Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 574: Thạch Sư

Chương trước: Chương 573: Thi Anh



Biện pháp duy nhất để thoát ra là mượn thi thể đang giam cầm nó biến thành cương thi rồi hợp thể mạnh mẽ phá cấm chế mà ra. Đáng tiếc nào có dễ dàng như vậy song vừa khéo thế nào, Nguyệt Nhi nghĩ muốn thu lấy pháp bảo cắm ở trên thi hài gia hỏa này trong lúc vô tình lại cho nó cơ hội thoát vây.

Tiểu nha đầu vốn cũng là thân thể âm hồn, tu luyện cũng là thần thông hàng đầu quỷ đạo, xuất ra quỷ khí tinh thuần vô cùng, thế là Thi anh lấy làm môi giới sử dụng bí pháp nào đó đem ma hóa thi thể.

Nhưng đây chỉ là kế tạm thích ứng muốn thoát vây của nó tuyệt không phải cương thi thông linh chân chính, cho nên phát ra thần thông cũng có hạn bị Lâm Hiên cùng Nguyệt Nhi thuần thục liên thủ đánh tan.

Trong lòng Thi anh tự nhiên nổi giận, bây giờ tuy đã thoát khốn dù chưa có thân thể, tuy tu vi cũng không thể coi thường, có có câu việc nhỏ không nhịn thì loạn mưu lớn, trong mắt hắn cũng nhìn ra chủ tớ hai người này không dễ đối phó, vượt xa tu sĩ Ngưng Đan kỳ bình thường.

Thi thể ma hóa kia nó dự định bỏ qua, nên cũng không cùng hai người tranh đấu vô nghĩa trực tiếp bỏ chạy.

Nguyên nhân trong đó Lâm Hiên không rõ, nhưng hắn biết với thần thông của Thi anh tự nhiên không sợ hai người mình, nếu vội rời đi như thế khẳng định là có nguyên do quan trọng khác.

Bảo vật bí ẩn!

Tóm lại trong Ngọc Huyền Tông lưu lại rốt cục nghịch thiên thế nào?

Lâm Hiên liếm khóe miệng, hai mắt bắn ra dị quang kinh người: "Nguyệt Nhi đi thôi."

"Thiếu gia Người thực muốn chọc vào quái vật kia?" Trên mặt Nguyệt Nhi lộ vẻ do dự.

"Nha đầu ngốc, đã đến nước này còn sợ thì liệu có thể rời khỏi đây được không?"

"Thiếu gia nói đúng!" Nguyệt Nhi hơi đỏ mặt cũng không muốn thiếu gia coi thường. Cười khanh khách một tiếng bay trở lại tay áo Lâm Hiên.

Chùm sáng xanh chợt lóe, thân ảnh hai người đã biến mất.

...

Tại thủy lao.

Uỳnh một tiếng vang thật lớn, quầng sáng lấp lánh trên cổ trận pháp dưới sự cuồng công của ba nhân một yêu cuối cùng đã hóa thành khói bụi.

"Ha ha!"

Quy yêu vỗ dựng áo trên khuôn mặt xấu xí đầy vẻ vui mừng, trước kia thì không nói làm gì, bây giờ với tu vi Hóa Hình trung kỳ nhân giới hiếm có đối thủ, từ đây trời cao biển rộng không còn hạn chế, có thể tùy ý rong ruổi tung hoành.

Đương nhiên trước tiên phải chiếm bảo vật do Ngọc Huyền Tông lưu lại.

Nghĩ đến đây hắn quay đầu nhìn sang ba tên tu sĩ nhân tộc, một nam một nữ Ngưng Đan kỳ tự nhiên không sợ nhưng tên Khổ đại sư này lại mang cho hắn một cỗ khí tức không thoải mái, thần thông mà lão quái nguyên anh sơ kỳ này tu luyện có bí mật độc đáo cần lưu ý một chút.

Lúc này Khổ đại sư tâm tư cũng chuyển động, lão quái vật này ngoài tàn nhẫn thì tâm cơ cũng là hạng nhất.

Trầm mặc một hồi vẫn là Khổ đại sư mở miệng trước.

"Quy đạo hữu, Trường Sinh đan cùng bảo vật khác chắc hẳn đạo hữu rõ ràng ở đâu, nếu vậy chúng ta trước tiên hãy lấy bảo vật ra rồi mới tính".

"Lời của đạo hữu chính hợp ý ta, sự tình không thể rề rà chúng ta mau lên đường. ".

"Như thế rất tốt." lời còn chưa dứt Khổ đại sư đã giơ tay phóng ra một đạo sương mù lên trên không rồi hóa thành một thanh cự kiếm.

Các âm thanh xẹt xẹt vang lên, không có cấm chế phòng hộ các thiết trụ cứng rắn tại cửa vào thủy lao trước thần thông của lão quái vật lại bị cắt ngọt như đậu hũ.

Sau khi ra ngoài thủy lao, Khổ đại sư mới phát hiện bọn hắn đang ở trong một hẻm núi, vách núi hai bên dốc đứng cắm thẳng lên trời cao.

Mà ở hai bên cửa vào thủy lao, mỗi bên lại có một con sư tử đá cao bảy tám trượng đang ngồi xổm, nhìn qua uy mãnh vô cùng.

"Đây là..."

Với nhãn lực của lão quái vật, lập tức liền nhìn ra hoa văn điêu khắc trên hai con Thạch sư này không bình thường, từ trong thân thể bọn chúng tản ra linh lực đáng sợ.

"Hà, Khổ đạo hữu không cần kinh ngạc, hai tên gia hỏa này là quản ngục khốn tiên lao, nếu chúng ta muốn ra ngoài đương nhiên phải phá hủy chúng."

Âm thanh Quy yêu khàn khàn khó nghe truyền vào tai, chỉ thấy quái yêu này mở miệng phun ra một khối cầu sáng kỳ lạ màu đen.

Vốn chỉ cỡ nắm tay, ở không trung nhưng lại kéo dài nhanh chóng biến lớn, hóa thành chùm sáng sắc bén quỷ dị đường kính hơn trượng hướng sư tử đá bên trái hung hăng chém xuống.

Thấy cảnh này, Khổ đại sư không khỏi than thầm một tiếng. Ngọc Huyền Tông không hổ là tông môn nổi tiếng từ thời kỳ thượng cổ. Hèn chi yêu vật này muốn lôi kéo lão đoạt bảo, trên đường đi còn có không biết bao nhiêu khó khăn hiểm trở đang chờ.

Dù trong lòng oán thầm không ngớt, nhưng lão cũng không nhàn rỗi, hơi lắc vai từ trên người tách ra một đạo ánh sáng mày tím, quay tít một vòng xong hình thành một cơn lốc màu tím...

Lúc này trong hốc mắt hai Thạch sư lóe ra ánh sáng đỏ dường như tỉnh lại sau một giấc ngủ say, quái vật có thể tích khổng lồ này tuyệt không phải là sinh linh nhưng cũng không giống dùng khôi lỗi thuật chế thành, có lẽ là bí thuật thượng cổ hiện nay đã thất truyền.

Mắt thấy cơn lốc tím sắp đến xoáy tới, sư tử đá bên phải đột nhiên đứng lên dựng hai chân trước bổ xuống, linh lực cuồn cuộn ngạnh cứng đem đạo gió lốc kia đánh tan.

Thực lực của quái vật này không thể xem thường!

Khổ đại sư híp mắt hai tay chà xát, một vòi tinh huyết từ trong lòng bàn tay lão hiện ra, sau đó lão quái vật này bấm pháp quyết, tay kia họa điểm liên tục mấy cái phù văn cỡ nắm tay từ trước ngực hiện ra.

Mỗi phù văn lại khác nhau lóe ra những tia huyết quang nhìn qua như là công pháp Phật môn, nhưng lệ khí lại so với tu sĩ ma đạo còn hơn một bậc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 575: Nguyên Anh Của Hồng Lăng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhớ Nhung Người Xa Lạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Ma Phu Giữa Đường

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 34



Mê Hoặc Song Vương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100