Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1267 -1268: Nguyên Anh Cùng Nguyên Thần

Chương trước: Chương 1266: Tự Gây Nghiệp



Sau khi Nguyên thần của Hạo Thiên bị phong ấn, Lâm Hiên muốn thôn phệ nó thì khó khăn vô cùng.

Thân có huyết thống Huyết quỷ tộc, ấn ký trong nguyên thần Hạo Thiên trong thật khó mà dung hóa. Lâm Hiên chậm rãi nhắm mắt,lấy tay vuốt trán lâm vào trầm tư.

Thật lâu rốt cục hắn ngẩng đầu lên, muốn biết có làm được hay không thì phải thử. Linh quang lóe lên, một hài nhi đen thui xuất hiện trên thiên linh cái.

Không cần phải nói đây tự nhiên là đệ nhị Nguyên Anh. Họa ngầm đã giải trừ, hiện tại tu vi của Ma Anh đã là sơ kỳ đỉnh giai.

Lâm Hiên một đạo đánh ra pháp quyết, quanh thân Ma Anh lập lòe hắc quang, ban đầu cao cả tấc thì hiện thu thành một đạo hắc quang nhỏ chui vào trong mi tâm của hắn.

Sau một khắc, nó xuất hiện ở một mảnh hư vô vốn là thức hải của Lâm Hiên. Một lát sau liền gặp ngũ sắc quang đoàn. Loại cảm giác thật kỳ quái, Nguyên Anh cùng chạm mặt Nguyên Thần.

Chỉ thấy ngũ sắc quang đoàn kia lưu chuyển một hồi hóa ra một tiểu nhân nhỏ nhắn cỡ Ma Anh, có điều nó không phải là chân thể mà chỉ là hư ảnh do quang hoa ngưng tụ thành.

"Khai!"

Chỉ thấy tiểu nhân nắm chặt hai tay đánh ra một đạo pháp quyết, hư ảnh run rẩy một hồi cuối cùng mở miệng phun ra một đoàn vụ khí màu đen. Đây chính là nguyên thần của Hạo Thiên Quỷ Đế, đương nhiên lúc này đã không còn sinh cơ.

Không hiểu sao, Nguyên Thần của Lâm Hiên không thể thôn phệ được nó, nhưng nếu như bức ra ngoài thì quá lãng phí.

Nguyên Thần vốn thứ vô hình đương nhiên không thể bằng Nguyên Anh, chỉ thấy Ma Anh mở to miệng phun ra một đoàn thanh khí. Quang hoa lóe lên đã tàn hồn nguyên thần kia toàn bộ hút vào trong mồm.

Sau đó Ma Anh không chậm trễ hóa thành một đạo kinh hồng bay ra khỏi mi tâm, một lần nữa chui vào thiên linh cái của Lâm Hiên. Hắn chậm rãi mở ra hai mắt, nếu dùng Nguyên Anh để tiêu hóa Nguyên Thần thì dễ dàng hơn.

Lâm Hiên chuyển thân nghỉ ngơi một lát, sau đó lại nhắm hai mắt thi triển nội thị thuật...

Tại khí hải trong đan điền Ma Anh khoanh chân mà ngồi, sau khi thôn phệ Nguyên Thần của Hạo Thiên không ngờ khí sắc lại tốt lên rất nhiều, trong nội tâm Lâm Hiên vừa động, chẳng lẽ là...

Ba tuần trăng sau Lâm Hiên mới rời phòng luyện công, tuy thần sắc có chút mệt mỏi nhưng thần thái hưng phấn hiện rõ.

Lần thu hoạch ngoài dự kiến này khiến hắn kích động muốn cười to.

Khi trước hắn vốn định trừu hồn luyện phách Hạo Thiên Quỷ Đế nhưng không ngờ lão gia hỏa này dùng quỷ dị bí thuật định đoạt xá thân thể hắn, cuối cùng nguyên thần của lão đã bị thôn phệ.

Không ngờ tinh hồn của Hạo Thiên lại tinh thuần đến vậy. Đệ nhị Nguyên Anh sau khi thôn phệ thì có dấu hiệu tiến giai.

Nếu Đệ nhị Nguyên Anh có thể tiến giai lên trung kỳ thì với song anh và nhất đan, cảnh giới của hắn đã tiếp cận rất gần Ly Hợp Kỳ.

Trong lòng Lâm Hiên thầm mừng rỡ, vận khí tốt như vậy sao có thể bỏ qua, ngay sau đó hắn bế quan trong phòng luyện công. Mất gần ba tuần trăng rốt cuộc đệ nhị Nguyên Anh đã tiến giai trung kỳ. Pháp lực cùng thần thức gia tăng một chút.

Đang còn nghĩ thầm thì nhiên tiếng bước chân nhẹ truyền ra, trùng hợp là Nguyệt nhi vừa xuất quan. Trong lòng Lâm Hiên mừng rỡ vội bước nhanh tới.

Chỉ thấy một thiếu nữ vô cùng mỹ miều ánh vào trong tầm mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ mừng rỡ, không cần phải nói chính là Nguyệt nhi.

Ánh mắt hai người chạm nhau, đều cảm giác được vạn vạn nhu tình trong đáy mắt đối phương. Một ngày không gặp như cách biệt ba thu. Lâm Hiên nuốt một ngụm nước miếng, vẻ mặt gian giảo kéo tay Nguyệt nhi đi vào trong khuê phòng.

Sắc mặt tiểu nha đỏ ửng đầu bất quá Lâm Hiên chỉ khẽ ôm nàng vào lòng, một lúc sau hắn đem thần thức thả ra kiểm tra tâm cảnh Nguyệt nhi. Một lát trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, trải qua ba tuần trăng khổ tu, pháp lực Nguyệt Nhi không mấy tiến triển song cảnh giới đã vững chắc.

"Nguyệt nhi, ta muốn .. "

"Cái gì? " Đang nằm ngoan ngoãn trong lòng Lâm Hiên, Tiểu nha đầu hoảng hốt la một tiếng, thân thể mềm mại nóng bừng.

Lâm Hiên cười mỉm rồi vươn tay ra vỗ bên hông, một tấm thuẫn bài cỡ nắm tay màu đen bay ra dường như có chứa ẩn chứa ma lực nào đó.

"Nàng xem, có thích hay không?"

Lâm Hiên mỉm cười đưa tới trước mặt Nguyệt nhi.

"Đây là …"Tiểu nha đầu la nhẹ một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên: "Thiên Huyễn Giao Vân thuẫn, đây chính là Thông Thiên Linh Bảo, thiếu gia chàng muốn cho ta bảo vật này sao? "

"Không sai" Lâm Hiên nhẹ gật đầu" Thông Thiên Linh Bảo thì như thế nào, có thể xứng với Nguyệt nhi của ta sao. Bất quá hiện tại nàng cần một kiện bảo vật phòng ngự thật tốt, nàng thu lấy nó đi."

" Thiếp không sao, Thiên Huyễn Giao vân thuẫn này chàng lưu lại đi" Nguyệt nhi có chút lo lắng mở miệng. Ô Kim Long Giáp thuẫn dù là đỉnh giai bảo vật, song đối mặt ly hợp tu sĩ không còn bao nhiêu công dụng.

"Thật là nha đầu khờ, chẳng lẽ nàng quên ta còn có Bích Diễm Kỳ Lân giáp. Dù đối mặt Ly Hợp kỳ lão quái vật, ta cũng không sợ" Lâm Hiên đưa tay vuốt vuốt nhẹ chóp mũi thon thẳng của Nguyệt nhi, vô cùng sủng sái mở miệng.

"Tạ ơn thiếu gia".

Đến đây thì Nguyệt nhi không từ chối nữa, ánh mắt trong như nước hồ thu lộ vẻ cảm động, thiếu gia thật là tốt luôn lo lắng cho nàng.

Nàng nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực Lâm Hiên. Ôm mỹ nhân trong lòng, ôn hương nhuyễn ngọc, trong mũi cảm nhận hương khí say đắm lòng người, Lâm Hiên không kìm được lại lân tay xuống thám hiểm một hồi ... Song tu không chỉ làm thân thể hòa quyện mà cũng khiến đôi bên tăng tiến pháp lực.

Không nói đến bên này tình chàng ý thiếp, lúc này Vân Châu sắp nghênh đón một trường tinh phong huyết vũ.

Khi Tuệ Thông ngã xuống, đèn bổn mạng trong tông tự nhiên tắt đi.

Vài ngàn năm nay lại mới có Ly Hợp kỳ tu tiên giả chết không minh bạch, sự đả kích đối với Vạn Phật Tông có thể tưởng tượng được.

Tuy phái này hết sức dấu diếm, chỉ thông tri cho tu sĩ đứng đầu thất đại phái nhưng cuối cùng tình báo vẫn lộ ra ngoài.

Trong lúc nhất thời cả Thiên Vân thập nhị Châu xôn xao, Ly Hợp kỳ tu sĩ ngoại trừ hao tận thọ nguyên hoặc là phi thăng thì cơ hồ bất diệt tồn tại. Cái chết không minh bạch của Tuệ Thông khiến một thái thượng trưởng lão khác của Vạn Phật Tông đang bế sinh tử quan cũng vội vàng xuất quan.

Điều tra tuy không có manh mối song chừng hai tuần trăng trước, có một tin tức nho nhỏ truyền ra, nói rằng Tuệ Thông ngã xuống là do là Thiên Nhai Hải Các bố trí xảo diệu mai phục, thiết hạ cấm chế cực kỳ lợi hại, sau đó Mộng Như Yên cùng mấy Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ vây công đối phương.

Tuệ Thông một mình không địch lại thân lại bị hãm trong trận pháp, cuối cùng chết trong tay Thiên Nhai Hải Các.

Tuy lời đồn không chứng cứ nhưng cũng khiến người liên tưởng suy đoán một hồi. Thiên Nhai Hải Các cùng Vạn Phật Tông vốn là không cùng đạo. Luận thực lực Mộng Như Yên quả thật là nhỉnh hơn Tuệ Thông một chút, lại có tu sĩ trợ giúp cùng cấm trận thì điều trên không phải là không có căn cứ.

Hiện tại Mộng Như Yên trở thành hiềm nghi lớn nhất. Vạn Phật Tông đương nhiên phái người tới Thiên Nhai Hải Các tìm nàng giải thích.

Song Như Yên tiên tử tính tình cao ngạo vô cùng, há có thể để người đến vấn tội.

Sự tình đã đến nước này nàng trực tiếp đem gã phật tu kia đem trừu hồn luyện phách, ai bảo hòa thượng kia không biết sống chết, nói lời quá khó nghe đắc tội với cao nhân Ly Hợp kỳ.

Mục đích chính nàng làm vậy chính là để quần tu Vân Châu biết rằng Thiên Nhai Hải Các không hề e ngại Vạn Phật Tông hơn nữa còn chọc giận bọn lừa trọc một phen. Hai quân giao chiến còn không chém sứ, hành động này của Mộng Như Yên quả thực cho Vạn Phật Tông mấy mặt.

Ngắn ngủn mấy ngày, mâu thuẫn song phương đã đến đỉnh điểm.

Thiên tử giận dữ, huyết lưu đầy đường, Ly Hợp kỳ lão quái còn đáng sợ hơn hoàng đế thế tục vạn lần, hai phái phân tranh chỉ e không ít tu tiên giả bị cuốn vào.

Đã tới nước này phóng tầm mắt trong Nhân tộc, chỉ còn một người có thể ngăn cản trường đại chiến, đó chính là Thiên Vân thập nhị châu đệ nhất cao thủ, Ly hợp hậu kỳ Vọng Đình Lâu.

Thường ngày thất phái có đại sự gì phân tranh, cũng là lão đứng ra điều hòa.

Một là do thực lực nghịch thiên, hai là lão vô cùng công chính. Đã nhân vật đứng đầu Nhân Giới tự nhiên vô cầu sở dục, khi hành sự đương nhiên công bằng.

Mộng Như Yên tuy mắng lão là háo sắc vô độ nhưng với cách xử sự của Vọng Đình Lâu vẫn có chút tâm phục.

Có điều khi mâu thuẫn Thiên Nhai Hải Các cùng Vạn Phật Tông đã hết sức căng thẳng thì Vọng Đình Lâu đột nhiên biến mất.

Đã có mấy Ly Hợp kỳ tu tiên giả tới đây song cũng không có ai gặp được vị Thiên Vân thập nhị châu đệ nhất cao thủ này.

Người của Tùng Phong Thư Viện nói là lão đang bế quan.

Vốn không tin vào điều này, một vị thái thượng trưởng lão Ngự Linh Tông tính nóng như liệt hỏa, chờ không gặp người đã xông vào Tùng Phong Thư Viện, vượt qua sự ngăn trở của đám Nguyên Anh tu sĩ xâm nhập động phủ Vọng Đình Lâu.

Khi vào lão này chỉ gặp mười mấy nữ tu mỹ mạo như hoa, nào có thấy bóng dáng Vọng Đình Lâu. Đối mặt Ly Hợp kỳ lão quái vật những nữ tử kia cũng không dám giấu diếm.

Một nữ tu nhỏ nhắn xinh xắn cung cấp manh mối nói, một tuần trăng trước Vọng Đình Lâu ra ngoài du ngoạn còn chưa trở về.

tinhlagi09th

de~ doc ge^.ko che vao`dau dc co len ban oi!:panda80:thanks....thanks...

Loading...

Xem tiếp: Chương 1269: Vân Châu Hải Ngoại

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Liêu Vương Phi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 78



Thiên Thần Đen

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 31


Vương Gia Ngoan Nào

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15