hãi, nàng không thể tin nổi. Không có khả năng, đối phương rõ ràng là tu sĩ ma đạo, sao lật mặt một cái là sử dụng được bí pháp đạo gia.

Chính ma không dung, sao hắn lại làm được?

Lâm Hiên không cho Hồng Lăng tiên tử thời gian tự hỏi. Hắn không hề do dự dùng thần niệm điều khiển Thi Ma.

Quái vật mở miệng ra, thi khí cuồn cuộn từ trong miệng tuôn ra. Trong thi khí ẩn chứa kịch độc lao về phía bốn đầu yêu thú.

Thi Ma Nguyên Anh kỳ đâu thể xem thường. Trước mặt cũng không phải Thánh thú linh giới chân chính, hiển nhiên không dám coi thường. Chu Tước nhoáng lên một cái, nó lập tức biến mất tại chỗ. Yêu thú này không ngờ lại biết cách ẩn thân.

“Nguyệt Nhi, quái vật đó giao cho ngươi”

Quang hoa lóe lên, một nữ tử yểu điệu xuất hiện trước mặt. Lâm Hiên đưa trận bàn vào trong tay nàng. Cấm chế và Thú Hồn phiên, Nguyệt Nhi cho dù không chống lại nhưng tự bảo vệ mình cũng không có vấn đề gì.

“Vâng”

Nữ tử mỉm cười, khẽ vung ma phiên lên, thân hình lập tức biến mất.

Nàng và Chu Tước bắt đầu chơi trò trốn tím, chẳng qua trò chơi này lại rất nguy hiểm.

Mà phía bên kia một mình Thi Ma đang đấu với ba đầu thánh thú còn lại.

Chỉ thấy Bạch Hổ vung trảo lên, hơn mười đạo trảo ảnh hiện lên trong không trung, Thi Ma mặt không thay đổi, không hề sợ hãi lao tới gần.

Hắc khí trên người lóe lên đã đẩy ra hơn phân nửa trảo ảnh. Cho dù có cá lọt lưới nhưng thân thể Thi Ma Nguyên Anh kỳ vô cùng cứng rắn, nhiều nhất tạo thành vết thương nhẹ trên người hắn mà thôi.

Chỉ một chiêu Thi Ma đã lao đến trước mặt đối thủ. Khi còn cách Bạch Hổ vài thước, Thi Ma cười lạnh một tiếng giơ tay lên.

Ầm ầm, hai lợi trảo gầy gò đột nhiên vươn ra, mười đầu ngón tay như móc câu.

Bạch Hổ kinh hãi. Pháp thuật mà Hồng Lăng tiên tử thi triển hiển nhiên cường đại hơn so với Thái Bạch Kiếm tiên nhiều.

Mặc dù không thể sánh bằng Thánh thú linh giới nhưng Bạch Hổ trước mặt cũng là phân thân của một yêu thú Hóa Hình kỳ, ít nhiều cũng có chút linh trí.

Huống hồ thi khí nồng nặc làm nó mơ hồ cảm thấy sợ hãi không kịp né tránh.

Bạch Hổ hơi chuyển mình, chân trước đâm mạnh về trước.

Từ thân hình mà nói, hai bên chênh lệch quá nhiều, làm cho người ta sợ hãi.

Nhưng kết quả lại hoàn toàn khác với suy nghĩ của mọi người. Thi Ma căn bản không muốn cứng đối cứng với Bạch Hổ. Thi Ma lóe lên lập tức biến mất tại chỗ.

Phốc.

Máu tươi bắn ra, tay của hắn đã đâm xuyên vào trán Bạch Hổ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 693: Tế Ti

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Dưới Tán Cây Anh Đào

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 76


Lang Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Sống Kiếp Nữ Phụ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 47


Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 173