Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 484: Ác Danh Lan Xa

Chương trước: Chương 483: Hồng Phấn Tán Nhân



Hồng Phấn tán nhân giao du không rộng nhưng là trong một số cao thủ đại danh ở U Châu Tu Tiên giới mà chúng tu sĩ thường hay nhắc đến.

Sau lưng còn có kẻ sợ hãi và chán ghét gọi lão là Hồng Phấn lão ma.

Hồng Phấn lão ma chỉ xếp sau mấy vị Nguyên Anh kỳ cao thủ thâm hậu.

Danh khí thậm chí còn lớn hơn Thái Bạch kiếm tiên một chút, đương nhiên thực lực hai người ai mạnh ai yếu thì khó mà phân ra được.

Lão ma này không chỉ toàn thân tà công kì lạ khó đoán, với lại thủ đoạn độc ác vô tình đồng thời ưa nữ sắc như mệnh. Từ khi lão thành danh đến nay không biết đã hưởng qua bao nhiêu nữ tử thanh bạch.

Các nữ đệ tử dù của các đại môn phái, lão đã nhìn trúng cũng dám cường đoạt trở về coi như lô đỉnh tùy ý thái bổ.

Do đó cừu nhân của lão vốn vô số, thậm chí có lần bị một Nguyên Anh kỳ tiền bối đuổi giết tới một năm nhưng lão quái vẫn chưa đền tội, ỷ vào mấy thứ thần thông kì lạ có thể thoát được những phen nguy hiểm.

Sau đó hắn càng điên cuồng báo hận, Nguyên Anh kỳ cao thủ thì lão đánh không lại thì nhằm vào đệ tử cấp thấp ra tay.

Ngắn chưa tới nửa năm, môn phái kia đã bị thiệt hại tới mấy trăm đệ tử cấp thấp.

Kể từ đó Nhất Tuyến Hạp là đại danh môn sau một hồi đuổi giết không thành đành bí mật nghị hòa cùng lão. Sau chuyện này lão ma càng thêm kiêu ngạo hành sự càng không kiêng nể gì.

Nhưng người này cũng có điểm dừng. Kết Đan Kỳ nữ tu thì lão vốn không trêu vào chỉ bắt Trúc Cơ Kỳ nữ tu sĩ cấp thấp mà thôi. Khiến các môn phái cũng đành nhắm mắt làm ngơ chuyện này.

Lại nói lão ma xuất hiện ở khu vực này khiến các tu sĩ kinh hoảng tới sắc mặt phát xanh.

Lâm Hiên tự nhiên không sẽ sợ hãi người này nhưng thầm đề cao cảnh giác, bên ngoài thần sắc vẫn trầm ổn.

Đám mây đỏ kia cuồn cuộn một hồi cuối cùng ngừng lại, thu nhỏ lại hiện ra một bóng người.

Đây là Hồng Phấn lão ma? thật sự số tu sĩ tận mắt thấy lão vốn không nhiều lắm.

Chỉ thấy lão dáng người cao lớn mặt đỏ au đầu bị sói, mắt hình tam giác mũi bã rượu, tướng mạo xấu xí vô cùng. Sau khi hiện thân ánh mắt như sói dữ đảo qua toàn trường, nhếch mép cười lộ ra mấy cái răng khô vàng.

Lúc này chúng tu sĩ thần sắc ngưng trọng không dám lỗ mãng.

Lâm Hiên vẫn ngồi im tĩnh tọa, ánh mắt lão ma cuối cùng lại dừng ở trên người hai thiếu nữ bên cạnh hắn.

Lục Doanh Nhi sắc mặt chuyển sang trắng, nhưng khá bình tĩnh, Lưu Tâm thì trên mặt không kiềm chế được lộ ra chán ghét.

Lâm Hiên chân mày cau lại, này lão quái vật hẳn sẽ không...Hắn vốn không sợ gì nhưng ở khu vực này cũng chưa muốn cùng đối phương xung đột.

Lão quái tựa hồ cũng có điều băn khoăn, ánh mắt chăm chú nhìn Lâm Hiên không có tác quái mà tìm một chỗ ngồi xuống.

Tu sĩ ở xung quanh tự nhiên là sắc mặt như chàm vội dạt ra khá xa.

Có một tên ma đầu tại đây chúng tu sĩ rõ ràng gò bó rất nhiều, không có ai dám tùy ý nói chuyện hoặc là đi lại.

Thời gian chậm rãi trôi qua trong không khí trầm lặng.

Lại đợi thêm nửa ngày thời gian.

Trong lúc này Hồng Phấn lão ma vẫn ngồi im như tượng không gây sự cùng tu sĩ nào.

"Sao lại thế này, người của Tụ Bảo Lâu làm sao còn chưa tới, không phải là có điều bất ngờ chứ?"

"Ta cũng không biết, nhưng bây giờ cũng không có biện pháp khác, chỉ có tiếp tục chờ mà thôi."

......

Cuối cùng cũng có hai tu sĩ nhịn không được lén lút truyền âm trao đổi, đột nhiên chân trời phương xa lại bay tới một đoá mây đen cực lớn.

Mây đen kia rất nhanh đã đi tới đỉnh đầu đám tu sĩ, vù vù vang lên từ bên trong bay ra năm tên tu sĩ.

Những người này vận cùng một loại trường bào rộng thùng thình, trước ngực của một lão giả dẫn đầu có thêu ba khối linh thạch, bốn tên trẻ tuổi theo sau chỉ thêu có hai khối.

Đây là đại biểu cho thân phận trong môn, lão giả là Kết Đan Kỳ mà bốn tên thủ hạ thì chỉ là Trúc Cơ Kỳ đệ tử.

Thấy trang phục của bọn hắn, các tu sĩ đều nhẹ nhàng thở ra.

"Các vị đạo hữu lão phu là Tôn Hải Tiên, chính là chấp sự Tụ Bảo Lâu phụ trách giao dịch truyền tống trận."

"Tôn lão làm sao đến muộn như vậy?" Một tu sĩ tướng mạo bình thường mở miệng nói, người này cũng là ngưng đan tu sĩ, dường như có quen lão giả họ Tôn.

"Hóa ra là phái Hải Sa Phùng đạo hữu." Tôn Hải Tiên quay đầu lại, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp mở miệng: "Đã khiến các vị đạo hữu đợi lâu, không phải lão phu biếng nhác mà là gặp âm hồn, vì không muốn bọn chúng phát hiện đành phải đi đường vòng."

Lý do này tự nhiên chúng tu sĩ không trách cứ được gì.

"Như vậy không cần chậm trễ nữa, ta cũng không muốn tiếp tục lưu lại ở đây." Một tên tu sĩ nói một câu.

"Ha ha đây là tự nhiên, Tôn mỗ đến đây chính là để đưa các vị đạo hữu rời đi, chỉ cần đưa cho bổn lâu năm nghìn linh thạch là có thể an toàn trở về."

"Cái gì? năm nghìn linh thạch một người, làm sao mắc như vậy?" Một phụ nữ trung niên mở miệng kinh hô, lập tức trên mặt lộ ra vẻ bất mãn: "Tôn tiền bối điều này có chút không phải, vãn bối hai tháng trước cũng từng truyền tống qua, lần kia không phải là mới hai ngàn linh thạch sao, giờ lại tăng lên hơn gấp đôi vậy?"

Các tu sĩ khác nghe xong cũng mặt lộ phẫn uất ào ào kêu vang.

Loading...

Xem tiếp: Chương 485: Một Vốn Bốn Lời

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhật Ký Làm Mẹ Tuổi 17

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 74




Định Mệnh Anh Và Em 2

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 377


Có Phải Yêu Nhau Không

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 83