Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1489 - 1490: Nghiệt Long

Chương trước: Chương 1487 - 1488: Huyết Tế



"Những lão quái vật các ngươi không tuân thủ lời hứa, sớm muộn gì đều chết không được toàn thây, ta dù hóa thành Lệ Quỷ cũng tuyệt không buông tha bọn ngươi." Tư Đồ Phương hung ác mở miệng nhưng âm thanh vô cùng thống khổ.

"Ha ha, chẳng lẽ thần trí đạo hữu đã thác loạn. Hóa thành quỷ? chỉ sợ không có cơ hội như vậy, một khi bị trừu hồn luyện phách trở thành vật huyết tế thì nào còn cơ hội tái nhập luân hồi."

Bộ dáng thanh bào lão giả tiên phong đạo cốt, nhưng nói lời khiến người lạnh gáy: "Hơn nữa đạo hữu đã quên, ta cùng với Trụ Vương huynh vốn là Âm Ty quỷ vật, coi như là hóa thành quỷ thì có thể làm gì chúng ta?"

Phốc. . .

Khất cái kia nhịn không được được phun ra một ngụm máu tươi, không ngờ đối phương vô sỉ đến mức này.

"Được rồi, dài dòng cùng bọn họ làm gì, mau đem cấm chế bài trừ tránh lại có biến."

Thanh âm khó nghe của Cổ Ma truyền vào tai, quái trảo phất một cái. Mấy đạo hắc quang bay vút ra bắn về phía các Ly Hợp Kỳ tu tiên giả.

Lâm Hiên vươn tay ra. Hắc quang như bị sức mạnh cường đại trói buộc, xoay một chút rồi rơi vào lòng bàn tay, là một cái ngọc giản đen như mực.

Lại nghe thanh âm Cổ Ma truyền vào tai: "Bổn tôn đã đem phương pháp bài trừ cấm chế khắc ấn ở bên trong, các vị đạo hữu nhớ kỹ một chút, sau đó theo ta mà động thủ, nhớ lấy, không thể sai biệt chút nào."

Đem ngọc giản cầm ở trong tay. Thấy không có gì khác lạ, Lâm Hiên đem thần thức chú nhập vào bên trong. Từng hàng hắc văn tự to như cái đấu ánh vào mắt. . .

Đảo mắt, một tuần trà trôi qua. Lâm Hiên ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ. Thực ra hắn đã sớm lĩnh ngộ phương pháp nhưng đợi một hồi mới ngẩng đầu.

Thời điểm này, tỏ ra thực lực yếu một chút thì càng có lợi về sau.

"Chư vị đạo hữu đã hiểu chăng?" Cổ Ma khàn khàn mở miệng.

"Ừm." Đám người đều gật đầu.

"Được, bổn tôn động thủ trước, mọi người chiếu theo sở thuật trong ngọc giản phối hợp. Vẫn là câu nói kia, ngàn vạn lần không nên làm sai."

"Đạo hữu hà tất dặn dò nhiều lần, không phải chỉ có ngươi muốn lấy bảo vật." Thiết Trụ Vương có vẻ bất mãn mở miệng, lão ma cho hắn là đồ ngốc chăng?

Lúc này những tồn tại Nguyên Anh kỳ ở đây, trên mặt đều lộ thần sắc vô cùng sợ hãi. Bị trở thành vật huyết tế thì như Thanh bào lão giả nói, ngay cả cơ hội tiến nhập luân hồi cũng không.

Tiếng mắng chửi nổi lên bốn phía muốn phát tiết lửa giận nhưng Ma Tổ xem như không nghe thấy. Trong mắt lão ma đám này bất quá đều là con kiến giãy dụa mà thôi.

Tiếng cười hắc hắc mang theo vẻ hưng phấn truyền vào tai. Tay phải lão ma giơ lên, nhưng khi ma quang vừa hiện thì một âm thanh thanh lãnh truyền vào tai:

"Chờ một chút."

"Đạo hữu, đây là ý gì?"

Thấy Lâm Hiên ngăn cản, trên mặt Cổ Ma hiện vẻ bất thiện.

Điền Tiểu Kiếm kinh ngạc, hắn vốn rõ Lâm Hiên không thấy lợi thì không xuất thủ. Từ đầu luôn im lặng, sao giờ lại mở miệng?

"Không sai, chẳng lẽ đạo hữu không muốn bảo vật hoặc trắc tâm đại động, muốn đối địch cùng chúng ta. Thiếu ngươi thì sáu người chúng ta phí thêm chút lực lực cũng có thể bài trừ cấm chế, Ta khuyên đạo hữu không nên lỗ mãng."

Thiết Trụ Vương Âm mở miệng uy hiếp, sắp bài trừ cấm chế mà lại có kẻ ngăn cản khiến hắn khó chịu vô cùng. Hơn nữa thấy Lâm Hiên chỉ là tu sĩ Ly Hợp sơ kỳ, cùng lắm thì đem đối phương trừ đi.

Lâm Hiên không tức giận mà trên mặt lộ vẻ cẩn thận: "Các vị đạo hữu hiểu lầm. Ý của Lâm mỗ là, nếu giờ đem trừu hồn luyện phách nữ tử này, nếu sau này lại gặp cấm chế thì tính sao. ."

Lời này cũng không sai, bộ dáng mấy lão quái hòa hoãn lại, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ.

"Đạo hữu thận trọng là đúng nhưng ngươi đã lo lắng quá" Thanh âm không đồng tình của Cổ Ma vang lên.

"Là sao?" Lâm Hiên nhíu mày mở miệng.

"Nơi này đã bố trí cấm chế lợi hại như thế. Theo bổn tôn suy đoán thì bên trong không còn trận pháp gì. Hơn nữa đã trở mặt, nha đầu này còn cam tâm phá cấm cho chúng ta sao. . ."

"Đạo hữu nói có lý, Lâm mỗ suy nghĩ thiếu sót, bất quá đã đem mấy người trở thành vật huyết tế, chi bằng đem túi trữ vật chia đều, lãng phí thật là đáng xấu hổ." Lâm Hiên có điểm lúng túng mở miệng.

Nghe xong lời này, ngoài trừ Điền Tiểu Kiếm. Trên mặt mấy lão gia hỏa khác bao gồm cả Vọng Đình Lâu, đều lộ vẻ khinh thường.

Tiểu tử Ly Hợp Sơ kỳ keo kiệt này, lúc này mà còn băn khoăn tới gia thân của Nguyên Anh tu sĩ!

"Ngươi muốn thì cầm đi, bổn tôn không thích chia những phế vật này." Đối với Ma Tổ, trừ bảo vật của Tiên nhân thì trong Nhân giới đã không còn vật gì lọt vào mắt lão ma.

Phản ứng của bốn Ly Hợp Hậu Kỳ tồn tại cũng không mấy khác biệt.

"Ha ha, chư vị đạo hữu đã như vầy, ta cùng Đại ca không khách khí."

Thanh âm khách khí của Điền Tiểu Kiếm vang lên khiến Lâm Hiên nhíu mày, quả nhiên gia hỏa giảo hoạt này cũng muốn chia một chén canh.

Đáng ghét!

Thầm mắng tên họ Điền nhưng trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ vui vẻ: "Sao, vật của Nguyên Anh tu sĩ huynh đệ cũng muốn hả?"

"Chúng ta mới là tu sĩ Ly Hợp sơ kỳ, thân gia nào sánh được với chư vị đồng đạo ở đây, đối với tiểu đệ, mấy thứ ở đây cũng không tệ."

"Phải, phải" Lâm Hiên cười cười mở miệng.

Hai người đang toan tính thì thanh âm bất mãn của Thiết Trụ Vương đã truyền vào tai: " Rốt cuộc hai người các ngươi còn tính cái gì, bảo vật của Nguyên Anh kỳ tu sĩ thì còn phải thảo luận cái gì. Chia đều Túi Trữ Vật không phải là được sao?"

"Đạo hữu nói không sai."

Lời này như gãi đúng chỗ ngứa, trong mắt Lâm Hiên lộ tia vui mừng, đương nhiên tát nước theo mưa.

Tay áo bào phất một cái, động tác vô cùng nhanh chóng, một vầng hào quang lóe lên rồi cuốn lấy túi Trữ Vật của Tư Đồ Phương thu về.

Cách đó không xa, trên trán Điền Tiểu Kiếm nổi gân xanh, sắc mặt khó coi muốn chết. Hắn không am hiểu trận pháp cấm chế nhưng nhãn quang là nhất đẳng, luận sự thông minh giảo hoạt ít người bằng.

Hắn đã nhìn ra giá trị Pháp khí của Tư Đồ Phương chỉ sợ không thể tính bằng tinh thạch.

Không ngờ lại bị Lâm Hiên đi trước một bước. Hơn nữa trên mặt đối phương còn lộ ra nụ cười mà hắn vô cùng đáng ghét: "Điền huynh đệ, ta biết ngươi không dư dả nên ta thu bảo vật của ba Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ, còn của hai Hậu kỳ tu sĩ thì để lại cho ngươi."

Nghe thì như để cho hắn chiếm đại tiện nghi, Điền Tiểu Kiếm dở khóc dở cười, hận không thể tế xuất U Minh Toái Tâm Kiếm liều mạng. Tuy nhiên hiện tại chỉ có thể đem oán độc thu liễm lại. Điền Tiểu Kiếm cười cười vòng tay:

"Ha ha, đa tạ hảo ý của đại ca, tiểu đệ không khách khí."

Tay trái rung một cái, một đạo hắc khí cuồn cuộn xuất ra hóa thành một đại thủ đen thùi. Nó lóe lên một cái đã đem túi trữ vật của khất cái cùng lão phụ chộp về. hắn cũng không thèm để ý liền giắt vào bên hông.

Khóe miệng Lâm Hiên có chút diễu cợt, cũng đem hai túi trữ vật còn lại thu về.

Quá trình rất nhanh, bất quá chỉ là vài nhịp hô nhấp nhưng các lão quái vật rõ ràng không nhịn được.

"Chỉ là gia thân của Nguyên Anh kỳ tu sĩ đã khiến các ngươi mừng rỡ như vậy. Quả thật ta chưa từng thấy Ly Hợp Kỳ tu tiên giả như thế. Lúc sau trừ bảo vật của Tiên nhân, đồ còn lại các ngươi cầm đi, bổn tôn sẽ không phân tranh." Cổ Ma không nhịn được nói.

Vạn Giao Vương cũng phụ họa theo. Trên mặt hai gã Âm hồn thì lộ vẻ chế giễu.

Chỉ có Vọng Đình Lâu mi nhíu mày, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ. Vấn đề nhỏ này ngược lại khiến các lão quái buông lỏng cảnh giác với Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm.

"Đa tạ các vị đạo hữu, chúng ta mau đem cấm chế bài trừ."

Lúc này trên mặt Cổ Ma mới lộ vẻ vừa lòng, há cái mồm đỏ lòm phun ra một đạo ma quang như cánh tay.

Ma Quang rời miệng thì bạo mở thành một đoàn hắc sương vụ nồng đậm, sau đó theo gió khuếch tán, đem năm Nguyên Anh tu sĩ cùng hơn mười yêu quỷ quái đang đứng bất động bao bọc lại.

Cả một đám quá sợ hãi mà la mắng không thôi, nhưng khi bị hắc vụ bao bọc thì tiếng nguyền rủa nhanh chóng thay thế bởi tiếng kêu thảm thiết.

Bành bành thanh âm bạo liệt như thân thể nổ tung truyền ra từ hắc sương vụ. Hai tay Cổ Ma huy vũ không ngừng, trong miệng lẩm nhẩm những chú ngữ thâm sâu kỳ ảo.

Từng pháp ấn to như cái đấu lóe ra trước người lão ma, theo sau toàn bộ đung nhập vào hắc sương vụ.

"Các vị đạo hữu còn chờ cái gì, mau động thủ."

Nghe vậy Lâm Hiên không chậm trễ hít vào một hơi, nơi này có Cấm Không cấm chế nhưng toàn lực thi triển thân thể vẫn bay lên một chút.

Vô số màu xanh quang điểm hiện trước mặt Lâm Hiên. Là Thiên Địa Nguyên Khí phong thuộc tính, hắn có khả năng thao túng Ngũ Hành chi lực nhưng lúc này tất nhiên không lộ ra.

Các lão quái vật còn lại cùng Cổ Ma cũng bay lên, bảy người mơ hồ sắp thành phương vị Bắc Đấu Thất Tinh.

Đi!

Lâm Hiên điểm về phía trước một chỉ, vô số điểm nguyên khí màu xanh tụ lại vào trong tay hắn, sau đó ngưng tụ thành một cột sáng hơn trượng, như chậm mà nhanh hung hăng xạ tới.

Cùng lúc đó từ các phương hướng khác, cũng bắn tới các cột sáng có màu sắc gồm đỏ, da cam, vàng, lục, lam, tím.

Ngoài Ngũ Hành nguyên khí còn có Âm lực cùng Ma khí tinh khiết.

Bảy cột sáng đụng vào một chỗ, không ngờ lại vô thanh vô tức dung hợp, dần dần hình thành một pháp trận cổ quái.

Mục tiêu chính là một nơi trong đại điện, là trận nhãn của Thiên Hạ Tuyệt Trận.

Nơi này phòng ngự cực mạnh nhưng chính là nhược điểm của trận. Chỉ cần công phá được nó thì cấm chế sẽ tan thành mây khói.

Bảy cột sáng thực ra hình thành là một cái Viên Bàn, mặt ngoài lưu chuyển hào quang không ngừng hình thành trận pháp, vài quái thú như ẩn như hiện.

Lâm Hiên kiến thức rộng lớn nhưng không nhận ra được chúng. Có điều luận độ hung ác thì không dưới Xuân Ky, tám chín phần là vật Ma giới.

Một tiếng rống to kinh thiên động địa truyền vào tai.

Chỉ thấy trên mặt Cổ Ma mơ hồ toát ra vẻ thống khổ, há miệng phun ra một đạo ma hỏa màu đỏ tím bắn tới hắc sương vụ.

Thanh âm thê lương truyền vào tai, Hắc ma vụ bắt đầu cuồn cuộn, dần chuyển sang màu đỏ như máu, các Nguyên Anh kỳ tu sĩ cùng quỷ vật đều được huyết tế thành công.

Ông. . .

Phảng phất như sơn phong thổi qua cùng vạn quỷ tê rống, toàn bộ huyết sắc ma vụ đều dung nhập vào trong Viên Bàn. Các hư ảnh quái thú bên ngoài trận bắt đầu trở nên điên cuồng.

Tiếng chú ngữ quỉ dị của Cổ Ma không ngừng truyền vào bên tai.

"Hiện!"

Cùng với tiếng hét lớn như sấm nổ ngang trời của lão ma, một màn khó tin đã xảy ra.

Các hư ảnh quái thú bạo khai, theo sau một ma trảo vô cùng to lớn xuất hiện trước mặt đám người.

Ma trảo này to tới cỡ hơn trăm trượng, hung ác vô cùng. Nhìn nó Lâm Hiên có cảm giác ớn lạnh, dường như dê non đối mặt lão hổ.

Rõ ràng chỉ là một lợi trảo mà khiến hắn có cảm giác như đang đối mặt tồn tại cấp cao nào đó.

Vật này chắc chắn có lai lịch rất lớn.

"Nghiệt Long!"

Đúng lúc này một tiếng la khẽ truyền vào tai mà chỉ Lâm Hiên nghe thấy. Trong Thiên Cơ Phủ, Nguyệt nhi mở to đôi mặt đẹp nhìn vật trước mắt, tựa hồ một chút ký ức trở về trong đầu.

"Nghiệt Long, đây là sủng vật Nghiệt Long của Đại Thống lĩnh Ma giới."

Loading...

Xem tiếp: Chương 1491 - 1492: Kinh Biến

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cưới Ma

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 71



Y Nữ Phương Hoa

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 14


Bí Thư Trùng Sinh

Thể loại: Đô Thị, Võng Du

Số chương: 2238


Nữ Hoàng Đanh Đá

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 37