Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 417: Loạn Trong Giặc Ngoài

Chương trước: Chương 416: Tình Hình U Châu



"Tiền bối có điều không biết, âm hồn vốn là có gian tế trong Tu Tiên giới chúng ta. Chúng chọn thời điểm này tấn công Quỷ La Thành tất là có dụng mưu." La Thiên Nhân lắc đầu than thở, vẻ mặt cay đắng nói.

"Ngươi nói là..." Lâm Hiên trong lòng nhất động mơ hồ đoán ra điều gì.

"Tiền bối đoán không lầm, khi Quỷ La Thành bị vô số âm quỷ bao vây tấn công. Thì Chính ma lưỡng đạo đang ở Thiên Hà sơn triển khai đại chiến quy mô lớn chưa từng có. Đệ tử cấp thấp thì không nói, hai bên đều phái ra tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên đã tới hơn mấy vạn. Không chỉ có Kết Đan Kỳ cao thủ, thậm chí mấy vị Nguyên Anh kỳ tiền bối cũng tự mình xuất thủ..."

"Cái gì?" Lâm Hiên trong lòng kinh hãi, không ngờ hắn mới rời đi trong thời gian ngắn, tình thế lại biến đổi tới mức này. Khi trước là Chính Ma ba ba ngày thì đánh một trận nhỏ, năm ngày đánh một trận lớn. nhưng về toàn cục thì vẫn là thăm dò. Hai bên thực lực có thể nói là ngang nhau, cho nên đều tránh lưỡng bại câu thương. Không nghĩ tới trong chớp mắt đã xuất hết tinh nhuệ ra, muốn phân ra không ta sống thì ngươi chết. Theo lý thì chuyện này không có khả năng. Chẳng lẽ cũng là âm mưu của âm hồn, Lâm Hiên thầm nghĩ.

Thấy Lâm Hiên nhắm mắt nghĩ ngợi, La Thiên Nhân cũng không dám quấy rầy, chắp tay đứng ở một bên.

Một lát sau Lâm Hiên mở mắt ra: "Ngươi nói tiếp tục đi."

"Vâng!" Đối thiếu niên dung mạo bình thường này, La Thiên Nhân càng tiếp xúc càng thấy hắn thâm sâu khôn lường. Thầm kính sợ mà suy đoán chẳng lẽ người này niên kỷ không còn trẻ như vẻ ngoài. Là một lão quái tu luyện công pháp bảo trì dung diện, vội nuốt một ngụm nước miếng.

"Bởi vì âm hồn khéo léo chọn lựa thời gian. Cho nên khi tin tức truyền tới hai thế lực chính ma đang chiến đấu kịch liệt, đã giết tới đỏ mắt. Trong lúc vội vàng không có cách nào phân ra. Nên Quỷ La Thành căn bản là không có viện binh.

"Thì ra là thế." Lâm Hiên cuối cùng hiểu rõ đầu đuôi sự tình. Chắc chắn điều này là âm mưu đã được đối phương tính kỹ. Ngẫm lại cũng chỉ riêng ám mưu ở Thất Tuyệt Thiên âm hồn đã kiên nhẫn chờ tới vạn năm. Nắm thời cơ động thủ đúng lúc ấy ...

"Về sau như thế nào?"

"Về sau?" La Thiên Nhân trên mặt lộ ra vẻ nhạo báng. Sắc mặt lão lại như oán độc không vừa lòng: "Còn có thể như thế nào. Sau khi Quỷ La Thành thất thủ. Nội địa U Châu đã lạc hạ dưới đồ đao của âm quỷ. Âm hồn môn tiến quân thần tốc, phân ba đường đánh vào U Châu. Phàm nhân đương nhiên là bị tàn sát hàng loạt. Các tu sĩ đồng đạo cũng thương vong vô số kể."

"Không ai có thể ngăn cản chúng sao?" Lâm Hiên cảm sự tình này bắt đầu không ổn.

"Ngăn cản, làm sao ngăn cản? Quỷ La Thành vốn có gần vạn tu sĩ, thậm chí còn có Hồng Phát Lão Tổ là Nguyên Anh kỳ tiền bối trấn thủ. Cuối cùng cũng rơi vào cảnh thành nát người tan. Tông môn gia tộc các thế lực khác cho dù phấn chấn nghênh chiến, cũng chỉ là như châu chấu đá xe không có tác dụng nào. Như Triêu Dương Môn chúng ta đã có vị trưởng lão Trúc Cơ Kỳ ngã xuống. Cuối cùng đành trốn xuống nơi này kéo dài chút hơi tàn thôi."

"Thế còn Chính ma lưỡng đạo, sự tình đã xảy ra như thế ta không tin bọn họ còn có thể nội chiến. Bất kể ân oán sâu đậm thế nào, lập trường xung khắc ra sao thì vẫn là Nhân tộc. Thủy chung điều này là không thể thay đổi."

"Tiền bối nói không sai." La Thiên Nhân nhấp một ngụm trà ngồi xuống một cái ghế bên cạnh nói: "Âm hồn xâm phạm U châu, đại nạn lại tái diễn. Chính ma hai đại thế lực quả thật tạm thời phải nghị hòa. Nhưng mà sau trận đại kịch chiến tại Thiên Hà hai bên đều thương vong tổn thất cực kỳ nặng nề. Nghe nói chỉ là Kết Đan Kỳ cao thủ đã vẫn lạc hơn mấy trăm vị. Thậm chí mấy vị Nguyên Anh kỳ tiền bối cũng bị thương."

"Điều này..." Lâm Hiên nghe thấy mà nghẹn lời trân trối. Cực Ác Ma Tôn cùng mấy vị Thái thượng trưởng lão của tam đại thế lực Chính đạo đều là những lão hồ ly. Không nghĩ tới lần này lại rơi vào thòng lọng của âm hồn môn, quả thực đã chịu thiệt không nhỏ. "Chính ma thực lực tổn hao rất nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn khó mà ngăn cản mũi tiến công của Âm hồn Môn. Huống chi bọn họ mặc dù tạm thời bắt tay giảng hòa. Nhưng mâu thuẫn không phải là có thể trong một giờ ba khắc hóa giải. Không có cách nào kết thành liên minh công thủ, hai thế lực lớn mỗi bên đều tự mình chiến đấu. Nên tình thế hiện tại không mấy lạc quan, bây giờ một phần ba U Châu đã rơi vào trong tay Âm hồn môn."

Nghe đến đây Lâm Hiên lại nhẹ nhàng thở ra, thế cuộc U châu quả thật không ổn, tuy nhiên chưa hoàn toàn thất thủ đã là lão thiên gia phù hộ.

Như nghĩ ra điều gì hắn tò mò hỏi: "Một phần ba, như vậy nhất định là khu vực này đã thất thủ, vì sao các ngươi không di dời ra ngoài chẳng lẽ lưu luyến cố hương sao?"

"Tiền bối nói đùa, cố hương đương nhiên không ai muốn rời đi, nhưng nếu cùng tính mạng so sánh thì tính sao được. Chúng ta lưu lại nơi này là bất đắc dĩ." Nói tới đây sắc mặt La Thiên Nhân u ám xuống, chỉ là ngồi ở bên cạnh lão Lâm Hiên đã có thể cảm giác được oán khí kinh thiên.

"Ngươi nói là bất đắc dĩ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

"Tiền bối có điều không biết, khi âm hồn vừa mới xâm phạm, không thiếu các tông môn cùng gia tộc tu tiên thấy chuyện không thể đương cự, đã từng nghĩ đến biện pháp di dời, nhưng mà......"

" Sao vậy?"

"Ngài cũng biết, những tu tiên giả chúng ta để tu vi không ngừng tăng tiến, không chỉ cần thành lập tông môn ở nơi có linh mạch, còn cần tiêu hao số lượng linh thạch thảo dược xa xỉ. Mà tài nguyên trong Tu tiên giới vốn là có hạn. U Châu mặc dù rộng lớn, nhưng các mỏ linh mạch sớm được phân chia hầu như không còn. Trước kia các tông môn gia tộc đều có phạm vi ảnh hưởng tạo ra tình thế cân bằng tế nhị, cũng yên ổn không phát sinh sự tình gì lớn. Nhưng hiện bây giờ một phần ba khu vực đã bị âm hồn chiếm lĩnh. Mấy trăm tông môn này chạy vào hai phần ba khu vực còn lại. Tự nhiên nảy sinh xung đột với các tông môn ở trong đó. Nguy cơ âm hồn uy hiếp hãy còn chưa giải trừ, mà tu sĩ Nhân tộc vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện đã gây nên chiến hỏa nặng nề..."

Nghe lão nói vậy Lâm Hiên khẽ nhếch môi cười nhạt, thật sự là người không vì mình thì trời tru đất diệt, chẳng qua hành vi như thế là tầm nhìn hạn hẹp, không khác chi tự chui đầu vào rọ.

"Chính ma chẳng lẽ không quản điều này sao?"

"Như thế nào lại không quản. Cứ cho là bọn họ lấy danh nghĩa tương trợ đồng đạo cũng được, hay là tự bảo vệ các tiểu tông môn của họ cũng được. Trong tình huống này đã phái đại diện ra can thiệp, ngăn chặn các tu sĩ tự tàn sát lẫn nhau."

"Điều này rất tốt a!"

"Tốt cái rắm..."La Thiên Nhân lộ vẻ xúc động phẫn nộ cùng cực, không nhịn được mắng một câu. Lập tức lão nhận ra sự thất lễ của mình, thần tình đổ mồ hôi lão nhìn trộm qua Lâm Hiên, thấy hắn không có ý truy cứu, lúc này mới yên tâm vòng tay: "Cáo lỗi tiền bối, vãn bối quả thực nong nảy mà thất lễ." "Không sao, ngươi kể tiếp đi."

"Vâng." La Thiên Nhân thở ra một ngụm trọc khí, đem tâm tình kích động dằn xuống. Lúc này lão tiếp tục mở miệng: "Chính ma có vẻ như công bằng đứng ra chủ trì đại cục, nhưng mà căn cơ của bọn họ là ở chỗ này. Vốn cùng môn phái địa phương có nghìn vạn liên hệ, không ít tông môn nơi đó trước đại chiến đã phụ thuộc vào bọn họ. Họ sao có thể công bằng, đối với môn phái ở bên này chạy tới như chúng ta càng muốn gạt bỏ."

Loading...

Xem tiếp: Chương 418: Họa Phúc Khôn Lường

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bình An Của Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 110


Rượu Độc Lóng Lánh

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 26


Nhật Ký Nuôi Mèo

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15


Ương Ngạnh Thiên Tuế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Phượng Hoàng Kiếp

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 16