Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 691: Phiên Kiểm

Chương trước: Chương 690: Hỗ Hữu Cố Kỵ



Nghĩ như vậy nhưng Lâm Hiên lại trông rất thành thật: “Tiên tử, tại hạ nếu có được tuyệt đối không hề chối từ, nhưng ngọc bội đó đúng là tại hạ không có”

“Ngươi....”

Trên gương mặt xinh đẹp của Hồng Lăng hiện lên một tia lạnh lùng, giọng càng lạnh như băng: “Xem ra đạo hữu không muốn biến thù hận thành ngọc thạch, mà ép Hồng Lăng ra tay”

Hừ, uy hiếp ta sao?

Lâm Hiên nhíu mày. Nếu như có thể lựa chọn, hắn đương nhiên không muốn có quan hệ xấu với nữ tu trước mặt này.

Nhưng muốn hắn giao bảo vật ra thì đó là điều không có khả năng. Đối phương muốn xé rách da mặt, Lâm Hiên cũng không có lý nào mà nhân nhượng.

Nếu không đối phương còn tưởng rằng mình mềm yếu dễ ăn hiếp.

“Ta khuyên tiên tử suy nghĩ cẩn thận rồi hãy làm. Tron tay Lâm mỗ quả thật không có bảo vật, ngươi làm như vậy chính là muốn biến chúng ta thành kẻ thù”

Lâm Hiên cũng trở nên âm trầm và lạnh lùng.

“Được, đã như vậy Hồng Lăng cũng muốn lĩnh giáo một chút. Xem công pháp của đạo hữu có thần kỳ như ngươi nói hay không”

Hồng Lăng nói đến đây liền phất tay áo, sau đó một làn sương mù màu đỏ tuôn ra khỏi ống tay.

Vầng hào quang đó không hề bắt mắt như ẩn như hiện trong không trung, nhưng lại nhanh đến cực điểm lao về phía Lâm Hiên.

Nữ tử này quả nhiên cao siêu, sát phạt quyết đoán, nói trở mặt là trở mặt ngay được.

Nhưng Lâm Hiên cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên.

Đưa tay ra vỗ vỗ vào trữ vật đại, một chiếc thuẫn to như nắm tay đã được hắn lấy ra.

Gió lạnh hiện lên, chiếc thuẫn như có linh tính xoay tròn trước mặt chủ nhân.

Vầng sáng nhanh như điện, một giây sau đã đánh mạnh vào tấm chắn. Linh lực trên người Lâm Hiên liên tục vận chuyển, cuối cùng đã tiếp được một kích này.

“Hừ”

Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng, trong đó mơ hồ có một tia thất vọng.

Một kích này nàng mặc dù không dùng hết sức nhưng không phải tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường có thể đỡ nổi. Đối phương đúng là không nói khoác, tu vi của hắn đúng là có thể so sánh với tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Hơi khó giải quyết.

Chẳng qua dù như thế nào thì cũng phải đoạt lại bảo vật đó.

Hồng Lăng phất tay áo một cái lấy ra Thứ linh hoàn. Mặc dù hơi phiền phức nhưng nếu mình bất chấp mọi thứ thì không phải không thể giết chết tên tiểu tử đáng ghét này.

Lâm Hiên có vô số kinh nghiệm giao chiến với người. Từ vẻ mặt của Hồng Lăng là biết không phải tốt đẹp gì.

Lúc này ra tay không phải là chèn ép đối thủ, mà là ngươi chết ta sống.

Xem ra mảnh ngọc bội đó có giá trị còn cao hơn so với mình tưởng tượng. Nếu không Hồng Lăng cũng không bất chấp hậu quả như vậy.

Trong lòng Lâm Hiên lúc này có thể nói rất nhiều cảm xúc, nhưng nói chung là nửa mừng nửa lo.

Hắn không ngờ chuyện sẽ đến nước này, cũng may mình vẫn tính đường lui.

Lâm Hiên lật tay trái, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một vòng tròn. Hắn đánh một đạo pháp quyết vào đó, cả ngọn núi đột nhiên trở nên run rẩy.

Ma vụ tràn ngập, cả bầu trời giống như muốn sụp xuống.

“Ghê tởm, đổi địa điểm gặp mặt, ngươi quả nhiên có âm mưu” Hồng Lăng vừa sợ vừa giận.

Dù lúc trước nàng đã nghĩ đến kết quả này, chẳng qua tu vi của Lâm Hiên tăng mạnh làm cho tình hình khác hẳn với dự tính lúc đầu.

Hôm nay rơi vào trong trận pháp lại giao đấu với đối phương, tình hình rất bất lợi cho mình.

Chẳng qua tức thì tức, Hồng Lăng vẫn không hề e ngại. Nàng là nữ tử tài cao gan lớn, nếu không như vậy thì lúc trước sao dám đánh lén tu sĩ Ly Hợp Kỳ.

Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng, há mồm phun ra một viên bảo châu to như hạt đậu.

Bảo châu lấp lánh hào quang, màu sắc khác lạ.

“Đi”

Hồng Lăng chỉ vào viên bảo châu nhỏ bé này, vô số linh lực tập trung vào đó không ngừng xoay tròn.

Một cơn lốc xoáy có đường kính hơn trượng đột nhiên xuất hiện, thanh thế rất kinh người.

“Hừ, muốn xua tan ma vụ của ta, nằm mơ giữa ban ngày”

Lâm Hiên hơi nhếch miệng cười khinh bỉ. Thủ đoạn của Hồng Lăng tiên tử này cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng suy nghĩ này mới léo lên trong đầu thì trong nháy mắt trời đất đã biết đổi.

Rống.

Từ trong cơn lốc xoáy truyền ra một tiếng rống kinh người, ngay sau đó cơn lốc tản ra, lộ ra một đám mây hơn mẫu.

Trong đó giống như còn có sinh vật sống tồn tại.

“Đây là cái gì...” Lâm Hiên không khỏi kinh ngạc. Hơn nữa càng kỳ lạ là cảnh tượng trước mặt làm hắn cảm thấy quen mắt, giống như đã thấy ở đâu vậy.

Nhưng trong lúc nhất thời Lâm Hiên không thể nghĩ ra.

Chẳng qua uy áp của đám mây đó không thể xem thường, Lâm Hiên lúc này phải rất cẩn thận.

Dù như thế nào biết rõ về nó rồi nói.

Lâm Hiên phất tay áo đánh ra một đạo pháp quyết. Ma vụ lập tức xảy ra biến hóa.

Lúc đầu vốn tối đen như mực nhưng bây giờ lại có màu đỏ như máu, không ngừng cuộn trào và thu vào giữa. Một con lệ quỷ cao hơn hai mươi trượng xuất hiện.

Lâm Hiên gật đầu hài lòng. " Ngũ quỷ liệt hồn trận " lấy được từ trong tay Khổ Đại Sư đúng là có uy lực bất phàm.

Bởi vì chưa hiểu rõ hư thực của đối thủ, Lâm Hiên quyết định sẽ khống chế trận pháp.

Bàn tay to lớn của lệ quỷ đánh vào đám mây mù màu vàng. Dù cho trong đó là quái vật gì cũng phải đuổi nó ra.

Bịch.

Như có tiếng sấm nổ bên tai, không những không thấy quái vật bên trong mà thể tích đám mây lập tức mở rộng. Lúc đầu chỉ có hơn mẫu, bây giờ đã tăng lên gấp mười mấy lần.

“Ha ha...” tiếng cười như chuông gõ vào nhau vang lên lập tức làm Lâm Hiên chú ý. Hắn quay đầu lại thì thấy Hồng Lăng tiên tử đang lơ lửng cách bên trái hắn hơn trăm trượng, đang cười đắc ý.

“Lâm đạo hữu, ngươi không thể phá được pháp thuật của ta đâu. Không bằng hai ta bắt tay giảng hòa. Chỉ cần ngươi giao lệnh phù của bổn môn ra, Hồng Lăng vẫn sẽ làm bằng hữu với ngươi”

“Ý tốt của tiên tử ta xin ghi nhận trong lòng. Chẳng qua tại hạ đúng là không có đồ đó. Ngươi bảo ta làm thế nào mà giao ra được”

Lâm Hiên thở dài một tiếng, trông rất thành thật.

Mình đâu phải đồ ngu, đã trở mặt, muốn dừng tay đâu dễ như vậy.

Pháp thuật của đối phương khá ghê người nhưng Lâm Hiên không tin mình thật sự không phá được.

Hươu chết vào tay ai vẫn còn chưa biết. Huống hồ mình còn thủ đoạn chưa dùng đến mà.

Hồng Lăng nghe thấy thế không khỏi biến sắc. Đối phương rất kiên quyết, hoàn toàn không có cách thương lượng, vậy cũng chỉ có thể xem thủ đoạn của ai cao siêu hơn mà thôi.

“Đây là ngươi muốn chết”

Hồng Lăng tức giận trông thật đẹp và quyến rũ. Nàng phất tay phát ra một làn hương vụ chết chóc.

Lâm Hiên nhướng mày mở linh quang hộ thể ra. Tam Âm Bạch Cốt thuẫn cũng bố trí một tầng che đậy, sau đó hắn mới bình tĩnh nhìn về phía trước.

Đám mây sau khi mở rộng đến hơn mười mẫu liền ngừng lại, thể tích của lệ quỷ nếu so với nó thì chẳng đáng gì.

Từng quyền từng quyền đánh xuống, tiếng bịch bịch không ngừng vang nên nhưng hình như không có bất cứ tác dụng gì.

Vẻ mặt Lâm Hiên trở nên âm trầm, cứ tiếp tục như vậy sẽ không phải là cách. Tay bắt pháp quyết, làn huyết vụ xung quanh lệ quỷ lại xảy ra biến hoá.

Loading...

Xem tiếp: Chương 692: Bí Thuật Giống Như Đã Từng Gặp

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Giáo Sư Tình Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11




Yêu Em Lại Một Lần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


World War Z

Thể loại: Dị Năng, Khoa Huyễn

Số chương: 10