Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 127 : Vân Hải

Chương trước: Chương 126 : Siêu Phẩm Linh Khí



Nhưng trong lòng Lâm Hiên lại có một ý nghĩ khác.

Lôi Kiếm môn hôm nay quả thật đã xuống dốc nhưng tiền bối môn phái đó dùng Huyền thiết chi mẫu gia nhập vào đạo thư để ghi lại Thiên Lôi quyết khẳng định là có dụng ý gì đó.

Nếu thật sự là rác rưởi thì sao lại dùng tài liệu trân quý xa hoa như thế, tùy tiện ấn một cái ngọc giản nào đó là tốt lắm rồi.

Huyền thiết chi mẫu, Lâm Hiên quyết phải lấy được nhưng như vậy thì không thể tránh khỏi việc tổn hại đến đạo thư nên Lâm Hiên mới đem Thiên Lôi quyết sao chép lại, sau này chậm rãi nghiên cứu.

Sau khi làm tốt hết thảy mọi việc, sắc trời cũng đã rất muộn, Lâm Hiên đem tất cả thu vào sau đó lăn ra ngủ. Hôm nay xảy ra không ít chuyện, phải hảo hảo nghỉ ngơi khôi phục tinh lực thì trên Kết anh đại hội ngày mai mới có thể tuỳ cơ ứng biến.

Sáng sớm hôm sau.

Lâm Hiên vừa mới ra khỏi giường đã có một đạo Truyền âm phù bay vào phòng. Là Bích Vân sơn mời các vị tân khách tới hội tràng.

Vân hải, là khu sân rộng nhất Bích Vân sơn, phóng tầm mắt nhìn đi cũng không thấy điểm cuối. Nơi đây rộng lớn vô cùng hơn nữa giống như tên, nơi đây đóa đóa bạch vân trôi qua dưới chân, đến nơi đây cảm giác tựa như tới bồng lai tiên cảnh trong truyền thuyết.

Kết anh đại hội cử hành ở đây!

Tiên khí dày đặc, thỉnh thoảng lại có các màu kỳ quang bay độn đến khiến đám đệ tử phụ trách tiếp đại của Bích Vân sơn bận rộn không thôi.

Tứ hải tiên sơn. Các môn các phái, tu tiên gia tộc cùng một số cao thủ tán tu đều có mặt. Tu Chân Giới U Châu trăm năm qua chưa từng có thịnh hội quy mô như thế.

So sánh với thế tục, tu tiên giới kỳ thật càng thêm kiểu phú quý sinh lễ nghĩa, đồng đạo hôm nay tới nhiều lắm. Từ chỗ ngồi cũng có thể thấy được sự khác biệt giữa bọn họ.

Chủ nhà Bích Vân sơn tạm không nói đến.

Hai ghế tôn quý nhất trong bữa tiệc là do hai người đến từ hai đại cự đầu.

Nhất Tuyến Hạp và Lôi Vân sơn trang mặc dù luôn tính kế với Bích Vân sơn nhưng biểu hiện ra ngoài lại có vẻ rất hòa thuận. Huống chi thực lực cũng yếu hơn một chút do đó cũng không dám chậm trễ.

Trên dưới Bích Vân sơn đều hân hoan vui sướng, riêng đám đệ tử của hai đại cự đầu khác thì vẻ mặt đều có chút âm lãnh. Điều này cũng bình thường, đối thủ cạnh tranh tự nhiên lại có một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất thế, là một cái đả kích rất lớn đối danh vọng của bọn họ.

Không biết là cố ý hay là vô tình, đệ tử hai phái tham gia Kết anh đại hội đều có thể dùng hình ảnh binh cường mã tráng để hình dung, mà lại đều là do chưởng môn nhân đích thân suất lĩnh. Thủ lĩnh Nhất Tuyến Hạp là một vị lã giả râu tóc bạc trắng, nhìn không ra tu vi, cũng không biết hắn đã bao nhiêu tuổi.

Bất quá nghe người bên cạnh nghị luận, lão này chính là tu sĩ Ngưng Đan hậu kỳ tu sĩ.

Về phần trang chủ Lôi Vân sơn trang là một đại hán tướng mạo anh vũ, đồng dạng là Ngưng Đan hậu kỳ cao thủ.

Trừ môn chủ ra, hai phái còn đem theo một số tu sĩ Ngưng Đan kỳ, số lượng có hơn mười vị, còn những người khác đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa hàng đệ tử Linh Động kỳ tu vi ít nhất cũng tới Tầng thứ tư, còn đám đệ tử thấp giai thì không có một ai.

Xem điệu bộ này, không giống như đến chúc mừng mà như là tới tử chiến. Ngôn từ ba phái mặt ngoài khách khí nhưng vụng trộm cũng có thể nghe thấy được chút ý vị đậm mùi hỏa dược.

Lâm Hiên đánh giá qua vài lần rồi thu hồi ánh mắt. Chuyện không quan hệ gì tới mình hắn cũng không muốn đa sự.

Trừ Nhất Tuyến Hạp cùng Lôi Vân sơn trang, những chỗ tốt hơn để lại cho phái Thiên Sơn, Lôi Ưng giáo, Ngũ Sắc Môn, mấy phái không có tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhưng cũng không thiếu Ngưng Đan kỳ cao thủ, là thê đội cao thủ xếp hàng thứ hai.

Sau đó là các tam lưu môn phái, tu tiên gia tộc, tán tu theo thứ tự mà ngồi.

Khi Lâm Hiên tới Vân hải, nơi này đã vô cùng tấp nập, hơn phân nửa khách khứa đã tới.

Sau khi đưa bái thiếp, tên đệ tử phụ trách tiếp đãi lập tức cung kính đưa hắn tới khu vực phía đông. Nơi này trừ chỗ ngồi tốt nhất đã giành cho tam cự đầu thì Lâm Hiên được xếp ngồi cùng phái Thiên Sơn là môn phái nhất lưu. Cũng không phải là có người biết Linh Dược sơn ẩn dấu thực lực hay là tôn kính kỹ nghệ luyện đan của bọn họ.

"Lâm sư đệ, chúng ta lại gặp mặt."

"Ha ha, Từ huynh."

Lâm Hiên nhìn chỗ phái Thiên Sơn ngồi chắp tay bái vọng lại, Từ Phong ôm quyền hoàn lễ, muội muội hắn Từ Nhân thì lại cong cái miệng nhỏ nhắn lên, nhìn rất lạnh lùng, hiển là vì còn nhớ tới chuyện ngày hôm qua.

Lâm Hiên mỉm cười, hiển nhiên sẽ không chấp nhặt một một tiểu cô nương.

"Sân rộng mà người rất đông, nhân thủ Bích Vân sơn tựa hồ có chút không đủ, không biết tình hình dược viên bên kia như thế nào?"

Lâm Hiên một bên nhấm nháp rượu ngon, một bên âm thầm tự đánh giá. Không thể nói hắn không có hứng thú với Kết anh đại hội vì tham gia vào cũng có thể tăng thêm kiến thức. Tuy nhiên chuyện trọng yếu nhất là phải trộm được tiên thảo, nhưng chuyện này không cấp bách được, chỉ có thể tùy thời hành sự.

Trong đám tu sĩ cùng giai, Lâm Hiên xem như kiến thức rộng rãi nhưng chỉ là đối với các loại đan dược, dụng cụ, yêu thú. Về phần các thế lực trọng yếu Tu Chân Giới U Châu cũng như tình hình cao thủ phân bố thế nào thì Lâm Hiên cũng chỉ có kiến thức nửa vời.

Mà Từ Phong chính là nhân vật mới nổi của Thiên Sơn phái, nghe nói lại có khả năng cạnh tranh ngôi vị chưởng môn tương lai. Trừ tu vi tinh thâm ra thì đối với các loại sự vụ cũng là nhất thanh nhị sở (rõ ràng).

Sau khi tán dóc hiểu rõ được điểm này, Lâm Hiên tự nhiên là muốn thỉnh giáo hắn .

Hai người đang tán dóc thì đột nhiên Lâm Hiên thần sắc vừa động, ngẩng đầu lên. Không chỉ hắn mà cơ hồ tất cả tu sĩ ở đây đều ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn phía cửa Vân Hải.

Một đóa hắc vân (mây đen) đang nhẹ nhàng bay lại đây, mang theo mùi hôi thối buồn nôn. Lâm Hiên nhíu nhíu mày vội vàng nín thở, có trời mới biết bên trong có độc hay không.

"Đây là cái gì?"

"Thối quá."

"Bất hảo, là cực ác ma khí."

Theo sau các loại kinh hô, hiện trường trong lúc nhất thời hỗn loạn cả lên, chưởng môn Bích Vân sơn biến sắc, vung tay lên, lập tức có hai gã đệ tử Trúc Cơ kỳ độn quang bay đến trước mặt đám mây đen.

"Người ở phương nào lớn mật, dám xông vào Bích Vân sơn?"

Lâm Hiên cũng bị hấp dẫn chú ý vào đây vì khí tức của đám mây đen này làm cho hắn cảm giác rất quen thuộc. Sau khi hơi suy tư một chút thì nghĩ ra cái này cùng với khí tức của người tu ma tới cướp bóc Đào Bảo hội giống nhau.

Điều này làm hắn có chút kinh ngạc, nơi này không phải là phường thị tạm thời với một ít người tu chân thấp giai mà là một trong tam cự đầu U Châu, sau lưng thậm chí còn có tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Tới nơi này bát nháo là đi tìm chết, người tu ma này làm vậy là có dụng ý gì?

21-05-2010, 01:09 PM

Loading...

Xem tiếp: Chương 128 : Thái Bạch Kiếm Tiên

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


120 Ngày Nhìn Trộm

Thể loại: Trinh thám, Ngôn Tình

Số chương: 47



Mộng Dục

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52


Than Đen Hoàng Hậu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 10