Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1293: ...

Chương trước: Chương 1292: Ngũ Hành Cực Phẩm Tinh Thạch



Thần sắc của hắn thản nhiên chậm rãi quay đầu lại đưa ánh mắt muôn vàn nhớ thương nhìn Thanh nhi, sau đó vươn tay ra vỗ ở bên hông.

Chỉ thấy linh quang ngũ sắc chợt lóe, một bộ ngũ sắc chiến giáp sáng lạng hiện ra trước mắt.

"Không thể nào!" Thiên sư thượng nhân không giữ được bình tĩnh gầm lên.

Dù sao kiện sính lễ thứ nhất có thể là vận may đạt được y bát của thượng cổ tu sĩ, nhưng chiến giáp này...

Đây không phải bảo vật trăm vạn năm trước cũng đã thất truyền sao?

Không hiểu! Ở trong động phủ cổ tu sĩ cũng rất khó tìm chiến giáp đầy đủ. Bảo vật mà lão đưa cho Ngũ sắc tiên tử đã là có một không hai.

Thiên Xảo Môn cũng không luyện ra được, rốt cuộc tiểu tử này là từ đâu mà có?

Lâm Hiên vừa đưa kiện sính lễ thứ hai, dùng từ ngữ rúng động đã không đủ để hình dung sự thất thố của đám người.

Chỉ thấy Thiên Sư phụ tử cũng u mê mà Mộng Như Yên cùng Ngũ Sắc tiên tử thì lấy tay che miệng, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, cái này... Thật không thể hiểu nổi.

"Tiên tử, ngũ sắc chiến giáp này là kiện sính lễ đệ nhị, vừa lúc nó mượn được đại danh đỉnh đỉnh của tiên tử, mong tiền bối xin vui lòng nhận cho."

Lâm Hiên mỉm cười nói. Lần trước trao đổi cùng Thiên Xảo Môn, hắn vẫn còn ba bốn cái.

Ngũ sắc chiến giáp?

Quần tu đưa mắt hết đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn chiến giáp, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.

Chiến giáp này hình dáng huyễn lệ ưu nhã tỏa ra ngũ sắc linh quang, mỹ lệ hơn bảo vật của Thiên Sư rất nhiều, chính xác hai cái vốn không cùng đẳng cấp để mà so sánh.

Không chỉ Ngũ sắc tiên tử mà ngay cả trong đôi mắt đẹp Mộng Như Yên cũng lóe ra tia sáng kỳ dị, chiến giáp này thật sự quá đẹp.

Hơn nữa bảo vật này không phải chỉ như cái cây có hoa đẹp mà không thể kết trái, nó là bảo vật dùng cho cảnh giới với Nguyên Anh tu sĩ, còn của Thiên Sư chỉ dành cho Ngưng Đan Kỳ.

Vốn là muốn gậy ông đập lưng ông, nào biết cuối cùng thành đem tảng đá đập chân mình.

Thiên sư thượng nhân vừa sợ vừa giận không thể hiểu nổi, đối phương mà là một Nguyên Anh hậu kỳ tu tiên giả sao?

Lúc này uy phong của lão không còn thể diện mất hết, sắc mặt tối tăm vô cùng nhưng vẫn chưa chịu buông tay, còn một sính lễ cuối cùng.

Mị hoặc Thiên Huyền đan!

Đối với Ngũ sắc tiên tử mà nói thì bảo vật này mới hữu dụng nhất, trực tiếp quan hệ đến sự tình nàng tiến giai Ly Hợp trung kỳ.

Mặc dù độ trân quý của linh đanh này còn chưa bằng ngũ sắc chiến giáp kia nhưng nhất quyết tiểu tử kia không thể có. Thắng bại như thế nào vẫn chưa phân, lão vẫn có cơ hội trở mặt.

Thiên sư thượng nhân tàn bạo nghĩ.

Song Lâm Hiên làm như không thấy vẻ mặt của lão, thần sắc bình thản hắn hướng sang Ngũ Sắc tiên tử mở miệng: "Tiền bối, kiện sính lễ thứ ba cần tốn chút công phu, Mị Hoặc Thiên Huyền đan tại hạ chưa từng nghe nói..."

Lời Lâm Hiên còn chưa dứt phụ tử Sư Tranh không khỏi lộ vẻ mừng rỡ như điên, mới vừa thật sự là quá mất mặt.

Thân gia Lâm Hiên thật giàu có khiến người chặc lưỡi hít hà. Cũng may hắn chưa nghịch thiên đến độ Mị Hoặc Thiên Huyền đan mà cũng lấy ra.

"Tiểu tử, bình tâm mà nói, hai kiện sính lễ trước của ngươi quả thật không tệ nhưng chỉ như vậy là không đủ. Cực phẩm tinh thạch đương nhiên trân quý nhưng đối với cảnh giới Ly Hợp Kỳ chúng ta chỉ cần tốn chút khí lực là có thể thu thập. Về phần chiến giáp tuy là vật lấy hiếm là quý nhưng hơn chưa nói đặc biệt hơn người. Cho nên trân quý nhất trong ba kiện sính lễ chính là Mị Hoặc Thiên Huyền đan, nếu như ngươi không thể lấy ra thì coi như là thua." Thanh âm Thiên Sư đắc ý truyền vào tai.

"Vô sỉ!"

Lời lão còn chưa dứt đã nghe một tiếng quát nhẹ của Như Yên tiên tử. Lúc này trên mặt nàng tràn đầy vẻ khinh thường:

"Thiên sư, dầu gì ngươi cũng là ngũ cấp yêu tộc, có gan nói có gan nhận, ngươi sao có thể vô sỉ đến nước này. Ngươi bảo cực phẩm tinh thạch chỉ cần bỏ chút thời gian là có thể thu thập sao, ngươi có bản lãnh thì lấy ra thêm mấy khối cho bổn tiên tử xem một chút, nếu không không đừng ở đây mà khua môi múa mép."

Nghe Như Yên tiên tử trách cứ Thiên sư cũng không tức giận, lão đã nghĩ tới chuyện này.

"Lời này của Tiên tử sai rồi, với Ngũ sắc đạo hữu mà nói thì Mị hoặc Thiên Huyền đan vượt qua xa cực phẩm tinh thạch cùng chiến giáp, chẳng lẽ ta nói sai?"

Thiên sư thượng nhân tuy không biết xấu hổ nhưng bình tâm mà nói, lời này cũng có mấy phần đạo lý, đối với Ngũ sắc mà nói Mị hoặc Thiên Huyền đan mới là nàng cần nhất song sính lễ của đệ đệ rõ ràng là trân quý hơn hẳn, cứ như vậy mà nhận thua thật khiến người ta buồn bực tức giận.

"Ngươi..." Trên mặt Như Yên tiên tử hiện lên một tia sát khí lạnh lùng. Từ trước đến giờ nàng đâu có chịu kém ai, hiện tại vẻ mặt đã băng hàn đến cực điểm.

Đột nhiên đúng lúc này thanh âm Lâm Hiên truyền vào tai: "Thiên sư ngươi gấp làm cái gì, Mị Hoặc Thiên Huyền đan này quả thật hiện tại Lâm mỗ không có nhưng cũng không có nghĩa là ta không thể lấy không ra, chỉ là cần tốn chút thời gian."

"Thời gian?"

Nghe Lâm Hiên nói như vậy, trong lòng Sư Tử Vương phụ tử lại trầm xuống, một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, sự tình lúc này đã khiến lão úy kỵ Lâm Hiên. Có điều dù sao cũng là lão gia hỏa sống không biết bao nhiêu năm, trên mặt Thiên Sư rất nhanh khôi phục thường sắc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1294:

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Nương Tử Của Yêu Nghiệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Vật Ngã Lão Công

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Sasuke... Dừng Lại Đi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 37


Ngạo Thế Tuyệt Trần

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 80