Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 606: Hồn Viên Lão Tổ

Chương trước: Chương 605: Ma U Môn Cùng Hạo Nhiên Tông



Hai người vừa nói vừa đi chừng một khắc đã đến một tòa thạch ốc.

Trong thạch phòng bày biện đơn giản giống một cửa tiệm nhưng Trương Phong hiển nhiên là khách quen, đưa mắt ra hiệu cho chưởng quầy. Chưởng quầy hiểu ý gật đầu, lập tức đã có toàn thân gã sai vặt vận thanh đưa Lâm Hiên đến trong hậu viện.

Trong viện chỉ có trồng hai cây Tùng xanh ngắt, nhưng với thần thức Lâm Hiên cùng hiểu biết về trận pháp, liếc mắt đã nhìn ra nơi này bị cao nhân bố trí huyễn thuật.

Quả nhiên gã sai vặt từ trong lòng lấy ra một tấm phù, trong miệng lẩm bẩm rồi xuất thủ chỉ vào tấm phù, tế ra hóa thành một đạo hỏa diễm màu xanh biến mất vào khoảng không giữa hai cây tùng.

Một đạo linh quang nổ tung, theo sau không khí dao động một hồi, một con đường nhỏ xuất hiện ở trong tầm mắt.

Lâm Hiên vẻ mặt không kinh không hỉ đi theo gã sai vặt. Rất nhanh tới một mảnh đất bốn phía là sương mù nồng đậm, Lâm Hiên đem thần thức phát ra quan sát nhưng không thấy rõ cảnh vật ở xa, hiển nhiên nơi này đã bị người bố trí trận pháp.

Đi gần lại một chút không gian như mở rộng ra ước chừng hơn trăm trượng, lại có ba bốn chục tu sĩ, không có tu sĩ cấp thấp ở đây, tu vi thấp nhất cũng là Ngưng đan sơ kì, thậm chí còn có vài lão giả đã tới cảnh giới đại viên mãn.

Lúc này gã sai vặt áo xanh đã theo đường cũ quay trở về. Trên mặt Lâm Hiên lộ một chút ngưng trọng. Lâm Hiên đến nơi cũng dẫn tới sự chú ý của các tu sĩ. Tuy nhiên rất nhanh những người này thu hồi ánh mắt. Nhiều tu sĩ cấp cao hội tụ nhưng ở đây lại không có một cái ghế nào, phía trước chỉ kê một cái bàn đá dài hơn trượng trông rất mộc mạc.

Lại đợi thêm gần nửa canh giờ, lục tục kéo thêm được mấy tu sĩ nữa tới.

Lúc này Lâm Hiên cảm thấy có chút sốt ruột thì một đại hán mặc đoản sam đi tới trước bàn đá ôm quyền nói: "Đã khiến các vị đồng đạo chờ lâu, đấu giá hội bây giờ chính thức bắt đầu."

"...Từ từ chứ, lão phu còn chưa đến, đấu giá hội vội vã như thế làm gì?"

Một âm thanh hùng hậu vang lên, bên trong lại mơ hồ có ý giễu cợt, khẩu khí thật lớn khiến chúng tu sĩ không nhịn được quay đầu lại. Chỉ thấy từ trong sương mù chậm rãi đi tới một lão béo, dáng người vô cùng tức cười, thân cao năm thước nhưng bề ngang chắc có lẽ phải tới tám thước. tuy rằng béo không phải là tội của lão nhưng đến mức này thì vô cùng cổ quái.

Khóe miệng chúng tu sĩ nhếch lên lộ ra tiếu ý nhưng rất nhanh đã trở nên ngưng trọng.

Có câu người tài không thể xem qua bề ngoài, dùng đấu thì sao đong nổi nước trong đại dương, lão mập này dáng người buồn cười nhưng tu vi lại áp đảo quần hùng, là một Nguyên Anh kỳ lão quái.

"Hồn Viên lão tổ."

"Đúng là Hồn Viên lão quái, lão cũng đến đấu giá hội này sao?"

Lâm Hiên mới đầu nghe danh hiệu lão quái này còn giật nẩy người, cái tên Hồn Viên này nghe tương tự như lão Hỗn nguyên trưởng lão của Mặc Nguyệt Tộc.

Lại nói có một lão quái xuất hiện, chúng tu sĩ tỏ ra rất ngưng trọng, tự nhiên không dám tùy tiện bàn tán nhiều về lão, nhưng từ vài lời Lâm Hiên đã biết lão chính là một tán tu mà thôi, bình thường dáng vẻ tươi cười nhưng hành sự cực kỳ cay độc nham hiểm có tiếng.

"Hóa ra là Hồn Viên tiền bối đến dự bổn thị, thực khiến vẻ vang cho kẻ hèn này." Đại hán chủ trì đấu giá nhìn thoáng qua lão quái, vẻ mặt có chút cổ quái nhưng biểu hiện ra cũng không dám có chút không lễ độ.

"Không có gì, lão phu cũng chỉ là một khách nhân bình thường, ngươi không cần quá để ý, chủ trì tốt là được rồi." vẻ mặt Hồn Viên lão tổ hiền lành nói.

"Dạ, đa tạ lão tổ." Đại hán mặt ngoài rất cung kính nhưng trong lòng không có chút thoải mái, lão quái này nham hiểm thành danh, trở mặt nhanh chóng giống như lật sách, trước một khắc vẫn còn hiền lành, sau khoảnh khắc là có thể tàn sát người khác hàng loạt.

Ngưng một lát, đại hán đưa tay ra vỗ trên túi trữ vật. Trên bàn đá lập tức xuất hiện một pháp bảo hình Loan Câu đỏ rực tỏa ra linh quang lóng lánh, nhìn một chút đã biết là vật bất phàm.

"Hỏa Long Câu này là dùng Thiên Ngoại Thiết đúc thành, gia trì thêm hai mươi mốt loại tài liệu hỏa thuộc tính hiếm quý. Hiện tại hãy còn chưa nhận chủ, các vị đạo hữu sau khi mua trở về chỉ cần tế luyện một chút là có thể sử dụng." Đại hán vừa nói vừa đem pháp lực rót vào trong Loan Câu, một hồi tiếng rồng ngâm lanh lảnh, bảo vật này biến ảo thành một Giao long dài cỡ hơn thước trên không trung thôn vân nhả vụ. Đại hán mặt không đổi sắc mở miệng:" Giá quy định là ba vạn linh thạch, các vị đạo hữu, cạnh tranh đấu giá xin được bắt đầu."

"Ta ra ba vạn nhất."

"Ta ra ba vạn hai."

"Ta ra ba vạn bảy."

.....

Báu vật Lâm Hiên không hề có thể thiếu, nhưng lấy nhãn lực của hắn cũng nhìn ra Loan Câu này chính là thượng phẩm pháp bảo, mới bắt đầu đã có đồ tốt như vậy phía sau quả nhiên có bảo vật đáng mong đợi a!

Lâm Hiên đang còn nghĩ đột nhiên mi tâm giật một cái, sau lưng như bị một vật nhọn chích vào. Hắn quay đầu phía sau thì ánh mắt đụng phải Hồn Viên lão tổ nham hiểm đang quan sát hắn.

Trong đáy mắt của đối phương lóe lên một tia sáng kỳ lạ, nhưng trên mặt lại nở một nụ cười hòa nhã, trong lòng Lâm Hiên thầm kêu không tốt nhưng đành phải toét miệng cười xã giao với lão.

"Chẳng lẽ này lão quái chính là tên lão giả mặt nhăn nheo được gọi là Khổ Đại Sư kia?" Lâm Hiên trong lòng thầm phân tích nhưng cảm thấy không có căn cứ.

Tuy hắn dù buồn bực nhưng cũng không quá hoảng sợ, lấy thần thông của chủ tớ hai người thêm các bảo vật đối mặt một Nguyên Anh Sơ Kỳ tu sĩ cũng không phải không có sức đánh trả.

Mà bên kia Hồn Viên lão tổ cũng ở nói thầm, tiểu tử này thật cơ cảnh đã biết lão có ý định với hắn.

Lúc này đấu giá hội đang tiếp tục sôi nổi, nơi đây tất cả đều là tu sĩ cao cấp nên tranh đoạt tự nhiên là vô cùng nóng nảy.

Một lúc sau lại xuất hiện một cây Chu Linh Thảo khiến Lâm Hiên cũng động tâm, tuy nhiên do bị lão giả nham hiểm kia để ý nên hắn không hành động gì.

Mắt thấy đấu giá hội đã đến gần kết thúc, tráng hán kia trịnh trọng từ trong túi trữ vật lấy một cái lệnh phù màu lam âm u.

Lệnh phù to cỡ bàn tay, tỏa ra lam quang yếu ớt do một tài liệu kỳ bí đúc thành, hình dáng cổ xưa, giữa mặt có khắc một cổ tự thật to. Ma!

"Ơ, đây chính là Trưởng Lão Lệnh phù Ma U môn."

"Hắn lấy thứ này ra đây làm gì?"

....

Trong lúc nhất thời, các tu sĩ châu đầu ghé tai thảo luận sôi nổi, trên mặt đầy nghi hoặc, còn có người động hỉ sắc nhìn về phía lệnh phù với vẻ mặt cực kỳ tham lam.

Chân mày Lâm Hiên cau lại lộ vẻ nghĩ ngợi.

"Các vị đều thấy, đây là Ma U môn Trưởng Lão Lệnh phù, chính là do môn chủ ban hành, có được bảo vật này chính là trở thành khách khanh trưởng lão bổn môn, đối xử cung phụng đều giống các trưởng lão khác, giá quy định hai mươi vạn linh thạch dành cho cao nhân." Tráng hán nhìn liếc mắt nhìn những tu sĩ trước người, âm thanh đầy vẻ hấp dẫn.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 607: Kỳ Sự Trong Hội Đấu Giá

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Duyên Mộng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 34



Chứng Kiến Thần Thám

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Bẫy Sói

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 34


Ngọt Khắc Vào Tim

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 50