Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 570: Quy Yêu Cùng Khổ Lão Quái

Chương trước: Chương 569: Mật Phong



Tiếng nổ vang to lớn dày đặc như mưa trong không gian hơn trăm trượng không ngừng vọng lại, chói tai dị thường, màn hào quang của pháp trận cùng lúc đầu đã nhỏ đi rất nhiều, linh quang trên mặt năm viên linh thạch đã ảm đạm không ít.

Thần sắc Quy yêu cùng Khổ lão quái khá tốt, nhưng hai tên tu sĩ Ngưng Đan sắc mặt trắng nhợt, rõ ràng pháp lực ở đang trạng thái quá sức. Trong lòng kêu khổ không thôi, nhưng cũng không có biện pháp chỉ có thể cắn răng gắng sức.

"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát."

Vừa điên cuồng công kích khoảng nửa canh giờ, Quy yêu đột nhiên mở miệng, dù âm thanh khàn khàn khó nghe nhưng Hồng y nữ tử và tu sĩ họ Cảnh lại như được ân xá. Không để ý hình tượng ngồi bệt xuống đất, thở lấy thở để móc ra một viên linh thạch, nắm trong tay khôi phục thể lực.

Khổ đại sư cũng thu về pháp bảo, dù sắc mặt có có chút nhợt nhạt nhưng so với hai tên tiểu bối thì khá hơn nhiều.

" Vì sao Đạo hữu lại dừng tay, hai tiểu bối này chịu không nổi nhưng chúng ta còn có thể tiếp tục công kích." Khổ đại sư có chút không vừa lòng mở miệng.

"Ha ha, đạo hữu nóng lòng rồi, ngươi tưởng rằng cấm chế dễ dàng bị đánh tan như thế sao, càng về sau trở lực càng lớn đừng mộng tưởng mới một chút mà đòi xong, dục tốc bất đạt, lão phu đã ở trong này trăm vạn năm cũng không phải chỉ một hai ngày." Quy yêu gật gù đắc ý, trong lòng như đã có dự tính nói.

Khổ đại sư cau mày, dù không vừa lòng nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống, đây là địa bàn của đối phương dù sao vẫn hiểu rõ hơn. Lão khoanh chân ngồi xuống điều tức khôi phục pháp lực.

"Sau khi rời khỏi nơi này không biết đạo hữu có tính toán gì không?" Một lát sau Quy yêu đột nhiên mở hai mắt nói.

"Dự định. Ừm...lão phu tạm thời còn chưa nghĩ tới." Khổ đại sư trả lời nước đôi

Lão gia hỏa này dù tàn nhẫn hiếu sát nhưng cũng giảo hoạt vô cùng.

"Ồ. Đạo hữu đã biết đây là Ngọc Huyền Tông. Chẳng lẽ đối với Trường Sinh đan không có hứng thú gì sao?"

Khổ đại sư mở hai mắt cá chết, trên khuôn mặt xấu xí thoáng hiện vẻ tham lam nhưng rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh. Lão nhìn về phía yêu tu Hóa Hình kỳ hờ hững mở miệng.

"Đạo hữu không cần dùng lời nói thăm dò ta. Có gì cứ nói ra. Nếu có lợi, tại hạ tuyệt không ngại hợp tác. "

"Tốt, bản nhân đang chờ những lời này." Quy yêu vỗ tay cười to: " Ở thời kỳ thượng cổ Ngọc Huyền Tông là một thế lực rất mạnh, thế sự xoay vần thọ nguyên của nhân loại dù sao có hạn, môn phái này đã biến thành khói bụi. Nhưng ta khẳng định còn lưu lại không ít bảo vật trong đó khẳng định có Trường Sinh đan, nếu đạo hữu có ý định ta có thể liên thủ sẽ có thu hoạch không nhỏ.".

Quy yêu nói đến phần sau âm thanh đầy sự cám dỗ, nhưng Khổ đại sư cũng là lão quái vật đã sống mấy trăm năm không phải dễ dàng lừa gạt như vậy.

Đối phương cùng lão không thân không thích, nếu như chỉ có chỗ tốt đầu trừ phi là não đầu đã hỏng, bằng không đâu phải lôi kéo lão khẳng định có ẩn nấp điều gì...

"Bảo vật dĩ nhiên làm người động tâm, nhưng lão phu không muốn chết hồ đồ, bên trong có khó khăn hiểm trở gì xin mời đạo hữu nói rõ một ít." Khổ đại sư tỉnh táo mở miệng.

Lúc này nét mặt Quy yêu ngưng trọng, trong nháy mắt đổi thành một nụ cười thành khẩn.

"Đạo hữu quá nhạy cảm rồi, Ngọc Huyền Tông dù một thời hưng thịnh nhưng thời thế chuyển biến, hiện tại chỉ còn một vài trận pháp cấm chế các bảo vật. Với thực lực một người muốn phá trừ còn tốn ít thời gian. Nhưng nếu có đạo hữu liên thủ tuyệt đối có thể phá tan đem bảo vật thu về. Lẽ nào đạo hữu đối với Trường Sinh đan không động tâm, Huyền Quy chúng ta thọ nguyên rất dài, tuyệt sẽ không cùng đạo hữu tranh giành đan dược."

Khổ đại sư nghe lời này xong lặng im mà vuốt râu suy tính.

"Được, lão phu cùng đạo hữu hợp tác, bảo vật đoạt được chúng ta sẽ chia đều?"

"Đấy là tự nhiên, chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định sẽ tìm được đầy chậu đầy bát." Quy yêu phi thường hào sảng nhưng sâu trong mắt lại lóe lên một tia lệ mang.

Khổ đại sư cũng tươi cười, nhưng trong lòng có tính toán, lão cũng không sợ đối phương trở mặt, mặc dù là yêu tu Hóa Hình trung kỳ nhưng Huyền Quy không phải linh thú lại ở trong này khổ tu, có thể học được công pháp lợi hại nào sao?

Mà lão từ phật nhập ma, lại không ít thần thông quỷ dị hơn xa tu sĩ cùng cấp. Nếu trở mặt hươu chết về tay ai còn chưa biết.

Một nhân một yêu mỗi bên mang ý xấu rất ăn ý nở nụ cười.

Hồng y nữ tử cùng nam tử họ Cảnh đều sắc mặt tái nhợt, tình thế so với tưởng tượng còn khó khăn hơn, bọn chúng sao dám yêu cầu linh đan bảo vật xa vời gì, chỉ cầu có thể sống sót đã tạ ơn thiên địa rồi.

. . .

Cùng lúc đó ở một khoảng đất trống.

Tu sĩ tai nhọn hàm khỉ kia cũng gặp phiền toán, hiện tại vô số khôi lỗi hình thù kỳ quái ngăn cản trước mặt hắn, vừa có điểu ngư côn trùng thêm quái vật hình người chủng loại đa dạng.

Số lượng đạt gần trăm con may mà tu vi không cao, lợi hại nhất cũng chỉ tương đương tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, lấy tu vi Ngưng Đan kỳ đỉnh phong của y cũng miễn cưỡng có thể ứng phó.

Dù những khôi lỗi này đều là vật hi sinh nhưng dũng mãnh không sợ chết.

Dù cho thân thể bị đánh nát nhưng nếu không có thương tổn trí mệnh tiếp tục công kích.

Tu sĩ tai nhọn hàm khỉ cũng không vội, thúc giục một thanh pháp bảo hình ống trúc tàn sát bừa bãi trong khôi lỗi.

Nửa canh giờ sau.

Ầm!

Một khôi lỗi thân người đầu hổ bị vỡ tung đầu, trên đất trống trừ một số tay chân khiếm khuyết một lần nữa trở về yên lặng.

Phù, người này thở phào nhẹ nhõm, vẫy tay pháp bảo nhanh chóng thu nhỏ bay về trong tay áo.

Nghỉ ngơi một chút y đưa mắt nhìn phía trước.

Mấy gian phòng ốc hiện ra trong tầm mắt, ngoài ra còn có đình đài lầu các cầu nhỏ thác nước, hiển nhiên y đã tiến sâu vào trong Ngọc Huyền Tông.

Trên mặt y hiện lên vẻ vui mừng bước nhanh về phía trước, cuối một cái sân là cửa vào đã cao mấy trượng nhìn qua khí thế phi thường.

Y vươn tay phải như kê trảo muốn đẩy mở cửa, song vừa tiếp xúc đột nhiên một cỗ cự lực mạnh mẽ vô thanh tập kích, đem hắn như một trái cầu thịt ném ra xa.

Loading...

Xem tiếp: Chương 571: Suy Đoán

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Xin Hãy Ôm Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Bình Hoa, Chào Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Bàn Thờ Trinh Tiết Của Kỹ Nam

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Cảm Ơn Cậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7


Động Lòng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42