Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 391: Xích Viêm Quả

Chương trước: Chương 390: Linh Khí Vu Sư



"Thôi được, ngươi không cần phải nói nữa, ta mua những thứ này."

Lâm Hiên như thở một hơi dài, sờ tay vào bên hông, lấy ra một cái túi nhỏ để qua trên mặt bàn, ào ào một trận vang lên, thanh quang lấp lánh, một đống linh thạch lớn xuất hiện ở trên mặt bàn.

"Ngươi đếm đi, xem có thiếu không."

"Ha ha, tiên sư nói chơi rồi, ta sao có thể không tin lão nhân gia đây!" Tiểu nhị ngoài miệng vui tươi hớn hở, ánh mắt lại không ngừng ngắm đống linh thạch, nhìn không ra gã này còn có thêm kỹ xảo đếm linh thạch nhanh vô bì.

Lâm Hiên cũng không nói gì, chậm rãi đem ba cái Linh Khí thu vào trong túi trữ vật.

Đối phương đếm cũng là cực nhanh, số lượng không có sai, thế là cung kính mời Lâm Hiên đi ra.

"Cung tiễn tiên sư, có thời gian rảnh lại xin người chỉ giáo cho" sau khi khoản trao đổi này thành công, hắn chắc cũng được chia không ít thù lao.

Lúc này Lâm Hiên lặng im, chậm rãi bước về phía trước, nhưng ánh mắt lại mang theo chút giễu cợt. Có lần sau ư, bổn thiếu gia cũng không có hứng thú như vậy, chờ cho sau khi đoạt được linh dược cùng họa đồ nằm trong tay, bổn thiếu gia phải rời khỏi cái địa phương quỷ quái này.

Tuy nhiên cũng nói lại, lúc ấy hắn giật mình không phải vì chín trăm tinh đá quá mắc, mà hoàn toàn ngược lại, thực sự là tiện nghi tới thái quá a.

Lâm Hiên dù hiện tại không cần Linh Khí, nhưng về giá trị của nó vẫn biết rất rõ, nếu như là phường thị lớn nhỏ ở U Châu, một cái thượng phẩm linh khí đủ để giá trị hơn một ngàn linh thạch, với lại so sánh kỹ thuật chế luyện cùng tài liệu thì Nguyệt Nha Nhận này, giá trị phải lớn hơn như thế.

Đừng nói chi là Ngũ Độc Phiên kia là do đại sư đứng hàng thứ nhất gì đó luyện chế, rồi Bạch Cốt Thuẫn dùng xương cốt Hạt Tháp Thú sắp tuyệt chủng luyện chế thành, hai cái này là cực phẩm linh khí trong tinh phẩm. Với lại còn có công dụng đặc biệt, ba cái này cùng bán ra thì giá phải gần vạn linh thạch, cũng là điều bình thường.

Lâm Hiên ban đầu đã chuẩn bị móc hầu bao một phen. Kết quả là... Chín trăm. Giá tiền này có phần cũng quá... Khụ khụ. Thực là hắn không thể tưởng tượng được.

Lâm Hiên vốn là chưa nghĩ ra. Tình hình trong dãy Khuê Âm Sơn này và U Châu khác nhau rất lớn. Ở nơi đây yêu thú rất nhiều. Các loại linh thảo hiếm quý số lượng cũng không ít. Nhưng mà cơ hồ lại thiếu hụt linh thạch.

Có thể nói, vật lấy hiếm làm quý. Huống chi linh thạch đối với tu tiên giả mà nói. Cũng không chỉ coi là ngân lượng giao dịch đơn giản. Trong tu luyện, khi đấu pháp, thậm chí là lúc luyện chế Linh Khí đều không thể thiếu.

Nơi này số lượng đã ít. Nên giá trị của linh thạch rất được đề cao. Đạo lý giá trị này so với tục giới cũng là như nhau.

Lâm Hiên vốn là khá thông tuệ. Mới đầu quả thật hắn không rõ ngọn nguồn. Nhưng suy nghĩ một chút đã có thể đoán ra.

Trong lòng hắn tất nhiên là đại hỉ. Nếu là như vậy mà nói, hắn có thể ở phường thị nơi này tiêu hao một số linh thạch mà có thể mua được nhiều vật hữu ích.

Lâm Hiên vừa suy tính vừa đi dạo loanh quanh, cũng đem thần thức thả ra, không để bỏ lỡ bảo vật gì trân quý.

"Ơ?" Đột nhiên Lâm Hiên chân mày cau lại, như là phát hiện cái gì bên ven đường, nơi đó có một tiểu sạp đơn sơ, đứng bên cạnh là một vị Trúc Cơ Kỳ tu tiên giả, đang hướng về dòng nhân sĩ qua lại chào hàng trong tay.

Đó là một thực vật dài hơn thước, là một dạng cây hạch Đào trên ngọn có vài Quả đỏ mọng, sắc tươi ướt át, nhìn rất là ưa thích.

Lâm Hiên sau khi thấy được, trống ngực hơi đập mạnh vội bước nhanh tới, chắp tay nói: "Vị đạo hữu này, trong tay ngươi là phải chăng là Xích Viêm Quả?"

Vị vu sư này khoảng trên dưới bốn mươi, tướng mạo bình thường. Hắn mở sạp hàng đã lâu, nhưng vẫn chưa có khách nhân chiếu cố. Đang sốt ruột chờ vất vả, chợt thấy vị khách nhân này, không nhịn được đại hỉ, vẻ mặt ôn hoà vội vàng nói: "Đạo hữu nhãn lực thật tinh tường, quả này chính là Xích Viêm Quả, dùng cho luyện chế đan dược hay là trực tiếp ăn vào, có thể gia tăng uy lực thần thông hỏa thuộc tính."

Lâm Hiên cũng không nói thêm nhiều: "Tất cả những cây này của đạo hữu, ta muốn thu mua hết."

"Muốn tất cả thật là tốt quá, tổng cộng có chín gốc, đạo hữu đưa cho ta năm mươi khối linh thạch là được." Tu sĩ trung niên kia hưng phấn tới sắc mặt đỏ rần.

Lâm Hiên tự nhiên sẽ không do dự, lấy ra chỗ linh thạch hắn yêu cầu, sau đó đem Xích Viêm Quả thu vào trong túi.

Có gia tăng thần thông hỏa thuộc tính thì hắn chưa rõ, nhưng Xích Viêm Quả này là linh dược chủ yếu dùng để luyện chế Xích Nguyên Đan, có thể gia tăng pháp lực cho Kết Đan Kỳ tu sĩ.

Nếu như là ở U Châu, Quả này cho dù có linh thạch cũng khó mà mua được, đừng nói là xuất hiện tại tiểu tiệm nho nhỏ, mà những tiệm đại dược liệu quy mô to lớn cũng không có. Thỉnh thoảng có khả năng xuất hiện ở những đấu giá hội bí mật, nhưng giá cả tuyệt đối là làm cho người ta cơ hồ líu lưỡi.

Lâm Hiên mơ hồ đoán được trọng điểm, sinh hoạt của vu sư ở dãy Khuê Âm Sơn này. Linh thạch thì ít mà linh dược thì nhiều.

Nhân cơ hội này hắn hảo hảo thu hoạch một phen.

Thế là Lâm Hiên đi tới lui một vòng, quả nhiên hắn thu hoạch phong phú vô cùng, căn cứ phương pháp luyện đan, gom góp đầy đủ vài loại linh dược thích hợp cho cảnh giới hiện tại của hắn. Lại còn thu mua thêm một ít thiên tài địa bảo, cho dù hắn tạm thời không dùng được, nhưng cũng mua vào, để sau này có cơ hội sử dụng.

Dãy Khuê Âm Sơn này mặc dù nguy hiểm đáng sợ, nhưng bình tĩnh mà xét, thật đúng là một nơi lý tưởng để tu luyện. Nếu Lâm Hiên muốn ở lại nơi này, linh thạch trong túi trữ vật đã dự trữ hơn mấy chục vạn. Bất luận là mua tài liệu hay dùng để tu luyện, đều dư dả đến Nguyên Anh kỳ.

Mà ở nơi này, các vị dược liệu trong phương pháp luyện đơn, lại rất dễ dàng gom góp đầy đủ.

Không thể không nói là, điều này đối với Lâm Hiên thực sự hấp dẫn, nhưng hắn rốt cuộc là tâm trí bền vững kiên định, ý nghĩ vừa thoáng hiện ra, hắn đã lắc đầu không ổn. Tu sĩ và vu sư vốn là kẻ thù truyền kiếp, một khi bại lộ thân thế đưa tới là họa sát thân. Trong khoảng thời gian ngắn ẩn thân Lâm Hiên còn nắm chắc. Nhưng thời gian dài, ở nơi này tu luyện, có thể để lộ thân phận hay không là điều rất khó nói. Đan dược đương nhiên là tốt, nhưng Lâm Hiên cũng quyết không đem mạng nhỏ này ra mạo hiểm.

Hai ngày nay, hắn cố gắng ở ngoài đi dạo, chính là để mua thêm một số thiên tài địa bảo.

Chuyển thân mấy lần, Lâm Hiên đã đi tới một cửa hiệu, nơi này cũng là Khuê Nguyệt Bộ mở ra, quan sát mặt tiền thì không sai, bên trong là bán ra các loại ngọc giản.

Từ các loại công pháp của vu sư, đến các loại kiến thức thông thường của tu tiên giả, ví như là linh thảo thực vật, phân biệt chủng loại yêu thú..., mỗi thứ đều có một ít.

Tuy nhiên mục tiêu chính Lâm Hiên tới đây là tìm công pháp.

Về điều này thì hai mục đích.

Thứ nhất, trong thượng cổ điển tịch, Lâm Hiên đã từng nghe nói qua, pháp thuật của vu sư là tự xưng một đạo riêng, lại không hề kém với tu tiên giả Tần tộc, thậm chí vu sư và tu sĩ cùng bậc so sánh thì vu sư còn hơn một tầng.

Lúc trước thấy được điểm này, Lâm Hiên đã tương đối tò mò, bây giờ cơ hội tốt ở trước mắt, đương nhiên hắn muốn nghiên cứu những công pháp này một chút.

Thứ hai, bản thân hắn là ham muốn Thánh quả, đồng thời còn muốn đạo chích họa đồ, đành phải đại diện cho Thiên Thương Bộ tham gia so tài lần này.

Về các đối thủ thì hắn không để vào mắt, nhưng làm cho hắn lo lắng ngược lại chính là những trưởng lão đứng hộ pháp kia.

Những lão hồ ly này, có ai chưa từng sống qua mấy trăm năm, từng người đều tinh tường, lấy ánh mắt âm độc mà quan sát, mà vu pháp thần thông khôn cùng, nếu như bị bọn họ nhìn ra điều gì, hắn chắc chắn là rơi vào vòng nguy hiểm...

Với lại vạn nhất, cho dù che giấu được những Kết Đan Kỳ vu sư kia. Lại nghe đồn là liên minh đại trưởng lão, vị Nguyên Anh kỳ lão quái kia cũng tới tham quan khảo sát, Lâm Hiên vốn không tự tin ngay cả Nguyên Anh kỳ cao thủ hắn có thể gạt được.

Loading...

Xem tiếp: Chương 392: Nước Đến Chân Mới Nhảy

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sự Ấm Áp Của Vương Nguyên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 22


Ác Quỷ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


Vấn Đạo

Thể loại: Huyền Huyễn

Số chương: 25


Phúc Tấn Bị Bệnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11