Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 422: : Dự Cảm Không Lành

Chương trước: Chương 421: Sát Quỷ Đoạt Bảo



Những tu sĩ khác trong lòng vốn càng thấp thỏm, nhưng chữ "lợi" đã vào đầu nên chưa có ai muốn bỏ đi.

Lâm Hiên cũng nhíu mày. Đột nhiên rất nhanh hắn cảm ứng được điều gì ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua phía đông.

Dù Lâm Hiên là Kết Đan trung kỳ tu tiên giả nhưng thần thức của hắn vốn cường đại trên tu sĩ cùng cảnh giới. Thậm chí cùng đại viên mãn cao thủ còn muốn trên một chút, chỉ là không sánh được với Nguyên Anh kỳ lão quái.

Cách nơi đây hơn mười dặm, đang có một đội âm hồn đang bay về hướng này.

Tình báo của nữ tu cũng không có lầm, nhưng rốt cuộc mang đến là bảo bối hay là có cạm bẫy vẫn còn chưa biết.

Lâm Hiên nấp ở đây là nhân cơ hội nước đục béo cò, lấy thần thông của hắn dù ác quỷ có âm mưu gì thì vẫn có thể ung dung thoát thân.

Lại sau một lát, những tu sĩ đang ẩn nấp cũng cảm ứng được. Lúc này không khí xôn xao, hưng phấn cùng căng thẳng tràn ngập khắp trận.

"Các ngươi hoảng sợ cái gì, tất cả đều bình tĩnh cho ta. Ẩn thân cho tốt lát nữa nghe hiệu lệnh của ta mà hành sự." Tu sĩ họ Chu quay đầu lại quát mắng một câu.

Các tu sĩ lúc này mới im lặng trở lại.

Lại qua khoảng một khắc thời gian, mấy đạo ánh sáng cực lớn rực rỡ xuất hiện ở trước mắt các tu sĩ. Trong đó bắt mắt nhất là một chiếc Phi xa bao bọc ở ánh sáng đen thẫm chạy như bay. Xe này dài rộng đều hơn trượng do một con quỷ thú cổ quái kéo, trên xe này có lẽ chở là bảo vật.

Dĩ nhiên bên cạnh thì có mấy chục tên âm hồn hộ vệ. Bọn này hình mạo khủng khiếp vô cùng.

"Trong này chỉ có ba tên quỷ vương. Tình báo cũng không sai. Ninh tiên tử bây giờ chúng ta nên động thủ?" Hồng bào lão giả hiện lên vẻ hưng phấn.

"Triệu huynh không nên gấp gáp. Chờ cho bọn hắn tiến vào pháp trận phục kích do Chu mỗ bố trí đã." Tu sĩ cao lớn họ Chu vội vàng truyền âm nhắc nhở.

"Là tại hạ lỗ mãng." Hồng bào lão giả có một chút ngường ngùng sờ đầu.

Từ đầu tới giờ nữ tử quỷ đạo được gọi là Ninh tiên tử không có mở miệng. Tuy nhiên hai tròng mắt nàng sáng ngời lóe lên ánh hưng phấn.

Thời gian trôi qua thật chậm. Âm hồn môn đã đi tới trên sơn đỉnh. Tu sĩ cao lớn trong miệng khẽ lẩm bẩm, đem trận bàn trong tay chỉ vào trong pháp trận.

Ngay lập tức một trận linh khí cuồn cuộn ra liên tục đem bao phủ tới phạm vi vài dặm. Lúc này âm vụ bị xua tan, sau đó một chùm sáng dị lạ phía trên bầu trời mở ra giáng xuống hàng trăm hỏa cầu gào thét hướng về Âm hồn môn.

"Động thủ!"

Thấy trận pháp của tu sĩ cao lớn đã khởi động, nữ tu quỷ đạo xông ra đầu tiên, tay nàng phóng ra một Ngọc Trâm pháp bảo vòng qua quỷ vương gần nhất.

Tu sĩ khác tự nhiên không nhàn rỗi. Chỉ thấy Linh khí Pháp bảo ào ào tế xuất ra, còn có người ném ra mấy cái lục phù.

Sự tình đột nhiên phát sinh, Âm hồn môn cho trở tay không kịp. Trong khoảnh khắc, đã có một số Lệ quỷ ngã xuống. Còn lại một số tu vi cao hơn cũng hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.

Bên này nhóm tu sĩ thấy phục kích hiệu quả, từng người sĩ khí tăng mạnh tấn công càng thêm điên cuồng.

Lúc này Ninh tiên tử, tu sĩ cao lớn còn có hồng bào lão giả chia ra mỗi người đấu với một tên quỷ vương. Trừ ba người này, nhân tộc còn có bốn vị kết đan sơ kỳ tu tiên giả.

Mặc dù trong mắt Lâm Hiên, những thần thông người này cũng bình thường nhưng đối phó với vài tên ác quỷ Trúc Cơ Kỳ thì thanh thế như chẻ tre.

Tình hình chiến sự đang thiên lệch về một bên.

Thêm có trận pháp phụ trợ, Lâm Hiên phỏng đoán nếu không có sự tình bất ngờ, bên quỷ hồn có thể kiên trì đấu lại nửa canh giờ đã là kỳ tích.

Sau một lát ba tên quỷ vương đột nhiên như trúng thương rống lên, sau đó bọn hắn mạnh ai nấy chạy trối chết.

Thấy tình huống này các tu sĩ đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin.

Chân mày Lâm Hiên cũng nhướng lên, mơ hồ cảm thấy có chuyện không ổn.

Vốn cùng nhân tộc bất đồng, những âm hồn quỷ ảnh này vốn là hung hãn không sợ chết.

Gặp tình thế bất lợi chưa bao giờ lâm trận bỏ chạy như thế này.

Thà làm ngọc nát còn hơn là ngói lành, đó là điểm khó ứng phó nhất của âm hồn, cho dù đối mặt Nguyên Anh kỳ tu sĩ Âm hồn môn khi cần cũng dám tự bạo đối phó lại.

Sự tình phen này quả thực có chút kỳ lạ.

"Tiên tử, ngươi xem..."

Quỷ đạo nữ tu vẻ mặt cũng đang ngạc nhiên, nàng nghi ngờ chẳng lẽ đây thật sự là cạm bẫy ? Lại liếc mắt luyến tiếc bảo vật trên xe, bây giờ cho dù thế nào cũng không nỡ rời đi.

Việc đã đến nước này, chỉ còn cách tiếp tục làm tới.

"Bất kể như thế trước tiên hãy sát diệt những âm hồn còn lại rồi hẵng tính sau".

Hồng bào lão giả nghe thấy thế cũng gật đầu, bọn họ trong lòng cùng một ý như vậy, mỡ đã dâng đến miệng mèo sao có thể bỏ qua.

Ba người thi triển thần thông thúc dục pháp bảo sát diệt những ác quỷ cấp thấp còn lại.

Trận phục kích đã thành công tới hơn nửa, tiếp theo cũng không mấy khó khăn. Lấy tu vi Kết Đan trung kỳ của ba người. Đối mặt với ác quỷ Trúc Cơ Kỳ mặc dù không thể nói là dễ như cắt dưa thái rau, nhưng là thoải mái tới cực điểm.

Ngắn ngủi sau một tuần trà, Âm hồn môn đã bị triệt để quét sạch.

Quỷ thú cùng chiếc xe kia bị các tu sĩ thu làm tù binh.

Thuận lợi như thế này ngược lại làm cho chúng nhân có chút ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ. Trước khi tới đây bọn họ tuy đã chuẩn bị đầy đủ, dự tính sẽ có một trận huyết chiến.

Thậm chí môn nhân đệ tử có thể bị thiệt hại tới phân nửa.

Nhưng hiện tại... Trận chiến kết thúc lại rất đơn giản như thế này?

Ba tên quỷ vương kia tại sao lại hành sự khác thường như vậy, đáy hài lại có bôi mỡ trơn nhanh chân tẩu thoát, điểm này có gì kỳ lạ ở bên trong?

Trên xe đương nhiên là bị hạ cấm chế. Ba người do dự một hồi.

Qua khoảng nửa khắc, tu sĩ cao lớn cắn răng nói: "Ninh tiên tử, Triệu huynh. Hiện tại đã đuổi được địch nhân, chúng ta vốn không thể tay không mà quay về. Hai vị nếu như có băn khoăn, hãy để Chu mỗ động thủ trước. Tuy nhiên trước nói thì tốt hơn, ta đã gánh chịu mạo hiểm, đồ vật bên trong phải được lấy nhiều hơn một thành."

"Điều này..." Nhãn châu hồng bào lão giả chuyển mấy vòng, lại ngập ngừng không nói liếc sang phía nữ tu.

"Chu huynh đương nhiên có thể, bản tiên tử đáp ứng điều này."

Ba vị chủ sự đã nhất ý, những người khác tự nhiên không dám nói thêm gì.

"Chu huynh xin cứ tự nhiên."

Quỷ đạo nữ tu khẽ cười một tiếng, cùng hồng bào lão giả tung người về phía sau.

Tu sĩ cao lớn hơi do dự rồi thò tay vào túi trữ vật, lấy ra một hắc sắc tiểu thuẫn. Sau đó hắn lại đem ra lục phù không ngừng bày ra mấy tới tầng hộ tráo, lúc này trên trán mới giãn ra, trên mặt lộ vẻ ra thoải mái.

Hóa ra người này có thể đưa ra yêu cầu mạo hiểm như vậy là do sớm đã có chuẩn bị, phòng ngự bậc này đủ để ngăn cản một kích của mấy vị Kết Đan Kỳ cao thủ.

Cảm thấy đã khá an toàn, hai tay của hắn chà xát lại lấy ra một bảo vật.

Là một Hồ lô cỡ nắm tay.

"Lên!"

Tu sĩ họ Chu đem hồ lô ném lên đầu, hai tay tạo thành chữ thập đánh ra một đạo pháp quyết. Linh quang đột ngột xuất hiện, hồ lô biến thành sắc đỏ tươi, với lại thể tích cũng lớn hơn rất nhiều.

"Cổ bảo!"

Hồng bào lão giả la lên một tiếng kinh hãi, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Lão cùng với đối phương tương giao cũng đã hơn trăm năm. Mặc dù không thể nói hiểu tới chân tơ kẽ tóc, nhưng có đòn sát thủ gì cơ bản là rõ ràng.

Cổ bảo này hắn đạt được khi nào?

Trên khuôn mặt thanh tú của Ninh tiên tử hiện lên vẻ kinh ngạc, thu hồi một chút kiêu căng.

Cổ bảo này vốn thần diệu vô phương, xem ra không thể coi thường tu sĩ cao lớn này.

Liền là Lâm Hiên cũng gật đầu. Hắn đối với hồ lô kia cảm thấy có chút hứng thú.

Còn môn nhân đệ tử thì càng lộ ra vẻ kính sợ.

Phản ứng của chúng nhân tu sĩ họ Chu thu hết vào trong mắt. Hắn hít một hơi thật sâu trong lòng lại hết sức hài lòng. Cổ bảo này hắn đã ẩn giấu từ lâu. Hôm nay mới xuất ra là do sự tình trọng đại, thứ hai cũng là để nhiếp chấn đồng bọn.

Mặc dù là tam phương liên thủ chắc chắn uyên nguyên sâu xa, nhưng trọng bảo trước mặt không để ý đạo nghĩa, trở mặt sát nhân là chuyện không hề hiếm.

Tóm lại cẩn thận một chút là không thừa.

Bây giờ kết quả đạt tới đây hắn không hề trì hoãn thêm, có trời mới biết ba quỷ vương chạy trốn kia có phải đi kêu viện binh hay không.

Hắn mở to miệng phun ra một ngụm tinh khí, sau khi hồ lô kia hấp thu tỏa ra ánh sáng lấp lánh, lần thứ hai to thêm không ít. Chỉ là nắp hồ lô cũng đã to cỡ nắm tay.

"Đi!"

Lúc này hắn mới vẻ mặt tiêu sái chỉ vào hồ lô, Lâm Hiên lập tức cảm thấy một luồng linh khí khác thường, một chùm sáng to cỡ cánh tay ấu nhi từ bên trong hồ lô phụt ra.

Càng làm cho người ta kinh hãi là quấn quanh cột sáng kia còn có không ít hỏa diễm cùng hồ quang.

Những người khác thì không nói, Lâm Hiên cũng bị giật nảy người, uy lực hồ lô này còn vượt xa sự tưởng tượng của hắn, dĩ nhiên đây là một cái cổ bảo đỉnh bậc.

Ban đầu Lâm Hiên cho rằng nó chỉ có thể phun ra một ít lôi châu hỏa cầu.

Mà lão giả kia cùng nữ tu lúc này sắc mặt trắng bệch. Loại công kích đẳng cấp cỡ này quang tráo hộ thân của bọn họ căn bản là không thể ngăn cản được.

Ban đầu ở trong ba người, pháp lực tu sĩ cao lớn là yếu nhất. Nhưng bây giờ hai người không có chút nào dám khinh thường, ngược sinh ra đại kiêng kỵ.

Kết quả này không biết tu sĩ cao lớn rốt cuộc là nên cao hứng hay hối hận.

Tuy nhiên bây giờ hắn đâu còn tâm tình suy nghĩ những điều này, chỉ thấy một tiếng vang nhỏ đạo sáng kia đã nện vào hộ tráo trên quỷ xa.

Lại thấy âm khí trên quỷ xa đại phát ra, chùm sáng chiếu vào trong hắc mê vụ phát ra những tiếng nổ nhỏ lộp bộp. Nhưng qua một lát đạo sáng chợt biến mất thất tung vô ảnh như viên đá nhỏ rơi vào trong hồ nước. Chỉ có thể tạo lên gợn sóng mà thôi.

"Ơ?"

Lúc này vẻ mặt tu sĩ họ Chu cực kỳ kinh ngạc, mà Lâm Hiên thì nhíu đôi lông mày. không hiểu sao trong lúc tu sĩ kia công kích cấm chế, trong một thoáng hắn lại cảm thấy bất an mãnh liệt, dường như có sự nguy hiểm khủng khiếp.

Chẳng lẽ thực sự là có cạm bẫy?

Song thủ của Lâm Hiên đã nắm lại, sau khi do dự một chút vẫn không đào tẩu. Tính tình hắn tuy nhẫn nại nhưng mà cũng rất cương cường. Sự tình nào đã muốn làm là đến nơi đến chốn. Huống chi Lâm Hiên tự thấy ngoài nguyên anh lão quái. Những kẻ có thể tạo thành uy hiếp với hắn chỉ trên đầu ngón tay.

Tu sĩ cao lớn kia hiển nhiên là không có linh thức nhạy bén như Lâm Hiên, mắt thấy công kích uổng công vô ích, trên mặt hắn hiện lên sự giận dữ, bấm niệm pháp quyết liên tiếp đánh ra bảy tám đạo pháp lực rót vào bên trong hồ lô.

Hồ lô kia lắc lư một thoáng rồi phân ra thành ba cái đều giống nhau như đúc.

Cái gì, chẳng lẽ đây là huyễn thuật?

Lâm Hiên há to miệng, ý nghĩ này vừa hiện ra đã đem nó tiêu thất. từ trên mỗi hồ lô chớp động linh quang, mỗi cái đều là cổ bảo chân thực.

"Phá!"

Tu sĩ cao lớn quát ra một tiếng nhẹ, ba đạo chùm sáng từ trong ba hồ lô phát ra đánh thẳng vào mê vụ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 423: : Hộp Gấm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 42



Đoàn Lữ Hành Đầy Nắng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Kim Dạ Bất Lưu Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 41