Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 507 + 508: Tâm Cơ Ma Đầu

Chương trước: Chương 506: Âm Mưu Khó Đoán



Sau một phen đại chiến Huyết Ma đành ôm hận thất thủ.

Nhưng lão gia hỏa này vốn là một thượng cổ tà tu, một thân ma công kinh thế hãi tục, vốn có một bí pháp khiến đối phương đồng quy y tận. Cực Ác Ma Tôn vốn là người trong ma đạo đương nhiên hiểu rõ điều này.

Hai lão ma đầu này đều là hồ ly sao có thể làm chuyện lưỡng bại câu thương chứ. Vì thế Ma Tôn lập tức lùi một bước, đem Huyết Ma về động phủ mình phong ấn lại.

Lúc này nhìn về phía quái vật nửa người nửa thú kia, trong mắt Ma Tôn lộ ra một điểm tinh quang không biết trong lòng đang mưu tính chuyện gì.

Chỉ thấy thân thể Huyết Ma Tôn Giả so với mấy tuần trăng trước lại thêm xấu xí hư nhược hơn nhiều. Vết thương loang lổ khắp người xem ra không có huyết nhục và tinh hồn của tu sĩ thì lão khó có thể mà hồi phục được.

“Đạo hữu đã đến đây xem ra đã có ý muốn cùng ta hợp tác?” Âm thanh của Huyết Ma vang lên đầy sự mê hoặc:“ Vấn đề nan giải của đạo hữu có thể giải quyết nhanh chóng nếu như có sự trợ giúp của ta.”

“Ngươi thật sự có biện pháp khiến lão phu đột phá bình cảnh tiến vào Nguyên Anh Hậu Kỳ sao?” Âm thanh vô cảm của Ma tôn vang lên.

“Tất nhiên, lão phu thèm lừa ngươi làm gì, hắc hắc”

“Hừ, Huyết ma. Đừng nghĩ rằng bản Ma tôn không biết gì về ngươi. Hơn vạn năm trước có thể nói ngươi cũng là một nhân vật thành danh tung hoành một phương khiến người nghe tên phải biến sắc. Bất quá trong thời kỳ toàn thịnh thì tu vi của ngươi cũng chỉ là Nguyên Anh Trung Kỳ mà thôi. Lại còn dám khua môi múa mép nói có thể giúp ta đột phá bình cảnh trở thành hậu kỳ đại tu sĩ sao?” Âm thanh của Ma Tôn lành lạnh có vẻ không tin.

“Cực Ác đạo hữu không cần phải sốt ruột như thế. Nguyên nhân thế nào nếu ngươi đồng ý trao đổi điều kiện thì lão phu sẽ nói rõ cho ngươi nghe.” Huyết Ma lộ vẻ vô cùng tự tin tiếp tục nói: “Tuy lão phu trước kia chỉ là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ nhưng ngươi đừng quên rằng, ta đã từng trải qua trăm vạn năm bị phong ấn. Trong thời gian dài đằng đẵng như thế tâm thần ta vẫn nguyên vẹn. Với tài trí của ra cuối cùng đã khám phá ra phương pháp có thể đột phá bình cảnh nhanh chóng tiến vào đại đạo Nguyên Anh Hậu Kỳ.”

“Hừ. Lão phu làm sao biết được lời của ngươi là thật hay giả đây.”

“Lời này của đạo hữu thật lòng, nghĩ một đằng nhưng nói một nẻo!” Huyết Ma nở một nụ cười rồi lại nói:“ Với tài trí thông tuệ của Ma Tôn sao có thể không phân biệt được thật giả chứ. Nếu ta cho ngươi phương pháp giả không phải là tự làm bẽ mặt mình sao? Đạo hữu không nên vòng vo nữa nếu như hôm nay đã có ý cùng ta hợp tác thì có điều kiện gì mau nói ra”.

“ Cũng được, nếu đạo hữu sảng khoái như vậy thì ta cũng nói rõ. Ta có thể cung cấp tinh huyết tu sĩ để ngươi khôi phục thân thể cùng thần thông. Đương nhiên đổi lại ngươi phải đem toàn bộ tâm đắc về việc tiến giai lên Nguyên Anh Hậu Kỳ toàn bộ nói cho ta không được sót một chữ.”

“Điều đó là tất nhiên, rất hợp ý ta.” Huyết Ma liền lập tức đáp ứng. “Nhưng hứa hão thì chưa đủ.” Cực Ác Ma Tôn lại lấy ra một tấm mộc bài đen tuyền: “ Đạo hữu cần đem một hồn phách phong ấn vào trong hồn khí này.”

“Cái gì…mi?”

Huyết Ma lập tức biến sắc rồi vẻ mặt cực kỳ giận dữ quát vang “Cực Ác lão nhi, không phải là ngươi bị tẩu hỏa nhập ma nên đầu óc hồ đồ rồi hay sao, muốn bản tôn phải phục tùng ngươi ư?”

Tấm mộc bài kia vốn là một loại pháp khí nổi danh ác độc của ma đạo.

Nó có thể cất giữ nguyên thần của tu sĩ, chỉ cần đem tinh hồn của tui sĩ bị thu lại bên trong hủy đi thì tu vi của tu sĩ sẽ giảm rất nhanh, rớt xuống một hai cảnh giới là chuyện thường.

Đây là vật phẩm khống chế tu sĩ khác thường được ma đạo sử dụng.

“Đạo hữu không cần phải kích động như thế. Tại hạ làm thế chẳng qua để đề phòng vạn nhất mà thôi.”

“Vạn nhất cái khỉ gió, ngươi muốn dùng thứ cấm thần pháp khí này hòng khống chế lão phu thì có” trên mặt Huyết Ma Tôn Giả lộ vẻ bất mãn.

“ Hắc hắc, tùy lão nghĩ thế nào cũng được. “

“Nếu lão phu không đáp ứng thì sao?”

“ Nếu vậy thì mời đạo hữu cứ việc ở lại đây tĩnh tu cho đến khi thọ nguyên cạn kiệt. Nhưng nếu lão chịu giao ra một hồn một phách thì lão phu sẽ hướng đến thượng giới chân ma mà thề rằng, nhất định sẽ đối xử tử tế với đạo hữu không mảy may dám có chút khinh mạn.” Vẻ mặt Cực Ác Ma Tôn bình thản nói.

“ Ngươi...” Huyết Ma Tôn Giả vô cùng giận dữ thở phì phò liên hồi.

“Mời đạo hữu cân nhắc thật kỹ lần cuối.”

Một lúc lâu sau.

“Được lắm, lão phu đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi. Nhưng Cực Ác đạo hữu cũng nên nhớ lại, lão phu dù gì khi xưa cũng là nhất phương tung hoành. Nếu ngươi khinh người quá đáng thì dù có nắm giữ một hồn phách của ta, cùng lắm là lão phu ngư tử võng phá cùng ngươi. Kết cục của ngươi cũng tốt lành đâu.” Từng câu từng chữ trong lời nói của lão ma tràn ngập sự oán độc.

“ Ha ha đạo hữu đừng suy nghĩ lung tung thế, lão phu sao dám bạc đãi tôn giả chứ. Nếu ta cùng ngươi liên thủ, Chính đạo cũng tốt mà Linh Dược Sơn cũng vậy, cho dù thêm lũ âm hồn chuyên mua vui kia. U Châu tu tiên giới này không phải là thiên hạ của ta và ngươi sao.” Cực Ác Ma Tôn dường như không để ý đến thái độ của Huyết Ma nhẹ vuốt chòm râu dài, trên mặt lộ vẻ đắc ý vô cùng. Lão phất tay một cái, những sợi xích quỉ dị làm bằng một loại hắc thiết vô danh trên người Huyết Ma lập tức thu nhỏ lại, như những con trùn nhỏ chợt bay về chui vào trong ống tay áo của lão.

Đương nhiên sự tình về sau, khi hai lão quái đạt thành hiệp nghị. Huyết Ma dù bất mãn nhưng đứng dưới mái nhà kẻ khác thì không thể không cúi đầu được. Chuyện đã đến nước này lão chỉ có thể giao ra nhất hồn nhất phách vào cấm thần bài mà thôi.

“Hắc hắc, từ nay về sau ta cùng huynh đã là người một nhà. Nếu có gì phân phó thêm huynh cứ nói với ta” Ma tôn liền đem hồn khí cất kỹ, rồi lại lấy ra một cái ngọc giản:“Nhưng trước tiên xin huyết ma lão huynh hãy đem những tâm đắc về đột phá bình cảnh chép lại cho tại hạ.”

Huyết ma im lặng thở dài rồi phóng thần thức vào trong ngọc giản, dụng tâm khắc ấn trong đó.

“Ta cần có tinh huyết của tu sĩ ...”

“Lão huynh yên tâm, tiểu đệ lập tức sẽ cho người đưa đến.”

Nhưng sau khi Cực Ác Ma Tôn vừa khuất bóng, ánh mắt Huyết Ma lộ ra vẻ xảo trá, cấm thần ma bài sao? Cực Ác lão nhi kia, mi nào được sự thần diệu của ma công ta tu luyện chứ. Hươu chết về tay ai? còn chưa biết được đâu.

***

Phía tây U Châu có Cửu Long Sơn kéo dài hơn ngàn dặm. Địa thế nơi đó vừa hiểm trở mà lại hùng vĩ vô cùng.

Trong thâm sơn cùng cốc nơi đây thỉnh thoảng có những tiều phu cùng thợ săn mưu sinh. Nghe đồn họ vẫn thường thấy bóng dáng của thần tiên.

Đương nhiên ở Nhân giới sao thật sự có thần tiên hạ phàm. Đây chỉ là những truyền kỳ được thiêu dệt nên từ cửa miệng của phàm nhân tục tử. Song trong những câu chuyện đó có thấp thoáng hình ảnh của tu tiên giả.

Thực ra trong Cửu Long Sơn vốn có những địa điểm linh mạch không hề tầm thường. Tự nhiên sẽ có không ít tông môn lớn nhỏ trong tu tiên giới đến kiến lập căn cơ an sinh tại đây.

Vào một buổi sáng, khi sương mai còn vương trên những lộc non, phía chân trời xa xăm chợt xuất hiện bốn đạo độn quang màu sắc khác nhau.

Một lúc sau quang hoa dừng lại ở một nơi rồi dần thu lại hiện ra bên trong là ba nam một nữ lơ lửng giữa trên không.

Chỉ thấy một lão giả thân mặc đạo bào đồng nhan hạc phát chắp tay ung dung tựa như thần tiên hạ phàm.

Bên trái là một vị thiếu niên khoác thanh sam lộ ra vẻ tiêu sái ung dung.

Mà phía bên phải lại mà một nam tử chừng tứ tuần để râu ba chòm khí thế bất phàm. Tựa như một thanh bảo kiếm lộ ra hào quang vạn trượng.

Một vị hồng y mỹ phụ dáng người thành thục, cử chỉ điệu bộ đầy vẻ mị hoặc.

Bốn người này chính là những nhân vật vang danh tu tiên giới.

Chưởng môn Linh Dược Sơn Thông Vũ Chân Nhân cùng với cao đồ của lão, Lâm Hiên.

Nữ nhân và người trung niên kia chính là một trong lục đại chấp pháp trưởng lão Trầm Ngạo Thiên và Thanh Tuyền.

Hơn nửa tuần trăng trước, khi Thông Vũ chân nhân kết anh thành công liền nhận được thiếp mời của Bích Vân Sơn hẹn lão đến Cửu Long Trì cùng các thế lực tu sĩ khác bàn kế sách đối phó với âm hồn.

Hiện tại chính ma đã tạm đình chiến. Đối mặt với sự xâm lấn của âm hồn các lão quái Nguyên Anh Kỳ đành phải lấy đại cục làm trọng, quyết định hội minh đem các thế lực tu sĩ hợp nhất thành một khối cùng nhau chống lại đại địch trước mắt.

Sự việc trọng yếu như thế đương nhiên Linh Dược Sơn không thể vắng mặt. Thông Vũ Chân Nhân liền dẫn theo Lâm Hiên và hai vị trong lục đại chấp pháp trưởng lão tới phó hội. Còn những người kia ở lại trợ giúp Từ Cẩm Thanh thủ hộ sơn môn.

Cửu Long Trì kia vốn nằm trên ngọn chủ phong cao nhất của Cửu Long Sơn. Chúng tu sĩ lại chọn nơi này là địa điểm để hội minh thì cũng có nguyên do.

Hiện tại chiến hỏa lan đến khắp nơi trong tu tiên giới khiến sinh linh đồ thán. Nhưng trong phạm vi ngàn dặm chung quanh Cửu Long Sơn lại không có bóng dáng của chiến sự, tựa như một nơi thế ngoại đào viên. Ở nơi này phàm nhân sống phồn thịnh yên bình dường như không bị ảnh hưởng gì bởi cuộc chiến chính ma.

“Tu tiên giới khắp nơi đều là tinh phong huyết vũ nhưng Cửu Long Sơn lại là chốn thế ngoại đào nguyên. Xem ra lời này cũng không ngoa.” Trong lòng Lâm Hiên có chút cảm khái nói.

“Đó là điều tất nhiên, theo như Trầm mỗ được biết dù hơn trăm vạn năm qua tu tiên giới trải qua vô số hạo kiếp song Cửu Long Sơn chưa bao giờ bị ảnh hưởng gì.” Vuốt nhẹ chòm râu Trầm Ngạo Thiên vừa cười vừa giải thích.

“Ài, về điều này tiểu đệ thật đúng là không biết ngọn nguồn. Sư huynh cũng không cần tỏ ra thần bí như thế, mau nói cho ta đi.” Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ hiếu kỳ.

“Chuyện này thực ra liên quan đến tổ sư sáng lập ra Cửu Long Phái.”

Nghe vậy Lâm Hiên nhíu mày, ở phụ cận Cửu Long Sơn gia tộc tu tiên cùng môn phái không nhiều. Nổi danh nhất chính là Cửu Long Phái có hơn ngàn đệ tử và hai ba Kết Đan Kỳ tu sĩ, chỉ là môn phái nhị lưu mà thôi.

“Hà, thiếu chủ có điều không biết. Thiên Trần tổ sư đã là kinh tài tuyệt diễm nhưng so với Cửu Long Thiên tôn sáng lập ra Cửu Long phái thì chỉ là hậu bối mà thôi.” Trầm Ngạo Thiên nghiêm trang nói.

Nghe Trầm Ngạo Thiên nói thế Lâm Hiên chợt sợ tới ngây người. Dù thế nào Trầm Ngạo Thiên cũng là bổn môn đệ tử, hắn sao dám trước mặt chưởng môn chân nhân phí báng tổ sư bổn phái như vậy, chẳng phải là muốn chết sao?

Thiên Trần tổ sư đã là Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ, hơn nữa một thân luyện đan thuật đăng phong tạo cực. Thế nào…

Nhưng chỉ thấy Thông Vũ chân nhân vuốt râu mà cười không có lộ ra phẫn nộ tựa như lời nói của hắn không có sự bất kính gì.

“Cũng khó trách Thiếu chủ không tin, Trầm mỗ lần đầu nghe nói đến cũng không thể tin nổi như ngươi.” Trầm Ngạo Thiên sắc mặt bình thản nói tiếp:“Thiếu chủ có biết Cửu Long Phái truyền thừa đã bao nhiêu năm rồi không?”

“Sao sư huynh lại hỏi như vậy, ta có chút ngạc nhiên đó, khoảng hai ba vạn năm như tam đại chính phái là cùng.”

“Không đúng. Cho dù là Bích Vân Sơn cũng sao so sánh được. Cửu Long Phái truyền thừa đến nay đã hơn một trăm vạn năm nay.”

“Cái gì?” Mặc dù lấy tâm cơ của Lâm Hiên cũng không khỏi hoảng sợ tới ngây người:“ Một trăm vạn năm đây chẳng phải là ở thời kì hồng hoang sao?”

“Trầm mỗ làm sao dám nói giỡn. Thực lực Cửu Long Phái hiện nay tuy không đáng nhắc tới nhưng đúng thật là môn phái duy nhất của tu tiên giới U châu đã truyền thừa từ hồng hoang tới giờ. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu chính là ở uy danh của Cửu Long Thiên Tôn“.

Cái gì mà uy danh còn hơn cả Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ, không lẽ là… Ly Hợp Kỳ tiền bối.

Nghĩ đến đây Lâm Hiên lắp bắp kinh hãi. U châu tu tiên giới mà cũng đã từng có Ly Hợp Kỳ tu sĩ trong truyền thuyết sao.

“Xem bộ dáng của thiếu chủ dường như đã đoán ra. Cửu Long Thiên Tôn chính là vị Ly Hợp kỳ tu tiên giả ở thời kỳ hồng hoang của U châu này.”

Loading...

Xem tiếp: Chương 509 + 510: Cửu Long Thiên Tôn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Giờ G

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 18



Quay về đời Đường làm lưu manh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 123


Không thể yêu em một ngày sao?

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 20


Cô Gái Đông Dương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24