Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 255: Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Rình Mồi

Chương trước: Chương 254: Ám Toán



Hơn chục đạo Nhân giai cao cấp pháp thuật hướng về đối phương gào thét mà tới, Lưu Vũ Thuyền mặt trắng như tờ giấy, không có một tia huyết sắc.

Oanh!

Sau một khắc, chỉ thấy vòng bảo vệ chung quanh Lưu Vũ Thuyền chấn động kịch liệt. Tuy Ngân Sắc quang bảo hộ mặc dù vững chắc. Nhưng mà nói, Mãnh hổ nan địch quần hồ, mặc dù là Địa Giai sơ cấp phòng ngự thuật, dưới cuồng oanh loạn kích một hồi cũng như bóng nước vỡ ra.

Sau khi ánh sáng rực rỡ trên không trung tan biến, trên mặt đất xuất hiện một xác chết đen tuyền.

Điền Tiểu Kiếm một chiêu thu túi trữ vật của đối phương bay trở về.

"Đại ca, đồ vật bên trong chúng ta một người một nửa."

Điền Tiểu Kiếm lại lộ ra khuôn mặt tươi cười, dường như vừa rồi toàn thân tức khí tàn bạo chỉ là ảo giác.

Lâm Hiên mỉm cười nói: "Điều này ta sao không biết xấu hổ. Lần này là hiền đệ uy phong, đồ vật bên trong tự nhiên về ngươi."

"Tiểu đệ chỉ là bêu xấu trước mặt đại ca, huynh đệ chúng ta sao còn so đo làm chi?" Điền Tiểu Kiếm khoát tay chặn lại, hào phóng nói.

Lâm Hiên trong lòng cười lạnh, có vẻ cảm động nói: "Nếu là như thế, đa tạ ý tốt của hiền đệ, ngu huynh thực áy náy."

"Đại ca ngươi quá khách sáo rồi."

Điền Tiểu Kiếm đem đồ vật, tinh thạch trong túi trữ đồ chia hai phần. Quả nhiên xứng đáng là Kết Đan Kỳ tu sĩ. Hai người cũng thu hoạch được một khoản tinh thạch lớn.

"Tốt rồi. Lưu trưởng lão đã trừ. Còn lại những Trúc Cơ Kỳ tu sĩ kia.Hả ... Đoạn Tam.. Ngươi đang định làm gì?"

Điền Tiểu Kiếm mới nói một nửa, giọng điệu có chút kinh hãi. Cùng lúc đó, Lâm Hiên cũng cảm giác được sau lưng có hàn khí. Hai người không kịp nghĩ gì. Đồng thời mấy cánh tay tung ra.

Oanh. Một tiếng vang thật lớn. Sau lưng bọn họ là tấm thuẫn bằng Thiết Mộc chế thành bị chém thành hai nửa. Trên không trung lơ lửng một thanh Chiến Phủ to lớn.

Chiến Phủ phát ra linh lực chấn động là một cực phẩm Linh Khí.

"Đoạn Tam, ngươi điên rồi sao?"

Vừa rồi công kích hai người bọn họ, lại là trung niên có công phu vỗ mông ngựa hạng nhất.

Lâm Hiên không nói gì, thờ ơ lạnh nhạt, nhưng rất nhanh vẻ mặt trở nên cổ quái. Điền Tiểu Kiếm vẻ mặt hơi ngơ ngác, nhìn chằm vào Đoạn Tam.

Giờ phút này Đoạn Tam ngẩng đầu ưỡn ngực, toàn thân khí khái bừng bừng. Nào còn một chút vẻ a dua nịnh nọt, hắn lắc đầu than: "Đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa mà thôi."

Điền Tiểu Kiếm vẻ mặt nghiêm khắc, nhưng dường như là khó hiểu. Chẳng lẽ đối phương không có phản bội Thiên Mục Sơn. Tất cả đều là cái tròng cho bọn hắn chui vào mà thôi.

Không đúng. Vừa rồi Lưu trưởng lão kia bị sát diệt, tuyệt đối không phải là thế thân hoặc là khôi lỗi. Thiên Mục Phái cũng chỉ là bảy tám người Kết Đan Kỳ tu sĩ mà thôi, tuyệt đối không thể làm ra hy sinh lớn như vậy để bố trí cạm bẫy.

"Ngươi rốt cuộc là người phương nào?" Điền Tiểu Kiếm ánh mắt trở nên như xà độc nhìn qua Đoạn Tam.

"Được Thiếu động chủ không quên, thực là vinh hạnh."

"Ở chỗ này ít lời ngon tiếng ngọt đi, chẳng lẽ ngươi còn muốn lường gạt bổn công tử." Điền Tiểu Kiếm trong âm thanh, mang đầy sát khí. Hắn thò tay một cái, Hắc phi kiếm bay ra xoay quanh ở đỉnh đầu.

Nhưng mà Đoạn Tam lại không hề sợ hãi, ngược lại vẻ mặt lộ ra chút nhạo báng.

"Ngươi đã không muốn nói, chớ trách Bổn thiểu chủ lòng dạ độc ác." Điền Tiểu Kiếm nói tới đây, linh lực trong cơ thể quay vòng, đang muốn khu động Linh Khí đem sát diệt đối phương. Đột nhiên hắn biến sắc, mặt tái nhợt, thân thể rung rung vài cái ngồi bệt xuống. Hắc phi kiếm cũng tự nhiên rớt theo xuống.

Bên cạnh, Lâm Hiên tình huống cũng tương tự, hắn miễn cưỡng lắm nhưng đứng cũng không vững.

"Hắc hắc, Thiếu chủ, uổng cho ngươi tự phụ tâm trí kín đáo, thông tuệ tuyệt đỉnh, lại nhìn không ra Đoàn mỗ. Thất tuyệt chu Quả này mùi vị ra sao"

"Thất tuyệt chu Quả, là ngươi khi nào ra tay đối phó chúng ta ?" Điền Tiểu Kiếm khàn giọng nói.

Lâm Hiên vẻ mặt cũng khó coi tới cực điểm, là Linh Dược Sơn thiếu chủ, hiểu biết của hắn về thực vật hơn các tu sĩ khác rất nhiều.

Chu quả bình thường, mặc dù không thể nói là linh dược thánh vật, nhưng là nguyên liệu luyện chế nhiều loại linh đan quan trọng, Thất tuyệt chu quả lại có chút bất đồng.

Theo truyền thuyết, mỗi gốc chu quả khi trưởng thành, có thể kết bảy bảy bốn mươi chín trái. Trong đó bốn mươi tám trái đều là linh dược luyện đan, nhưng trái cuối cùng lại là màu đen, chứa đựng kịch độc.

Trái này độc tính cương mãnh bá đạo vô cùng chuyên dùng hạ độc đối với tu sĩ.

Lúc này vẻ mặt Đoạn Tam đầy đắc ý nói: "Thiếu chủ, tiểu nhân cũng không có bản sự lớn như ngươi, có thể dễ dàng có La sen hương là loại vật trân quý. Tuy nhiên Thất tuyệt Chu quả mùi vị cũng không tồi chứ. Ha ha!"

" Ở nơi này ít sách nhiễu đi, ngươi rốt cuộc là môn phái nào, vì sao phải ám toán ta?"

"Không sai, bây giờ bọn ta đã là quỷ trong tay ngươi, ngươi còn sợ cái gì!"

Lâm Hiên khóe miệng châm chọc. Nhưng đối phương xoay đầu lại, lập tức hắn đã biến thành hoảng sợ.

Đoạn Tam im lặng một chút. Đêm dài lắm mộng, đạo lý này không phải hắn không hiểu, tuy nhiên có thể đem hai người có tu vi, thân phận đều xa cao hơn mình đùa bỡn ở trong tay. Loại cảm giác này quả thực là cao hứng a, dù sao trúng độc thất tuyệt chu quả rồi, bọn họ chắc chắn là phải chết.

Nghĩ vậy hắn đắc ý nở nụ cười lạnh: "Thiếu chủ, kẻ hèn này không có nói dối, Đoạn Tam quả thật chính là danh thực của ta."

Điền Tiểu Kiếm và Lâm Hiên cũng không có tiếp lời, lúc này hắc khí đang trên mặt theo hai người lan tràn, dường như độc đã tận tủy cốt. Nhìn thấy tình cảnh này, Đoạn Tam tự nhiên là càng thêm yên tâm nói: "Chỉ là ta không phải người trong Thiên Mục Sơn, mà là Bích Vân Sơn đệ tử."

"Cái gì?"

Điền Tiểu Kiếm nhịn không được thất thanh kinh hô: "Ngươi là người của Tam Đại chính phái?"

"Hắc Hắc, ngươi thấy kỳ quái sao?"

"Các hạ gia nhập Thiên Mục Phái đã bao lâu?" Lâm Hiên im lặng một chút, đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói.

"Đã được hai mươi năm !"

"Hai mươi năm, chính đạo đã từ lâu vậy có mưu đồ với Thiên Mục Sơn, so sánh với mưu tính sâu xa của bọn họ, người tu ma chúng ta thật hổ thẹn không bằng." lời nói Điền Tiểu Kiếm tràn đầy ý châm chọc.

"Thiếu động chủ ngươi cần gì quá khiêm tốn, chỉ là Ma tôn quả thật không không nhìn xa bằng Bích Vân Sơn Thái thượng trưởng lão chúng ta."

Thấy đối phương không có tức giận chút nào, vẫn là một bộ mặt vui vẻ chịu đựng. Điền Tiểu Kiếm bị tức chết. Có người da mặt dày như vậy thực sự hiếm thấy.

Lâm Hiên ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Các hạ thân là Bích Vân Sơn cao đồ, tiền đồ vô lượng, lại cam tâm tình nguyện ở này hẻo lánh nơi ẩn phục hơn hai mươi năm. Cuộc sống chỉ sợ cũng nhàm chán mà qua đi!"

Loading...

Xem tiếp: Chương 256: Đều Có Đường Rút

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bí Mật Giao Ước Bóng Tối

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 29


Mệnh Phượng Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 79



Không Thể Ở Bên Nhau

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 34


Công Chúa Đại Phúc

Thể loại: Lịch Sử, Ngôn Tình

Số chương: 38