Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 485: Một Vốn Bốn Lời

Chương trước: Chương 484: Ác Danh Lan Xa



"Ly phu nhân. Tình huống khi trước vốn bất đồng. Giá hiện nay là do mấy vị trưởng lão trong bổn lâu đại khai khẩu ra." Nụ cười của lão giả chợt tắt nghiêm túc nói.

"Nhưng vẫn còn rất cao. Tôn tiền bối có thể bớt cho chúng ta một chút không." Nữ tu được gọi là Ly phu nhân khẩn khoản mở miệng.

Các tu sĩ khác cũng ào ào lên tiếng cò kè. Ngoài Lâm Hiên và một số Kết Đan Kỳ cao thủ thì những người khác chỉ là Trúc Cơ Kỳ mà thôi. Năm nghìn linh thạch đối với bọn họ mà nói quả thực là một khoản rất lớn.

Qua một lát Tôn Hải Tiên nhíu mày vân vê chòm râu dài: "Được rồi. Lão phu vốn có giao hảo cùng các vị bằng hữu. Ta đành liều mạng bất tuân trở về. Mỗi người bốn ngàn năm trăm linh thạch không kém hơn được."

"Điều này..." Đại bộ phận tu sĩ mặt vẫn lộ vẻ khó khăn.

"Các vị đạo hữu còn thấy chưa vừa lòng sao. Lão phu đã nhượng bộ bộ hết mức có đồng ý hay không là tùy các vị."Tôn Hải Tiên lại nhíu mày cười lạnh: "Tuy nhiên các vị đạo hữu cần phải hiểu tiền tài là vật ngoại thân. Bây giờ khu vực bị chiếm cứ ngày càng trở nên nguy hiểm. Mọi người bây giờ không đi, qua một khoảng thời gian truyền tống trận còn có lên giá hay không ta còn không dám đảm bảo."

"Đáng ghét."

Trong lòng các tu sĩ đều mắng ầm lên. Bọn họ phần nhiều là tán tu. Tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ tham lam mạo hiểm tới đây tầm bảo, giờ mới biết khó tự bảo vệ mình muốn trở về.

Đây quả thực là ném đá xuống giếng (1) a!

Không ít kẻ đem ánh mắt chuyển sang các Ngưng Đan tu sĩ. Hy vọng vài vị cao thủ như Lâm Hiên, Hồng Phấn lão ma... có thể ra mặt.

Đáng tiếc không ai chịu mở miệng, năm nghìn linh thạch với bọn họ vốn không tính là gì.

"Thế nào? Nếu ai không đồng ý có thể rời khỏi là được. Bổn lâu tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng." trên mặt Tôn Hải Tiên lộ ra tia đắc ý.

Chúng tu sĩ đưa mắt nhìn nhau rồi dù không cam lòng nhưng đành ngoan ngoãn giao linh thạch ra.

Lâm Hiên cũng vỗ trên túi trữ vật lấy ra hơn trăm khối trung giai linh thạch giao ra. Hai thiếu nữ bên cạnh thầm le lưỡi. Tuy nhiên Lục Doanh Nhi đã từng thấy thiếu gia đem linh thạch trong bảo khố cuỗm đi một nửa, khuôn mặt xinh đẹp lại hiện lên nét tiếu ý.

Bên kia Tôn Hải Tiên vui vẻ ra mặt. Cẩn thận đếm số lượng tổng cộng là ba mươi bảy tu sĩ. Lần giao dịch này đúng là một vốn bốn lời!

Tay áo bào phất một cái đem toàn bộ đống linh thạch thu vào vào túi trữ vật cười nói: "Đa tạ các vị đạo hữu chiếu cố. Chúng ta lên cái này đi."

Nói xong lão dùng ánh mắt ra lệnh, bốn người đệ tử từ trong lòng lấy ra một lệnh kỳ không ngừng khua tay trong miệng thì lẩm nhẩm.

Nương theo tiếng sấm nổ mạnh, đám mây đen cực lớn lúc trước đang xoay quanh chợt đè xuống.

Thấy thế các tu sĩ sắc mặt đại biến. Các loại vòng bảo hộ như mọc lên như nấm.

"Họ Tôn kia ngươi muốn cái gì. Thu linh thạch của chúng ta rồi muốn giết người diệt khẩu?"

"Ha ha. Các vị đạo hữu hiểu lầm. Tụ Bảo Lâu ta mở cửa làm ăn sao có thể đối với khách nhân có điều bất lợi. Hắc vân này thật ra là một cái pháp khí cực lớn dùng để di chuyển."

Rất nhanh đám mây đen đã hạ xuống. Thì ra là một cái pháp khí hình dạng như phong xa đem chúng tu sĩ vào trong đó. Sau đó bốn người đệ tử cùng thao túng cái pháp khí kỳ lạ này bay lên cao, rồi tiếp tục bay về phía chân trời.

Bên trong Phong xa vốn tối mờ mờ. Lâm Hiên lặng lẽ đem thần thức phát ra đã bị phản hồi trở về. Nhưng hiện tại hắn chỉ cần về Linh Dược Sơn là được, nhưng chuyện khác vốn không mấy quan tâm.

Tụ Bảo Lâu đối với địa điểm truyền tống trận nghiêm cẩn giữ bí mật. Có như vậy bọn họ mới có thể lũng đoạn làm ra việc một vốn bốn lời. Nếu để lộ ra các thế lực khác đỏ mắt không đến tranh cướp mới là lạ.

Chúng tu sĩ cùng bên ngoài mất đi liên hệ, căn bản là không biết bay về nơi nào.

Không ít người không vừa lòng nhưng cũng không nhiều lời. Cứ như vậy phi hành được gần nửa ngày hắc vân cuối cùng hạ xuống.

Nơi này là một chỗ hoang sơn hẻo lánh. Lâm Hiên từ trong mây đen đi ra liếc mắt liền nhìn thấy truyền tống trận.

Truyền tống trận này rất lớn đường kính ước chừng mười trượng. Hình dáng kiểu cổ xưa nơi nơi bên trong đều điêu khắc đầy những hoa văn kỳ dị.

"Thiếu gia. Đây là cổ truyền tống trận?"

"Ừm".

Trên mặt Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm đầy vẻ tò mò. Đừng nói là hai thiếu nữ mà nhóm tu sĩ tại chỗ đa phần là lần đầu trông thấy.

Lại nói thần thông của Tu Tiên giới hiện tại vốn kém xa thời kỳ xa xưa. Hiện tại vẫn có thể chế tạo ra được truyền tống trận nhưng khoảng cách có hạn. Phương pháp chế tạo ra trận pháp trong nháy mắt có thể đem người truyền xa ngoài vạn dặm thì sớm đã thất truyền.

Lâm Hiên rất nhanh đã chuyển ánh mắt, chung quanh đây còn rải rác một số thạch ốc đơn sơ đều là dùng thổ pháp thuật tạm thời dựng lên. Nhưng số tu sĩ đệ tử Tụ Bảo Lâu bên trong thực lực lại không phải nhỏ.

Lâm Hiên quan sát sơ lược chỉ là Kết Đan Kỳ tu sĩ đã có bảy tám người đủ để kinh sợ bọn đạo tặc.

"Được rồi, các vị đạo hữu đã vất vả. Đây là truyền tống phù xin mọi người cầm cho." Tôn Hải Tiên nói xong vỗ vào trên túi trữ vật. Vô số đạo bạch quang bắn ra, các tu sĩ hơi sửng sốt đem rồi đem chộp lại.

Truyền tống phù ước chừng to cỡ bàn tay. Khi truyền tống với cự ly xa sẽ sinh ra lực truyền tống lực mạnh. Lục phù này được chế tạo hợp lý sao cho người truyền tống không bị đả thương bởi lực truyền tống.

Trước kia Lâm Hiên chưa dùng qua mà chỉ dựa vào tu vi Kết Đan Kỳ tinh thuần của bản thân chống lại. Nhóm tu sĩ cấp thấp thì không làm được, nếu không dùng Truyền tống phù thì không chết cũng bị trọng thương.

Các vị đem pháp lực rót vào truyền tống phù, sau đó là có thể rời khỏi nơi này." Tôn Hải Tiên dặn dò.

Chúng tu sĩ đương nhiên không chậm trễ, Tụ Bảo Lâu mở cửa làm ăn tự nhiên có tín nghĩa và danh dự.

Bạch quang chói mắt, truyền tống phù hóa thành một lồng ánh sáng đem từng người bọc lại, sau đó tất cả đi tới cổ truyền tống trận.

Ở chung quanh truyền tống trận là vài tên Tụ Bảo Lâu đệ tử, mỗi người từ trong lòng lấy ra một lệnh kỳ, Tôn Hải Tiên thì vẻ mặt ngưng trọng lẩm nhẩm niệm pháp chú.

Theo âm thanh trầm bổng, linh thạch khảm nạm ở bốn phía phát sáng lên, linh quang đủ mọi màu sắc bao phủ lên bóng dáng các tu sĩ.

Chú thích: (1) Ném đá xuống giếng: Một trong ba mươi sáu kế của Binh pháp tôn tử.

Đó là mưu kế khi kẻ địch đã gặp khó khăn, đang bị tai họa thì nhân đó mà tiêu diệt họ để trừ hậu họa. Đây là kế độc ác, nhẫn tâm mà nhiều chính khách thường nói "vô độc bất trượng phu". Khi một người đã rơi xuống giếng sâu là họ đã ở tình thế nguy hiểm và bị động; nếu kẻ thù đứng ở trên miệng giếng mà cầm đá ném xuống thì họ đâu thể chống đỡ được.

Loading...

Xem tiếp: Chương 486 + 487: Thượng Phẩm Linh Thạch

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nữ Hoàng Tin Đồn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23


Bó hoa cúc tây cuối cùng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 36