Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 475: Cục Diện Hỗn Loạn

Chương trước: Chương 474: Địch Nhân Không Rõ Lai Lịch



"Đi!"

Cẩm y tu sĩ Trúc Cơ trung kì chỉ vào, hỏa diễm trên phi kiếm càng bốc cháy mãnh liệt, nương theo sóng nhiệt cuồn cuộn hóa thành một đạo sáng màu đỏ rực rỡ chém xuống đầu hai nữ tử.

Trước một kích toàn lực của đối phương sắc mặt Lục Doanh Nhi trắng nhợt. Muốn trốn cũng không kịp nhưng có thể ngăn cản hay không thì nàng không chút có tự tin.

Hai hàm răng ngọc nhỏ xíu khẽ cắn vào nhau, lưu chuyển pháp lực toàn thân rót vào trong chiếc khăn gấm chắn trước người.

Khăn gấm lóe lên vài cái rồi hóa thành một màn sáng trắng che ở trước người hai thiếu nữ.

"Hắc hắc, pháp thuật không tồi đáng tiếc là chỉ phí công vẫy vùng thôi!"

Cẩm y tu sĩ Trúc Cơ trung kì cười lạnh một tiếng thuần thục biến đổi pháp ấn, thế tới của phi kiếm càng thêm hung mãnh phát ra hỏa phong mãnh liệt.

Roẹt....

Khăn gấm kia mặc dù cũng là một cái thượng phẩm linh khí, theo lý thì khả năng phòng ngự không tồi. Đáng tiếc thực lực hai người chênh nhau quá xa. Khăn gấm miễn cưỡng ngăn cản được một lát đã tan vụn thành vô số mảnh.

Thấy thế Lục Doanh Nhi thầm thở dài, chẳng lẽ hôm nay hai nàng thực sự phải mất mạng ở đây. Nàng không cam lòng bàn tay trắng nõn nhón vào túi trữ vật đang muốn lấy ra mấy tấm phù. Cho dù còn chút hy vọng cũng tuyệt đối không chờ chết.

Nói thì lâu nhưng khi Lâm Hiên tới đây chỉ là một thoáng, vừa kịp quan sát Doanh Nhi hắn gật đầu. Nữ tử này quả nhiên tâm trí kiên định.

Đương nhiên hắn không thể để hai thiếu nữ tan hương nát ngọc. Bấm tay bắn ra một đạo kiếm quang hóa thành một bàn tay quỷ to lớn màu xanh. Quỷ thủ phát sau mà đến trước đem phi kiếm rực lửa kia không chút khó khăn chộp lại.

Dị biến nổi lên khiến Trúc Cơ trung kì tu sĩ quá sợ hãi. Quay lại đã thấy Lâm Hiên bình thản đứng ở đó. Mặc dù tướng mạo không có gì đáng chú ý nhưng linh áp toàn thân của thiếu niên này lại làm cho hắn không thở nổi.

"Kết Đan Kỳ cao thủ!"

Tên cẩm bào tu sĩ kia ngay lập tức mặt mũi trắng bệch. Còn chưa kịp có động tác gì đã cảm giác nơi bụng mát lạnh. Quỷ thủ màu xanh kia đã đâm xuyên qua thân thể hắn một cái lỗ lớn, tinh huyết chảy ra òng ọc. Sức lực toàn thân tan biến sắc mặt đau đớn từ trên bầu trời té xuống.

"Thiếu gia!"

Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm đại hỉ nhẹ nhàng bái xuống, nhưng lúc này chân mày Lâm Hiên cau lại. Hai thiếu nữ cũng hiểu có điều thất thố lè hai cái lưỡi thơm tho. Ở nơi đông đảo như vậy xưng hô rất dễ dẫn tới sự nghi ngờ của đám tu sĩ khác.

May mà chung quanh đang hăng say chém giết không có người lưu ý đến điểm này.

Chỉ thấy Lâm Hiên lẳng lặng đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra gia nhập vào chiến đoàn.

Hắn vừa ra tay tình thế ngay lập tức thay đổi. Hàn quang kiếm tiên bắn ra bốn phía, gần như là cùng lúc đã có vài cẩm bào tu sĩ bị chém bay đầu.

"Thiếu chủ!"

"Thiếu môn chủ đã trở về."

"Chúng ta được cứu rồi, vì đồng môn báo thù."

......

Chúng đệ tử Linh Dược Sơn đại hỉ, thế như sấm dậy sĩ khí đại chấn. Từng người hai mắt đỏ ngầu khu sử Linh khí Lục phù trong tay, liều mạng vồ qua đối phương.

Mặc dù tình thế chưa đảo ngược, nhưng lúc này đám cẩm bào tu sĩ đã luống cuống tay chân.

Lão giả đầu lĩnh kia nhìn thoáng qua Lâm Hiên, thần sắc âm trầm giơ tay phải lên thả ra trên bầu trời một đạo linh quang màu đỏ hiển nhiên là một tín hiệu nào đó. Những cẩm bào tu sĩ thấy vậy ào ào thoát khỏi chiến đoàn lui về phía lão giả.

Những người này tiến lui cực kỳ có trật tự, có vài tu sĩ Linh Dược Sơn truy kích đều bị đối phương phối hợp ăn ý chém giết.

Thấy thế thần sắc Lâm Hiên có chút khó coi. Đối phương kỷ luật nghiêm minh hiển nhiên lần này hành sự chu đáo chặt chẽ, không phải là nhất thời nảy lòng tham muốn sát nhân đoạt bảo.

Xem ra Thanh Tường Môn này lá gan thực không nhỏ, sau khi thực lực lớn mạnh lại mang ý định đánh chiếm các phân đàn của môn phái khác.

Lúc này tu sĩ Linh Dược Sơn lui lại tụ tập ở bên cạnh Lâm Hiên.

"Thiếu chủ!" Một trung niên nam giới Trúc Cơ hậu kì khom lưng hành lễ, môi khẽ nhúc nhích như muốn tự thuật chuyện vừa qua.

"Ngươi không cần phải nói thêm nợ máu phải trả bằng máu, một con chó gà ở đây ta cũng không buông tha."

Lâm Hiên khoát tay áo vô tình hắn ở đây đã lâu, tình thế nơi đây chỉ có thể dùng một chữ "Loạn" để hình dung.

Âm hồn tự nhiên là bá chủ nơi này nhưng một số đám tu sĩ vẫn chưa bị đuổi tận giết tuyệt, thậm chí có thể nói rất là đang phát triển trở lại.

Không ít môn phái cùng gia tộc thiệt hại nặng, chỉ có Thanh Tường Môn không chút nào tổn hại, ngược lại nhân cơ hội càng phát triển. Luận bàn số lượng Kết Đan Kỳ tu sĩ có thể tương đương cùng chính ma lưỡng đạo.

Trước kia Lâm Hiên đã đoán được một phần dã tâm của bọn họ, nhưng không nghĩ đến còn chưa đánh lui âm hồn Thanh Tường Môn đã làm ra chuyện như vậy. Tuy nhiên âm mưu cũng được mà quỷ kế cũng tốt. Việc đối phó Thanh Tường Môn tự có sư tôn cùng Nguyên Anh kỳ lão quái lo liệu. Hiện tại chỉ cần đem những gia hỏa nơi đây tiêu diệt là được.

Tay phải Lâm Hiên đang để trong ống tay đột nhiên giương lên, một tấm đại phù cỡ bàn bay lên không gió mà tự cháy biến thành một tấm bát quái đồ vĩ đại cách không tan vào trong mặt đất.

"Trận pháp!"

Lúc này lão giả đầu lĩnh kia biến sắc, ban đầu lão nhận được tình báo chính xác. Thừa dịp mấy vị Kết Đan Kỳ trưởng lão đối phương vắng mặt ở phân đàn mà tới cướp phá. Không ngờ tới Lâm Hiên lại nhanh chóng trở lại như vậy.

Đối phương có tu vi là Ngưng Đan trung kỳ muốn tốc chiến tốc thắng cũng không được, không may phu phụ họ Chu kia về kịp thì muốn hối cũng không kịp. Lão đã không có ý ham chiếm muốn đem toàn quân tẩu thoát, không nghĩ tới Lâm Hiên lại đem trận pháp bày ra.

Ý định của đối phương rất rõ ràng là muốn dùng trận pháp vây khốn để tiêu diệt toàn quân của lão. Bây giờ muốn phá trận cũng khó, bên đối phương sao để cho bọn lão rảnh tay chứ.

"Thiếu môn chủ ngươi thực sự muốn đồng quy y tận?" Sắc mặt của bạch phát lão giả âm trầm nói.

"Ha ha các ngươi có thực lực đó sao?" Lâm Hiên cười nhạt dường như không xem đối phương vào đâu.

"Ngươi..."

Lão giả giận dữ đã vậy thì tiên hạ thủ vi cường thế, lập tức đem bổn mạng pháp phun ra.

Đón gió thì căng ra nháy mắt đã dài tới bảy tám trượng hàn khí lóng lánh, chính là Khai Sơn Phủ vừa rồi.

Lâm Hiên vừa rồi từng thấy qua nhưng lúc này ở cảm thụ cự ly gần. Hắn có chút động dung. Tu sĩ sử dụng loại pháp bảo này vốn không nhiều lắm.

Ngoài lão giả bên cạnh còn có năm tên tu sĩ cùng tiến lên động thủ.

Lâm Hiên hơi giật mình đem thần thức đảo qua trên mặt lộ vẻ trầm tư. Năm người này chỉ là Trúc Cơ hậu kì tu sĩ nhưng tướng mạo hình dáng giống nhau như đúc. Hiển nhiên là năm huynh đệ ngũ sinh hiếm thấy.

Năm người này tế xuất ra một loại linh khí hình dáng như thước ngọc.

Những cẩm bào tu sĩ còn lại thì không động thủ, toàn bộ ngấm ngầm đề phòng giám thị lấy đệ tử Linh Dược Sơn.

Lúc này trong mắt lão giả hiện lên tia giảo hoạt. Khôn thị Ngũ hùng này vốn là sinh năm nên rất am hiểu thuật vây công, thực lực của bọn chúng chỉ dưới ngưng trung kỳ tu sĩ.

Rất nhiều cao thủ không rõ tu vi nông sâu của bọn này đều đã ôm hận ngã xuống.

Có năm huynh đệ này hỗ trợ, lão tin tưởng sẽ đánh chết được tên Thiếu môn chủ không biết trời cao đất dày này.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 476: Di Dời Phân Đàn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thánh Vương

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1601


Thái Tử Cũng Xưng Thần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Siêu Quậy Trường K.w

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 88


Sơ Hạ Trong Tôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 61