Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 467: Phục Trận

Chương trước: Chương 466: Tiên Hạ Thủ Vi Cường



Bay được thời gian khoảng một tuần trà, Lâm Hiên đột nhiên chậm rãi dừng lại.

Nơi này là một bình nguyên hoang vu, chỉ có những bụi cây nhỏ lưa thưa, bên cạnh là một sườn đồi đất vàng cao tới hơn trăm trượng.

Lâm Hiên nhắm hai mắt, phát ra thần thức cảm ứng bốn phía một lát, ngoài một số tiểu động vật thì không có gì khác. Lâm Hiên vừa lòng gật đầu, từ không trung đáp xuống.

"Thiếu gia, ngươi định ở nơi này phục kích?"

"Ừm." Lâm Hiên đưa tay ra vỗ trên túi trữ vật, ánh sáng rực rỡ chợt hiện, đem vài trận kỳ lấy ra.

Mười ngón tay búng ra đem mấy đạo quang mang phân tán, cách không tan biến vào trong mặt đất. Lâm Hiên nhìn trận bàn trong tay, lúc này trận pháp đã được bày ra.

Hắn lộ ra chút vừa lòng, rồi thân hình chợt lóe, đi tới phía sau sườn núi, há miệng bắn ra một đạo kiếm quang như cắt đậu hũ khai mở ra một động phủ đơn sơ.

Nói là động phủ thực ra chỉ vừa chỗ dung thân mà thôi, Lâm Hiên ngồi xuống thu liễm khí tức, nghỉ ngơi dưỡng thần, chờ đôi song tu đạo lữ Kết Đan Kỳ kia tới.

Đã qua mấy canh giờ, khi Lâm Hiên tới đây là thái dương vừa mới nhú lên, nhưng giờ đã đỏ au lấp ló sau những rặng cây cuối trời.

Lâm Hiên vẫn không nôn nóng, tĩnh tọa tiếp tục chờ đợi.

Sắc trời càng mờ tối. Đột nhiên chân mày Lâm Hiên cau lại mở hai mắt ra, Nhưng trong mắt lại có tia kinh ngạc.

"Thiếu gia. Có chuyện gì vậy?"

Nguyệt Nhi tò mò hỏi. Lấy thần thức của nàng cũng cảm ứng có hai luồng linh lực mạnh mẽ đang nhanh chóng tiến đến nơi này. Nếu như không phán đoán sai chính là phu thê Chu Miện. Đây chẳng phải là điều thiếu gia chờ đợi sao?

"Nguyệt Nhi ngươi cảm ứng được gì không?"

"Điều gì?"

" So với hai tuần trăng trước, khí tức trên người đôi phu phụ này dường như có chút bất đồng." Lâm Hiên chớp mắt suy đoán: "Mặc dù che dấu rất khá, nhưng ma tính đã tăng hơn trước khá nhiều."

"Ừm, thật sự đúng là như vậy." Nguyệt Nhi mới đầu không lưu ý, bây giờ cẩn thận cảm thụ lại quả nhiên không giả: "Sao có thể xuất hiện tình huống này?"

"Hỏi ta, ta biết hỏi ai đây?" Lâm Hiên sờ cằm đùa giỡn nói: "Nguyệt Nhi, với kiến thức của ngươi, ngoài Âm Dương Quyết từ thời kỳ thượng cổ. Liệu còn có thần thông gì có thể kiêm tu chính ma."

"Không có." Nguyệt Nhi lắc đầu: "Âm Dương Quyết của thiếu gia là nghịch thiên thần thông phá vỡ lẽ thường của tu tiên giới. Trừ thần thông này ra, tiểu tỳ từ chưa từng nghe nói có công pháp tương tự."

"Ừm, điều này có chút kỳ quái, theo ta quan sát khi đầu. Phu phụ Chu Miện vốn tu tập công pháp chính đạo, nhưng bây giờ lại phát ra ma khí thực giống tu ma giả Kết Đan Kỳ."

"Thiếu gia, hay là bọn họ cải tu sang công pháp ma đạo?"

"Không có khả năng này, trừ phi hai người bọn họ phế bỏ tu vi khi trước, nhưng so với hai tuần trăng trước, pháp lực của bọn họ rõ ràng tăng tiến không ít." Lâm Hiên ung dung phân tích.

Đôi mi thanh tú của Nguyệt Nhi hơi nhíu, nhưng rồi cũng gật đầu.

"Được rồi, không cần nghĩ ngợi, cứ bắt hai người lại là rõ mọi sự." Nói tới đây, Lâm trong mắt Hiên lóe lên một tia tinh quang.

Sau đó hắn lại nhắm hai mắt, ngay cả khí tức cũng đem thu liễm hết lại.

Ước chừng một khắc sau, hai đạo độn quang màu tím xuất hiện ở chân trời, mau chóng bay vút qua nơi này.

Lâm Hiên im lặng đặt tay trên túi trữ vật, mặc dù cách hơi xa nhưng lấy nhãn lực của hắn đã nhận ra quả nhiên đây là phu thê Chu Miện.

Nhưng thời khắc này, trên mặt hai người đang khá âu sầu.

"Sư huynh, phân thân khôi lỗi của tôn giả đã bị diệt, thực lực này chỉ có thiếu môn chủ mới làm được. Chẳng lẽ hắn đã phát hiện kế hoạch của chúng ta?".

"Ta cũng không rõ, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi, nhưng hắn đã nhìn ra chút manh mối. Lại nói tôn giả vô cùng phẫn nộ, tiếp tục như vậy chúng ta đứt quan hệ với Linh Dược Sơn chỉ là sớm muộn." Chu Miện nói tới đây vẻ mặt càng thêm âm trầm.

Tuy trước kia y mạnh miệng nói không lo lắng, nhưng thực lực vốn Linh Dược Sơn có thể sánh với chính ma lưỡng đạo. Một khi chuyện xảy ra trong lòng vẫn thấp thỏm không yên.

Lâm Hiên chớp mắt, dường như hai người kia đang đàm thoại, đáng tiếc là quá xa hắn cũng không nghe rõ.

Rất nhanh hai người đã tiến vào phạm vi của trận pháp, Lâm Hiên không chút chần chờ, đưa tay ra nhẹ nhàng một điểm một cái.

Ngay lập tức, một trận linh khí cuồn cuộn, cùng với những tiếng ầm ầm vang lớn, một đóa hồng vân khổng lồ xuất hiện trên cao, rồi hàng trăm hỏa cầu như mưa rào rào tuôn xuống.

"Đây là cái gì?"

Phu thê hai người ngây người, tình cảnh biến đổi bỗng nhiên như cá chui vào rọ, trở thành con mồi cho kẻ khác.

Trong lòng vừa sợ vừa giận, nhưng hai người không hổ là Kết Đan Kỳ tu chân giả, gặp nguy mà không loạn. Chu Miện vung tay áo lên phi ra một thuẫn bài cỡ bàn tay, quay tròn bành trướng lên, che khuất trên đỉnh đầu hai người.

Mà Tào Nguyệt thì đưa tay ra, ở trên đầu lấy xuống một cái ngọc trâm linh quang lóng lánh, hóa thành một đạo quang mang kỳ lạ xoay quanh trước người.

Lâm Hiên thở dài, quả nhiên xứng đáng là song tu đạo lữ trăm năm, một công một thủ phối hợp ăn ý, không lộ ra chút sơ hở nào.

Trong đấu pháp, khó ứng phó nhất chính là song tu đạo lữ, thực lực của hai người phối hợp vốn vượt xa hai gã tu sĩ cùng cấp.

"Nguyệt Nhi."

"Dạ, thiếu gia."

Nương theo tiếng cười lanh lảnh như chuông bạc, âm thanh Nguyệt Nhi dần dần mơ hồ, tan biến vô tung vô ảnh.

Lúc này thần sắc của Lâm Hiên như ngưng đọng, đưa tay vỗ vào túi trữ vật, đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra.

Cùng lúc đó trên không trung, phu thê họ Chu sắc mặt ngưng trọng, tuy chưa rõ địch nhân là thần thánh phương nào. Nhưng dám ở nơi này bày ra cạm bẫy, hiển nhiên không phải là nhân vật dễ chơi.

Là Âm hồn chăng?

Không đúng, khả năng này quá thấp. Phân đàn này vốn ở hẻo lánh, bọn họ lại hành sự luôn cẩn thận, những quái vật kia hẳn sẽ không phát hiện ra.

Là thiếu môn chủ?

Cũng có thể, nhưng lấy sức một người, cho dù có chút thủ đoạn, hắn sao dám trở mặt trực tiếp tới tìm hai người?

Lâm Hiên mặc dù niên kỷ còn trẻ nhưng đâu phải hạng lỗ mãng như vậy.

Chẳng lẽ là thế lực khác như chính đạo tam đại phái, thêm cả Cực Ma Động, thậm chí còn Thanh Tường Môn?

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 468: Huyền Tinh Thiết Cùng Uyên Ương Đao

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lửa Lòng Nam Nữ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Anh Lại Gặp Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Sự nhầm lẫn tai hại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52


Nguyên Hi Ký

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 8