Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 455: Tu Ma Giả Trong Bản Môn

Chương trước: Chương 454: Quái Sự Kỳ Lạ



Nhất thời nơi đây rơi vào yên lặng, Lâm Hiên đang muốn mở miệng, đột nhiên vẻ mặt hắn biến đổi. Là vài tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ đang nhanh chóng đến nơi này.

"Có người tới".

Thần thức của hai thiếu nữ đương nhiên không sao sánh được với Lâm Hiên, nhưng tâm tư cũng khá nhạy bén, nghe xong lời này dung nhan biến sắc thân thể khẽ run lên.

Không nghĩ tới trốn xa như vậy, vẫn bị chấp pháp sứ của bổn môn phát hiện. Nghĩ lại kết cục của mấy tên sư huynh bỏ trốn mấy ngày hôm trước kia, hai thiếu nữ không rét mà run.

Lâm Hiên liếc mắt nhìn các nàng. Bộ dạng hắn thong thả hai tay để hờ sau lưng, chờ đối phương đến nơi.

Một lát sau phía đông nam xuất hiện vài đạo độn quang màu sắc khác nhau khá chói mắt, nhằm nơi này bay tới.

"Sư tỷ, làm thế nào bây giờ?"

Lúc này Lưu Tâm trở nên hoang mang lo sợ, còn Lục Doanh Nhi cắn chặt hàm răng, hướng về phía Lâm Hiên thi lễ: "Tiền bối, đây là sự tình trong môn phái chúng ta, nếu người không có dặn dò gì khác xin để chúng ta nhanh chóng rời đi, tránh sinh hiểu lầm không hay."

Lâm Hiên im lặng nhưng trong mắt lại hiện lên một chút tán thưởng, nữ tử này có thể nói ra những lời này, thực sự rất thức thời.

Mấy đạo độn quang kia tuy không sánh được Lâm Hiên nhưng cũng rất mau lẹ, chỉ sau một tuần trà đã bay tới nơi này.

Ánh sáng rực rỡ thu lại hiện ra hai nam một nữ, đều là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ.

"Tào... Tào sư thúc."

Sau khi thấy một đại hán trong đó, dung mạo xinh đẹp Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm càng trở nên trắng bệch. Ngay cả đôi môi cũng mất đi huyết sắc.

"Cuối cùng cũng tìm được hai ngươi. Hừ. Thật to gan dám phản bội lại Linh Dược Sơn ta."

Tu sĩ họ Tào là một nam nhân hơn tứ tuần. Vẻ mặt lạnh như băng không giận mà uy.

Người này tu vi vốn cao nhất trong ba người. Mặc dù cảnh giới còn một chút chưa ổn nhưng đã là Trúc Cơ hậu kỳ.

Hai người kia thì niên kỷ áng chừng hơn ba mươi. Là một nữ tử vận bạch y, dung mạo không có gì đáng chú ý nhưng dáng người tương đối thành thục.

Còn lại nam nhân kia vận nho bào như thư sinh. Cầm trong tay một cây chiết phiến (1). Ánh mắt khá sắc lạnh thỉnh thoảng lóe lên tia nham hiểm.

Lâm Hiên thầm nhíu mày, hắn gia nhập Linh Dược Sơn đã lâu, nhưng hầu như luôn bế quan nơi thâm cư, chưa từng gặp mấy người này.

"Tham kiến ba vị sư bá."

Lục Doanh Nhi khẽ kéo tay áo Lưu Tâm, đồng thời thi lễ một cái nhưng trong lòng tràn đầy sợ hãi, người này chính là Tào Phong Tào thúc bá, chính là đường chủ hình đường của phân đàn tâm ngoan thủ lạt. Một khi mắc tội rơi vào tay của hắn, xử phạt thường hết sức nghiêm khắc.

Thấy hai thiếu nữ bộ dáng đáng thương, nhưng Tào Phong không chút thương hoa tiếc ngọc, giơ tay lên bay vụt ra một đạo hoàng mang. Thấy vậy Lâm Hiên mắt chớp một cái, vị tu sĩ này ra tay thật ác độc, vừa thấy mặt đã muốn đem hai nha đầu này phế đi.

Lâm Hiên đã trù tính kế hoạch, còn cần dùng hai thiếu nữ thông tuệ này, tự nhiên không thể nhìn các nàng chết uổng.

Tay áo bào phất một cái, một đạo hỏa quang bắn ra hóa thành một con Xà hỏa tinh xảo, hé miệng đem đạo hoàng mang kia nuốt hết vào.

Thấy thế hai thiếu nữ như tìm được đường sinh trong chỗ tử nửa mừng nửa lo, Còn Tào Phong cùng hai tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ thì sắc mặt âm trầm xuống.

"Các hạ là ai, vì sao nhàn sự quản việc Linh Dược Sơn ta?"

Tào Phong chậm rãi mở miệng, khẩu khí tràn đầy hàn ý. Từ lúc đến đây hắn đã thấy bên cạnh hai thiếu nữ còn một tu sĩ lạ lẫm, người kia mặc dù còn trẻ những tu vi cũng là Trúc Cơ trung kì không thể coi thường.

Khó trách hai ả đệ tử cấp thấp ngắn ngủi đã chạy ra hơn mười dặm, hóa ra là cùng người ngoài cấu kết. Ban đầu tuy trong lòng hắn mặc dù phẫn nộ, lại còn băn khoăn về tu vi của Lâm Hiên, chưa vội động thủ hỏi tội.

Chỉ cần tên tu sĩ lạ mặt này không nhúng tay vào, hắn cũng để lại cho đối phương một con đường.

Tào Phong tự nhịn đã để lại cho đối phương chút thể diện nhưng tiểu tử này lại không biết tiến thoái.

"Nhàn sự sao? ta lại không thấy thế, sự tình hôm nay chính là bổn thiếu gia ta quản đó. Ngươi định như thế nào?" vẻ mặt Lâm Hiên thong thả, đối với thái độ thù địch của đối phương xem như không ra gì.

"Ngươi..."

Tào Phong giận dữ tới cực điểm, toàn thân toát ra một tầng hắc diễm cổ quái, bầu không khí chợt trở nên khẩn trương lên.

Bạch y nữ tử cùng nho bào thư sinh cũng tiến lên một bước, thành hình thế chân vạc đem vây Lâm Hiên vào giữa.

Lúc này trên toàn thân ba người đều hiện lên sát khí bức nhân, đã không có ý định cho đối phương sống sót

Lâm Hiên nhíu mày, chính là vài tên Trúc Cơ Kỳ tu sĩ hắn tự nhiên không để vào trong mắt. Nhưng thần thông này của đối phương có chút cổ quái, như là công pháp ma đạo.

Theo Lâm Hiên biết Linh Dược Sơn mặc dù giống Bích Vân Sơn, đều thích thu thập rộng rãi tài nghệ các nhà. Nhưng công pháp thần thông tu luyện chủ yếu vẫn là đạo gia nhất mạch. Tu sĩ tu ma thì trong bổn môn hình như hắn chưa từng thấy qua.

"Ha ha, đây là Lâm mỗ lần đầu được thấy Linh Dược Sơn ta hành sự lại bá đạo như thế. Không biết ba vị rốt cuộc là môn hạ của vị trưởng lão nào, tại hạ muốn được lãnh giáo!"

Lâm Hiên giận dữ cười lên, không nghĩ tới một lời không ưng ý, ba tên này đã muốn sát nhân diệt khẩu, mới chỉ là Trúc Cơ Kỳ tu tiên giả, cũng dám hung hăng càn quấy đến như thế.

Hắn hít vào một hơi, không dấu diếm tu vi phát ra linh áp đáng sợ ép nhân làm cho ba người kia gần như thở không nổi.

"Kết Đan Kỳ... Ngươi là Kết Đan Kỳ tu sĩ?"

Cảm nhận được thần thức thâm sâu khôn lường của Lâm Hiên, Tào Phong bỗng chốc sắc mặt trắng bệch, hai đầu gối mềm nhũn thiếu chút nữa quỳ xuống: "Tiền bối không nên tức giận, tất cả chỉ là hiểu lầm. Chúng vãn bối nào dám cùng người động thủ. Hai vị sư điệt này đã được tiền bối nhìn trúng, chính là may mắn của các nàng. Cho dù người mang làm nô tỳ hoặc có thể làm lô đỉnh, tùy theo người xử trí."

Nhất thời Lâm Hiên không nói gì. Người này thấy hắn lộ rõ tu vi, đã sợ tới mức kinh hồn bạt vía, ngay cả lời nói hiển lộ thân phận của hắn cũng không nghe rõ. Lại cho rằng hắn là tà tu háo sắc muốn đem hai thiếu nữ này đi luyện thái bổ thuật.

Tuy là hai thiếu nữ này phạm vào môn quy, nhưng trước khi trục xuất sư môn sao có thể phó mặc cho kẻ khác như thế, thể diện của bổn môn còn ở đâu?

Linh Dược Sơn có thể cùng chính ma chia thành thế chân vạc, Thông Vũ chân nhân càng gian xảo như lão hồ ly, sao có thể nhận những đệ tử không khí tiết như thế, xem ra phân đàn nơi này quả thật đã xảy ra vấn đề.

Chỉ khoảng nửa khắc, các ý nghĩ xoay chuyển trong đầu Lâm Hiên. Chỉ là tình thế bây giờ đối với kế hoạch mà hắn trù tính dường như có thêm điều lợi.

Nhưng chuyện đó là sau này, trước mắt cần giải quyết sự tình nơi đây.

"Lỗ tai ngươi điếc hay là não đầu còn choáng váng, không có nghe rõ lời ta khi nãy chăng, hãy xem đây là vật gì."

Lâm Hiên nói xong vỗ vào túi trữ vật, một đạo lục mang phi bắn ra, là một lệnh phù xanh biếc. Đây chính là tín vật biểu hiện cho thân phận Thiếu môn chủ của hắn. ----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 456: Lạt Thủ Vô Tình

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Bách Biến Tiểu Hồ Tiên

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 35


Bốn Tháng Yêu Chưa Đủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Trọng Sinh Chi Đích Tử

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 62