Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 561: Di Tích Thượng Cổ

Chương trước: Chương 560: Thanh Điểu Cùng Tử Hỏa



Cự ly hơn mười trượng chớp mắt đã tới, căn bản nó không có chỗ tránh né...

Tuy nhiên hung linh này cũng không chịu ngồi chờ chết, trong mắt hiện lên một tia hung ác lẩm nhẩm một câu chú ngữ khó hiểu, hình thể vặn vẹo một hồi biến thành một viên hỏa cầu đường kính hơn một thước giữa không trung.

Vẻ mặt Lâm Hiên cũng ngưng trọng, hai tay không ngừng biến đổi xuất hiện một đôi ngân hoàn, nhất thời độ nhiệt xung quanh liền giảm xuống.

Hồ nham thạch vốn nóng đỏ kinh người, bốc lên từng đợt hỏa linh khí nhưng trong phút chốc lại bị băng tuyết đông cứng, uy lực Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn đáng sợ thấy rõ, song sắc mặt Lâm Hiên cũng có chút khó coi vì bí pháp này tiêu hao pháp lực quá lớn.

Hồ nham thạch bị đóng băng, Hỏa mị nhất thời có phần suy yếu, Lâm Hiên nhanh chóng hướng tới thanh điểu vẫy tay.

Thanh điểu lượn vòng rồi không chút nào sợ hãi hướng tới nuốt trọn hỏa cầu kia vào trong bụng.

Ánh sáng màu xanh cùng màu tính lập lòe không ngừng, qua khoảng thời gian uống cạn một chén trà linh lực mới ngừng chấn động lại.

Vẻ mặt Lâm Hiên nhìn không vui không giận, vươn tay ra vẫy vẫy, linh điểu trở lại thành hỏa cầu bay về trong lòng bàn tay hắn.

Song ngoài màu xanh biếc trước kia bên trong còn mang theo một tầng màu tím quỷ dị.

"Thiếu gia, người đã đem hung linh luyện hóa rồi sao?" Nguyệt Nhi trở lại bên cạnh vẻ mặt bội phục, mơ hồ còn có vẻ sùng bái.

Lâm Hiên mỉm cười lắc đầu: "Nào có dễ dàng như vậy, chẳng qua tatạm thời chế trụ nó mà thôi, chờ xong chuyện ở đây trở về mới đem luyện hóa."

Lâm Hiên nói xong chuyển đầu nhìn phía bên cạnh, vung tay bắn ra một đạo kiếm khí.

Xẹt...

Một tiếng vang nhỏ sau đó, đạo kiếm quang như đá chìm đáy biển biến mất không thấy.

Khóe miệng Lâm Hiên lộ vẻ tươi cười, quả nhiên là có trận pháp tương đối lợi hại nơi đây chẳng qua bị huyễn thuật che lại.

Lâm Hiên bắt đầu bài trừ...

Tại bên ngoài tu sĩ Kiếm U Cung cũng tiếp cận rìa Băng Hỏa đảo.

Dưới chân bọn họ là vô số thi thể Vân thú, bị một loại thần thông lợi hại phân thây, yêu đan đương nhiên đã bị lấy đi.

Thi triển ra thủ đoạn tàn độc kia tự nhiên là Khổ đại sư, thân ở cửa Phật nhưng đã nhập ma, nhẫn tâm hiếu sát dẫn tới một trận tinh phong huyết vũ, Vân thú lân cận thực là bị giết rất nhiều.

Song lão quái này cũng không phải loại lừa trọc chỉ biết một đường giết chóc, trong lòng thầm nhủ nơi này vốn đương đối an toàn nhưng hiện tại Vân thú cấp ba lão đã gặp phải bảy tám tên.

Có chút cổ quái!

Mắt thấy một tên Liêm Viên Thú vừa nhào tới, tay áo lão vung một cái, một viên niệm châu bắn ra.

Thoạt nhìn thì không khác pháp bảo Phật môn song trên niệm châu kia chứa đựng sát khí kinh người. Nhìn kỹ là một cái Khô lâu nhỏ cỡ quả nhãn, hai mắt trống rỗng bên trong chiếu ra quỷ hỏa đỏ tươi phát ra những tiếng quỷ khóc thảm thiết truyền vào tai.

Niệm châu quỷ dị quay tròn một vòng rồi hóa thành một quỷ đầu to lớn, trên trán còn có sừng nhọn dài gần tấc, quỷ khí mờ mịt từ bên trong phun ra.

Liêm Viên thú được coi là một loài vân thú cấp ba tương đối hung dữ, hình thể rất cường tráng, vậy mà giờ khắc này lông mao toàn thân dựng đứng mặt lộ vẻ sợ hãi, lắc thân muốn tránh nhưng quỷ khí kia như chậm mà nhanh thoáng cái đem nó bọc vào trong.

Tiếng rống kinh thiên động địa từ bên trong màn quỷ khí truyền ra, nhưng rất nhanh nhỏ dần rồi tắt hẳn.

Quỷ khí một lần nữa bị khô lâu hút vào, tại nơi kia chỉ còn lại một bộ xương trắng, công pháp của lão gia hỏa này thật là bá đạo tà ác.

"Đi thôi."

Khổ đại sư cười lạnh, hóa thành một đạo kinh hồng màu trắng, bay vào sâu trong Băng Hỏa đảo, vẻ mặt những tu sĩ khác trở nên sọ hãi, lần này nếu vạn nhất không tìm được dị bảo thì…

Mà giờ khắc này ngoài sự cố gắng bọn họ cũng không có biện pháp hữu hiệu, đối với kẻ phản đồ đánh cắp bảo vật càng hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này tu sĩ tai nhọn hàm khỉ đã tới trên đảo, hắn chỉ là một tu tiên giả Trúc cơ hậu kỳ, song không biết dùng pháp bảo cùng thần thông gì mà có thể vượt qua tầng tầng Vân thú, lại không có chút tổn hại nào.

Nhìn lên đỉnh băng nguy nga cao lớn trên mặt hắn đầy vẻ hưng phấn, nhưng sau khi ngắm nhìn một lúc lại theo hướng ngược lại bay đi.

Rất nhanh hắn đã đến một đầu khác của tiểu đảo, ở đây có một mảnh thảo nguyên, nhưng lại có có một di tích đổ nát. Tường đổ cùng bảy tám cái cột đá trơ trọi đứng sừng sững ở nơi đó.

Nhìn qua giống như kiến trúc thời kỳ viễn cổ bỏ hoang, thậm chí có vài phần tương tự như một tế đàn.

Lại nói Lâm Hiên cư ngụ ở đảo này đã ba năm, chỗ này tự nhiên hắn cũng biết, đã nhận ra được chỗ bất phàm của kiến trúc này. Lúc ấy Lâm Hiên còn rất hưng phấn, đáng tiếc hắn nghiên cứu thời gian cũng không có nửa điểm thu hoạch, thậm chí thi triển độ thổ thuật chui vào sâu trong lòng đất cũng không có một chút dấu vết. Cuối cùng Lâm Hiên đành từ bỏ dò tìm.

Lúc này tu sĩ tai nhọn hàm khỉ lộ ra bộ dáng rất hưng phấn.

Chỉ thấy hắn từ trong ngực lấy một cái khay ngọc, phía trên linh khí dạt dào nhìn qua giống như pháp khí nào đó.

Cẩn thận tỉ mỉ xem xét một hồi hắn đem khay ngọc thu vào trong ngực, sau đó bắt đầu di chuyển những tảng nham thạch tán loạn trên mặt đất.

Hắn đem bố trí theo thứ tự kỳ lạ, nhìn qua giống như trận pháp nào đó. Lộ ra vẻ hết sức trịnh trọng, hắn lấy linh thạch đặt ở trung tâm những tảng đá, hai tay nắm thành một đạo pháp quyết đánh vào phía trên.

Hoàng quang chợt lóe, những tảng nham thạch bình thường lại tản ra linh khí kinh người, đồng thời phát ra tiếng ông ông.

Trên mặt tu sĩ tai nhọn lộ ra vẻ mừng như điên, dù sao thánh địa chỉ là truyền thuyết, không ngời từ một bản cổ tịch hắn lại tìm ra manh mối.

Một lúc sau, một đạo ánh sáng màu vàng nổi lên rồi bao trùm thân thể hắn. Chỉ một lát sau cả thân ảnh của hắn cùng hoàng quang đã biến mất trả lại nơi đây sự yên tĩnh vốn có.

Loading...

Xem tiếp: Chương 562: Phá Cấm Châu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thần Tiên Cũng Có Giang Hồ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 150


Vợ Yêu Gây Hoạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Cappuccino 2.0

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 167


Lang Nha Bảng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 67