Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 382: Không Rõ Hiểm Cảnh

Chương trước: Chương 381: Tập Kích



Nhưng mà đây chỉ là màn mở đầu.

Lâm Hiên nhìn lũ âm hồn đang run rẩy chung quanh, hắn cười lạnh một tiếng, tháo xuống Quỷ linh túi ở bên hông, đem sợi tơ buộc miệng túi cởi ra.

Chỉ thấy Hắc vụ sương mù tràn ngập, xen lẫn tiếng gầm nhẹ khàn khàn, ẩn hiện ra tám con Thiết Giáp luyện thi, từng cái thân hình cao lớn, trong hốc mắt lấp lánh hung quang.

Thấy thiếu gia động thủ, Nguyệt Nhi tự nhiên cũng sẽ không đứng chơi, Thú Hồn Phiên trong tay khẽ lay động, trên trăm thú hồn hình thù kỳ quái thét to ào ào hiện thân.

Mặc dù chủ tớ chỉ có hai người, nhưng khí thế lại hoàn toàn áp đảo đối phương.

"Động thủ!"

Lâm Hiên song thủ liên tục quay tròn, liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, vài món cổ bảo đồng thời rung nhẹ, sau đó lập tức biến thành hàn mang chói mắt.

Ngay sau đó, Thiết Giáp luyện thi cũng nhe nanh múa vuốt gầm gừ xông tới âm hồn.

Âm hồn cùng quỷ tu sĩ tuy là có sợ hãi, nhưng khẩu môn độc nhất của sơn cốc đã bị phong bế, có câu cẩu cùng rứt giậu, huống chi lại là những ác quỷ hung bạo thế này, đâu dễ dàng chịu trận.

Nhất thời một trận đại chiến ở trong sơn cốc nổ ra.

Qua một lúc, các đạo sáng dần tắt đi, mà các loại âm vang hò hét cũng dần ngừng lại.

Tất cả lũ âm hồn cùng quỷ tu sĩ đều bị sát diệt không còn một mống, trong sơn cốc chỉ còn lại chủ tớ hai người Lâm Hiên.

Lâm Hiên còn chưa có chút nào nghỉ ngơi, bên ngoài đã truyền tới tiếng ầm ầm vang lớn, mặc dù Lâm Hiên đã bày ra trận pháp chung quanh sơn cốc. Cực Âm Ác Linh trận tuy là có thể che chắn âm thanh, nhưng vừa rồi động tĩnh quá lớn, rốt cuộc đã kinh động tới quỷ hồn bên ngoài.

Với lại từ âm thanh vang vọng đang công phá trận, Lâm Hiên đoán rằng số lượng âm hồn quả thực không ít. Tu vi cũng đều rất cao.

Lâm Hiên mặc dù tài cao mật lớn, cũng không dám ở chỗ này tiếp tục trì hoãn.

Vội đem Nguyệt Nhi thu về tay áo, hắn nhanh chóng đi tới cổ trên Truyền Tống Trận trên đài cao.

Một đường pháp quyết cách không rót vào bên trong, truyền tống trận vang lên tiếng ô ô khởi động lên. Rồi rất nhanh, một vầng kim quang từ bên trong tỏa ra, đêm thân thể Lâm Hiên bao bọc ở trong.

Lúc này trận pháp bên ngoài chấn động không thôi, lung lay như sắp đổ, tuy nhiên đã nhìn lại nơi truyền tống trận, Lâm Hiên đã tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

***

“Đây là nơi nào?”

Một đạo kim mang hiện lên, Lâm Hiên hiện tại đang ở một nơi lạ lẫm. Nhưng hai chân hắn mềm nhũn ra, thiếu chút nữa đứng không vững.

Trước kia Lâm Hiên cũng không phải chưa từng trải qua truyền tống, nhưng lần này khoảng cách quá xa, áp lực không gian bạo tăng lên mấy lần, may là hắn đã kim đan đại thành, với lại trước khi truyền tống, hắn đã phát ra Cửu Thiên Linh Thuẫn hộ thân, nếu không lúc này có thể hắn đã bị không gian chi lực xé ra thành mảnh nhỏ.

Tình huống bây giờ của hắn đã tạm ổn, chỉ là bị thương không nhỏ. Lâm Hiên lại chưa vội xem xét thân thể của mình. Tả thủ phất lên, một đạo kim mang thoáng hiện, hướng về truyền tống trận chém xuống. Bụp một tiếng, hiện tại pháp lực của Lâm Hiên mặc dù có phần suy yếu. Nhưng toàn lực phát ra kiếm quang uy lực cũng không nhỏ, đem cổ truyền tống trận phá đi.

Sau đó hắn không còn để tâm đến xung quanh mà ngã lăn ra đất, dưỡng thương một hồi.

Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình ngọc, đem đan dược chữa thương bên trong đổ ra, phục dùng vào mấy hoàn. Đan dược này là ở nơi Sở gia phường thị, hắn đã luyện chế được một ít, bây giờ quả nhiên phát huy công dụng.

"Thiếu gia, ngươi không sao chứ!" Trong âm thanh đượm vẻ quan tâm, Nguyệt Nhi đã hiện ra trước mặt hắn.

Thiếu nữ này là âm hồn chi thể, lại ở Lâm Hiên trong tay áo, nên ngược lại không chịu ảnh hưởng của không gian chi lực.

"Không sao, ta nghỉ ngơi một lát thì không có việc gì , Nguyệt Nhi ngươi giúp ta hộ pháp."

Lâm Hiên khe khẽ dặn dò, trong âm thanh lại lộ ra vẻ mừng rỡ. Hiện tại không biết hắn đang ở chỗ nào, lân cận nơi này có tồn tại nguy hiểm hay không, Nếu có Nguyệt Nhi ở đây có thể bảo đảm thêm mấy phần an toàn.

Hắn chậm rãi ngồi dậy xếp bằng, song thủ để ở trước ngực, linh lực trong cơ thể quay vòng, bắt đầu luyện hóa đan dược vào phục dụng vào.

Đảo mắt một cái, đã một canh giờ trôi qua.

Lúc này Lâm Hiên khẽ thở ra một hơi, từ từ đứng lên, lần này ảnh hưởng của không gian chi lực khá lớn, thương thế trên người so với tưởng tượng còn nặng hơn mấy phần, may là cuối cùng hắn cũng đã khôi phục được tám chín phần thương thế.

Kế đó Lâm Hiên bắt đầu tập trung nghĩ ngợi xét đến hoàn cảnh chung.

Nơi này dường như là một mảng sơn lâm rậm rạp.

Hoàn cảnh chung quanh vô cùng lạ lẫm.

Tuy nhiên, Lâm Hiên cũng không cảm thấy quá kỳ lạ, nơi này là do cổ truyền tống trận truyền đến, nhất định là một khu vực hoang sơ, ít thấy dấu chân người.

Nếu không, sớm đã bị tu sĩ bên ngoài phát hiện.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Hiên cũng không xác định rõ được hắn đang ở nơi nào, sau khi suy nghĩ một chút, hắn bay lên không trung, một hồi quan sát chỉ thấy đông tây nam bắc bốn phương, đều là các dãy sơn lâm trải dài vô tận, mắt nhìn không ra điểm cuối.

Lâm Hiên khóe miệng nhếch lên cười khổ, hắn đang nghĩ không biết mình bị truyền tống đến nơi hoang dã nào.

Tuy nhiên Lâm Hiên cũng không mấy thất vọng, dù sao cũng đã thoát khỏi sự bao vây của âm hồn.

Với lại theo lời của Sở gia, bọn họ mặc dù tới bây giờ chưa từng dùng qua truyền tống trận này, nhưng theo trận pháp sư trong gia tộc suy đoán. Nơi này hẳn là ở bên trong nội địa U Châu.

Có hai điểm này, cũng đã đủ làm hắn vui mừng một chút.

Bây giờ đã là bình minh, tuy nhiên trên bầu trời vẫn còn không ít các vì sao, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, nhận định phương hướng một chút, rồi hóa thành một đạo độn quang, bóng dáng tan biến nơi chân trời.

Tại sơn đỉnh của một tòa tiểu sơn, một thiếu niên tướng mạo bình thường đang ngồi tĩnh tọa, tự nhiên người này là Lâm Hiên.

Hắn đã bay suốt ba ngày, giờ phút này đang khôi phục một chút pháp lực. Lại nói tiếp, chuyện này thật là quái dị, lấy tốc độ độn quang của hắn bây giờ, ba ngày đêm không ngừng không nghỉ, ít nhất cũng đã bay ra trên vạn dặm, nhưng nhìn về phía xa trước, vẫn là một dãy sơn lâm kéo dài không dứt, hoàn cảnh thủy chung không mấy thay đổi so với lúc mới truyền tống đến nơi này.

Ban đầu hắn nghĩ điều này cũng không có gì khác lạ, U Châu diện tích rộng lớn, những vùng hoang sơn hiểm địa nhiều đếm không xuể, ví như là Thập Vạn Đại Sơn, nghe thấy tên đã có thể hình dung được hiểm cảnh nơi đó.

Điều làm cho Lâm Hiên phải nhíu mày suy nghĩ, là hắn đã bay suốt ba ngày, nhưng ngay cả một chim thú bất kỳ cũng không thấy xuất hiện.

Tuy nơi này là sơn lâm, không có dấu chân nhân loài, không thấy tung tích tu sĩ là bình thường, dù sao cổ truyền tống trận đã có trăm vạn năm, có lẽ trước kia nơi này nhân loài từng rất sầm uất, nhưng trải qua một cuộc bể dâu, biến thành hoang dã cũng không chừng.

Chỉ là trên vạn dặm đường, ngay cả một động vật cũng không có, điều này quả thực khiến cho Lâm Hiên không thể tưởng tượng nổi, mặc dù hắn là Kết Đan Kỳ tu sĩ, cũng có phần kinh hoảng.

Với lại mấy ngày qua, Lâm Hiên trong lòng luôn có cảm giác bất an, tựa như có nguy hiểm, ban đầu chỉ là một chút. Tới hôm nay, cảm nhận này dần hiện hữu lên.

Lấy tu vi của Lâm Hiên bây giờ, lại thêm thần thức mạnh mẽ, có thể cảm ứng được một vài kỳ chuyện, cũng là điều rất bình thường.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 383: Gặp Gỡ Vu Sư

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cố Đô Khuynh Hàn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 3


Ảnh Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47


Cho Em Xin Một Điếu Thuốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68


Trăng Sáng Và Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Lược Thê

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20