Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 354: Biến Dị Yêu Thú

Chương trước: Chương 353: Mặc Nguyệt Tộc



Lâm Hiên nắm ngọc giản trong tay, vốn tưởng là Mặc Nguyệt Tộc công pháp, nhưng khi nhìn thấy những thứ trước mắt lại làm cho Lâm Hiên thất vọng.

Linh thú đồ giám!

Thứ này nơi đâu ở U Châu cũng có ,thật sự không có gì là lạ, Lâm Hiên tiện tay bỏ vào túi trữ vật của mình.

Sau đó hắn cầm miếng vải rách trong tay, nó được gấp lại nhiều lần, sau khi mở ra thì tự nhiên trở nên to lớn, có một góc bị tàn phá, dường như bị người ta dùng lực xé rách, thậm chí còn có dấu vết hỏa thiêu.

Trong lòng Lâm Hiên vừa động, nhìn thoáng qua hài cốt trên mặt đất, chẳng lẽ là vị nhân huynh này trước khi chết muốn phá hủy vật ấy, nhưng mà bị thương quá nặng nên không thành công.

Nếu như thế thì lai lịch của miếng vải rách chỉ sợ không nhỏ.

Lâm Hiên vội vàng ngưng thần nhìn kỹ.

Mặt trên là một bức tranh lớn, bên cạnh có nhiều văn tự, đáng tiếc Lâm Hiên không đọc được, xem ra là văn tự của Mặc Nguyệt Tộc.

Mặc dù mình không nhận ra. Nhưng dựa vào cách vẽ của bức tranh. Lâm hiên cũng nhìn ra bảy tám phần. Đây là một bản đồ a!

Theo những con đường được vẽ đơn sơ trên đó, Lâm Hiên tìm được vài cái vòng tròn kỳ quái. Nơi này chẳng lẽ là nơi cư ngụ của Mặc Nguyệt Tộc, xem ra vô tình mình đã phát hiện được một bí mật lớn.

Chuyện mà Cổ Ngọc đồng kia ghi lại bị thế nhân cho rằng là vớ vẩn, nhưng bây giờ cư nhiên như là sự thật. Mặc Nguyệt Tộc không có biến mất, ngược lại ở trong Thập Vạn Đại Sơn sinh tồn, sinh sôi nảy nở.

Như vậy Khuê Âm Sơn Mạch to lớn như thế chỉ sợ cũng có bộ lạc của bọn họ sinh sống.

Lâm Hiên lắc đầu, chuyện này không liên quan đến mình. Bất quá hắn vẫn đem bản đồ bỏ vào trong túi.

Không biết còn có … vật khác hay không. Lâm Hiên một lần nữa cẩn thận tìm tòi ở khu vực gần di hài.

Đột nhiên hắn biến sắc, ánh mắt bao phủ bởi vẻ lo lắng.

Xương sườn bên trái di hài lại đứt ra từng khúc. Nhưng mà không giống như bị người tu chân gây thương tích, thật giống như bị lợi trảo của yêu thú đả thương.

Lâm Hiên lập tức trở nên cảnh giác, bởi vì vị Vu sư này nếu có được pháp bảo thì không cần phải nói, hắn ít nhất cũng có được tu vi Kết Đan Kỳ.

Có thể giết một vị vu sư Kết Đan kỳ, loại yêu thú này chắc hẳn không phải tầm thường..

Ngẫm lại tuy rằng thi thể người này đã hóa thành bạch cốt, ngã xuống cũng vài năm, nhưng lỡ như yêu thú kia vẫn còn thì chuyện này cũng không thể coi là nhỏ a!

Nghĩ là làm, Lâm Hiên vội vàng thả thần thức ra, mở rộng phạm vi đến mức tận cùng, bắt đầu tìm tòi.

Một lát sau Lâm Hiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười chua sót. Thật sự là càng sợ việc gì thì càng dễ dàng gặp được, tự nhiên bất hạnh bị chính mình đoán trúng.

Tại địa phương cách nơi đây khoảng bảy tám dặm có một sào huyệt bí mật, nếu không phải mình có tâm lý đề phòng thì đã bỏ qua.

Ở bên trong sào huyệt có một yêu thú đang ngủ say.

Yêu thú ấy là một con nhện, nhưng mà lại to lớn kinh người, đường kính thân thể chừng mấy trượng, lông tơ cả người dài và có màu xanh biếc. Chỉ là liếc mắt một cái đã khiến cho lông tóc cả người dựng đứng.

Đôi mắt Lâm Hiên hơi động, Nguyệt Ma Tri Chu.

Kỳ thật loại yêu thú này chínnh mình đã từng được gặp qua, khi đó mình vẫn còn là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nho nhỏ gia nhập Linh Dược Sơn chưa lâu.

Vì thu phập hồn phách yêu thú mà đi đến Khuê Âm Sơn Mạch.

Cùng vài vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ hợp tác, chuẩn bị bao vây diệt trừ Nguyệt Ma Tri Chu thì lại bị Thiên Sát Ma Quân đoạt được.

Dựa theo tình huống mà nói, Nguyệt Ma Tri Chu cũng chính là quái vật cực phẩm cấp hai, nhưng rõ ràng con trước mắt này so với con ở Khuê Âm Sơn Mạch thì cường tráng hơn rất nhiều. Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua, trong lòng nhất thời khẩn trương, tất nhiên là cực phẩm cấp ba, tương đương với tu sĩ Kết Đan hậu kỳ.

Nguyệt Ma Tri Chu cũng không phải hệ yêu thú lớn dần. Nói cách khác, yêu thú bình thường không thể thăng cấp đến cấp ba, đương nhiên không có gì là tuyệt đối. Giống với loài người, Nguyệt Ma Tri Chu cũng có kỳ ngộ, trùng hợp ăn phải thiên tài địa bảo gì đó…..

Mà bởi vì tình huống yêu thú thăng cấp thường có thêm thần công đặc thù, cho nên rất khó chơi.

Lâm Hiên nhíu mày, đứng ở tại chỗ suy tư.

Nếu như là tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, chứng kiến Nguyệt Ma Tri Chu biến dị này thì chỉ có chạy như bị ma đuổi, nhưng đối với hắn thì khẳ năng chiến thắng vẫn khá lớn.

Đương nhiên, khẳng định nguy hiểm ít nhiều cũng có một chút, nhưng nếu không đánh lại thì đào tẩu nhất định là không có vấn đề.

Sau một hồi cân nhắc, Lâm Hiên quyết định trừ khử yêu thú.

Đương nhiên, hắn không phải là vì thay Vu sư báo thù mà là vì chính mình.

Đầu tiên, chính hắn muốn tới di chỉ cổ tu sĩ để tìm kiếm bí mật, mà địa điểm này quá gần với sào huyệt của yêu thú, chỉ cách bảy tám thước, bất luận thế nào cũng phải cẫn thận, nhất định không được để kinh động.

Đến lúc đó một phen huyết chiến tránh cũng không được, nếu là như thế, cũng không bằng nghĩ biện pháp tiêu diệt yêu thú trước mắt.

Tiếp theo, nguy hiểm thường thường đi đôi với may mắn, tuy rằng loại thượng phẩm yêu thú cấp ba này rất đáng sợ, nhưng nếu không có cơ duyên thì cũng rất khó gặp được. Nếu diệt sát được thì đây chính là một thu hoạch lớn, trên người nó không có chỗ nào là không có giá trị.

Bây giờ Lâm Hiên liền động thủ.

Có thể đánh lén được là tốt nhất, như vậy có thể hạ gục được nó mà không mất nhiều khí lực. Đối với yêu thú, nếu không có một chút đê tiện thì việc sẽ không thành, nên hắn sử dụng một viên Ẩn Linh Đan, sau đó sử dụng bí pháp trong Cửu Thiên Huyền Công, giấu đi toàn bộ khí tức của mình.

Vì không để yêu thú phát hiện nên ngay cả độn quang Lâm Hiên cũng không dùng đến, trực tiếp sử dụng một cái khinh thân thuật, sau đó thân hình nhoáng lên một cái đã bay về phía trước hơn mười trượng, chỉ chốc lát sau liền biến mất sau rặng cây.

Khoảng cách bảy tám dặm mặc dù không thể tới trong giây lát, nhưng cũng chỉ trong thời gian nửa nhén hương.

Phía sau bụi cỏ um tùm xuất hiện một huyệt động thật lớn, mạng nhện trải rộng trước mắt, chỉ là tơ nhện mà đã dày như ngón tay người.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra, Nguyệt Ma Tri Chu kia đang nằm úp sấp ở sâu trong huyệt động. Vì không muốn nó thức giấc nên Lâm Hiên cũng không dùng thần thức dò xét nhiều.

Hắn lật bàn tay lấy ra một cái phù màu bạc.

Lâm Hiên sở dĩ không cần pháp bảo công kích là vì khởi động pháp bảo sẽ đánh động tới yêu thú, mà phù thì chỉ cần một chút linh lực là có thể sử dụng, quả thật là lựa chọn tốt nhất để đánh lén.

Nhẹ tay vung lên, phù kia không gió tự cháy, biến thành một ngọn lửa thật lớn, xem thanh thế của giai phù thì không phải là nhỏ.

“Đi!”

Lâm Hiên điểm một cái, ngọn lửa kia giống như lưu tinh từ trên trời rớt xuống, hướng về chỗ sâu trong huyệt động gào thét mà bay vào.

Loading...

Xem tiếp: Chương 355: Cổ Động.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hải Dương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27


Thịnh Thế Mưu Thần

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Đừng Nói Một Ai

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 48


Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 50


Thê Chủ Dịu Dàng

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50